Bạn nhất thiết không nên đưa ra điều gì và chủ ý thay loại lãnh đạo này.
Nhìn bề ngoài kẻ nịnh nọt có phần khôn vặt, nhưng từ thực chất để nhìn thì anh ta là ngu xuẩn và đê tiện.
Chung sống với lãnh đạo (sếp) trực tiếp như thế nào, không nghi ngờ gì ý nghĩa quan trọng đối với hoàn cảnh công tác của bạn, sự nghiệp hư suy, tiền đồ xử thế. Chung sống được hài hòa, lãnh đạo sẽ tán thưởng bạn, trọng dụng bạn, bạn sẽ làm việc có hứng thú, hăng hái, sự nghiệp hưng vượng, tiền đồ sáng sủa. Chung sống không tốt, ông ta giao cho bạn việc khó khăn, gây trở ngại bạn làm không hào hứng, nản lòng nhụt chí, hoặc làm ơn nên oán, tiền đồ ảm đạm. Thậm chí hành bạn lên bờ xuống ruộng đến mức bạn phải đi tìm lại công tác khác. Nhưng bất kể là bạn đến đâu vẫn còn phải gặp lãnh đạo mới, còn phải đối mặt với vấn đề đi lại, giao tiếp với lãnh đạo như thế nào. Trừ phi bạn là hoàng đế, làm tổng thống suốt đời.
Trước tiên tìm hiểu lãnh đạo, phân biệt ông ta thuộc loại nào, sau đó mới theo bệnh bốc thuốc, thiết kế phương án quan hệ tốt làm tiền đề đi lại hợp lý.
Bạn nhất thiết không nên thay một lãnh đạo đang như gió xuân được ý mà lại kiêu ngạo ngang ngược, ngông cuồng tự đại đưa ra bất cứ điều gì và chủ ý.
Con người này khắp nơi đều cho mình là trung tâm, tôi bảo sao thì làm như thế, không coi ai ra gì, lòng hám hư vinh cực lớn. Ông ta không coi bộ hạ của mình ra gì, bộ hạ chỉ là công cụ của ông ta tùy ý lợi dụng, ông ta hầu như không tin trong bộ hạ của mình có người về tài năng hơn ông ta. Hơn nữa, con người như thế phần nhiều dã tâm trắng trợn, một lòng một dạ leo lên trên. Ông ta đem tinh lực chủ yếu dùng vào việc lôi kéo cấp trên của ông ta, còn đối với ý kiến của thuộc hạ thường bỏ ngoài tai. Bạn đưa ra điều gì, đưa ra chủ ý với con người như thế, chỉ là phí lời, tốn công vô ích. Ông ta rất khó làm quen với bạn, đặt bạn vào trong tầm mắt của ông ta, mặc dù bạn có kiến giải tương đối cao siêu, hơn nữa ông ta cũng có thể nhìn thấy rõ điều đó, nhưng ông ta cũng không thể trực tiếp làm theo cách bạn nói. Ông ta có thể sẽ mượn kiến giải của bạn, biến đổi một mánh khóe, chuyển đổi một góc độ, đưa ra phương án của mình, từ đó làm cho bạn tiêu biến, nêu bật và đề cao bản thân ông ta. Có thể ông ta kéo dài việc thực hành chủ ý của bạn, kéo dài lâu mãi thì vứt đó bỏ mặc. Ðối mặt với người lãnh đạo như thế, đừng để ý đến ông ta nữa, bạn hãy làm tốt phần công việc của mình đã là tốt lắm rồi. Nếu như bạn có công việc cần phải giao tiếp với ông ta, mà lại cần phải nhờ ông ta, bạn chỉ cần vờ thoáng qua một lượt, hơi kích thích một chút tâm lý hư vinh của ông ta, để cho ông ta được thỏa mãn một chút, lúc này bạn có thể làm việc thuận lợi.
Bạn nhất thiết không nên đưa ra những điều và chủ ý có ảnh hưởng lớn, giàu ý thức sáng tạo thay cho một người lãnh đạo tầm thường không có năng lực hoặc cổ hủ cứng nhắc.
Người lãnh đạo tầm thường không năng lực, khó có thể trở thành người bạn thân thiết với một thuộc hạ khôn ngoan tài cán. Người cổ hủ cứng nhắc cũng không có thể yêu chuộng một thanh niên dạt dào sức sống. Con người như thế tư duy trì trệ, phản ứng chậm chạp, quen với cung cách cũ kỹ sẽ cự tuyệt theo bản năng hoặc phản cảm với sự vật mới mẻ. Con người ông ta sống ở thời hiện đại, nhưng tư tưởng của ông ta thì ngừng trệ ở thời cổ xưa. Bạn đưa ra cho con người như thế những chủ ý chứa đựng nhiều ý thức sáng tạo chẳng khác gì đàn cầm gảy tai trâu. Ông ta không có cách gì để hiểu nổi bạn, không những không thu nhận ý kiến của bạn, mà còn có thể có phản cảm đối với bạn, cho rằng con người bạn tâm tính hấp tấp xốc nổi, không thận trọng, không đáng tin, làm cho dở khóc dở cười. Bạn cố hết sức tránh tiếp xúc với ông ta mới là sáng suốt. Nếu cần phải gặp ông ta, có việc cần ông ta, thì bạn có thể nói một vài chuyện có thể làm cho ông ta gợi lại những ký ức tốt đẹp – người như vậy thường thích nhớ lại chuyện cũ, người tầm thường thường hay nhớ lại thành công, người già khọm thường hay nhớ lại thời trai trẻ của mình. Khi ông ta say sưa ở đó, đang vui sướng, bạn có thể làm việc thuận lợi.
Bạn nhất thiết không nên? thay một lãnh đạo chỉ sợ người khác lên thay chỗ ông ta đưa ra bất cứ chủ ý nào uyên thâm.
Con người này tài năng bình thường, thành tích hoạt động không đáng kể, tâm lý mềm yếu, thường mắc chứng sợ sệt, lo lắng người có năng lực trong bọn thuộc hạ của ông ta thay thế ông ta. Ðây là một loại lãnh đạo không muốn để cho những người có năng lực và người mạnh tồn tại. Nếu bạn vì người lãnh đạo như thế đưa ra chủ ý uyên bác, vô tình đã tự sa vào lưới. Ông ta không những không thể tiếp nhận chủ ý của bạn, mà còn có ý cảnh giác đối với bạn, tăng thêm phần tâm lý đề phòng. Chỉ cần ông ta làm được, thậm chí ông ta có thể tìm cách hạ thấp bạn, bài xích bạn dẫn đến ép bạn phải đi khỏi. Bạn rất khó làm được việc gì ghê gớm dưới tay của ông ta. Ði lại với loại lãnh đạo như thế, ít nói thì hơn. Tránh chỗ buồn phiền và chỗ đau khổ của ông ta hoặc nói chuyện phiếm thuộc loại tiền đồ tốt đẹp ông ta có thể tin là thật.
Cùng làm việc với người lãnh đạo dạng ngông cuồng tự đại, dạng tầm thường không năng lực, dạng cổ hủ cứng nhắc, dạng mắc chứng sợ như trên luôn cảm thấy tức anh ách và khó chịu. Nếu như những người này không trực tiếp cản trở công việc bạn đang làm, bạn cố gắng tránh tiếp xúc chính diện với ông ta, ít để ý đến ông ta, bạn biết đâu lại đứng vững chắc chắn, có thể làm nên sự nghiệp.
Nếu bạn lại không tin gian tà, đã biết rõ trong núi có hổ vẫn cứ đi vào núi. Bất chấp mọi sự mình làm mình chịu. Như thế thì trong một xã hội thể chế chính trị kinh tế không kiện toàn, trong một xã hội mà chức vụ quan truyền thống vẫn còn cảnh ăn trên ngồi chốc, bạn sẽ vì thế mà sinh ra nhiều buồn phiền và đau khổ vô cớ. Bạn có thể bị cào bằng cuối cùng rơi vào những kẻ tầm thường. Ðây là một bi kịch của xã hội, cũng là bi kịch của đời người – người ta có bản năng vì giận dỗi một chút mà không tin gian tà.
Ðối mặt với lãnh đạo như thế, nếu bạn là một người tích cực tiến thủ thực lực mạnh, có lòng tin, có năng lực, có vốn lại có bối cảnh xã hội thích ứng, bạn có thể hoàn toàn tìm cách đánh đổ ông ta, mà thay ông ta. Người lãnh đạo như thế phần nhiều dễ bị đánh đổ. Ðánh không đổ thì đi, đi đến nơi khác để tìm kiếm một hoàn cảnh công tác lý tưởng để thi thố tài năng của mình.
Ði lại với một người lãnh đạo giàu năng lực và tài hoa, mà lại vui vẻ cởi mở, bụng dạ rộng rãi tự nhiên là một sự vô cùng thoải mái. Bạn có thể bớt đi được nhiều việc đề phòng, gắng hết sức đi lại với ông ta bằng lòng thành khẩn. Nếu ông ta lại thiên về dạng có năng lực, nhưng tri thức không uyên bác như bạn, bạn nên đi lại nhiều với ông ta để hấp thu năng lực của ông ta, tăng thêm kinh nghiệm và trí tuệ của bạn. Với tiền đề này, bạn có thể dùng ưu thế về tri thức của mình ?xuất mưu hiến kế? cho ông ta. Nếu như ông ta thiên về phương diện tri thức học vấn là một người lãnh đạo dạng học giả; về phương diện kinh nghiệm thực tế và năng lực công tác hơi khiếm khuyết một chút hoặc là không bằng bạn, bạn nên đi lại nhiều hơn với ông ta chú ý hấp thụ tri thức của ông ta. Với tiền đề này bạn có thể lấy những ưu thế về phương diện kinh nghiệm và phương pháp công tác của mình để xuất mưu hiến kế cho ông ta. Kết thân với bạn, được bạn ông ta như cá gặp nước. Các bạn sẽ từ quan hệ cấp trên với cấp dưới phát triển thành quan hệ bạn bè hoặc quan hệ bạn chí thiết. Bạn chắc chắn sẽ trổ tài triển khai ý đồ lớn.
Bất kể đối mặt với người lãnh đạo trực tiếp kiểu gì, cuối cùng bạn vẫn kêu khổ suốt ngày, tức bực đầy bụng, hôm nay giới thiệu Trương Tam không đúng, ngày mai chỉ trích Lý Tứ sai, ngày kia hội ý Vương Ngũ không làm được, hầu như thế giới này chỉ có mình bạn là đúng, chỉ có bạn thông minh tài giỏi. Như thế thì bạn là người ngu xuẩn, là vô tri, không mấy chốc bạn sẽ trở thành người không được hoan nghênh, bị người ta chán ghét, là người làm cho lãnh đạo phải đau đầu. Tiền đồ triển vọng của bạn cũng chỉ đến đây mà thôi.
Nếu bạn là một lãnh đạo trung gian, bạn vẫn luôn báo cáo lên lãnh đạo trực tiếp những người thuộc bạn quản lý nào là không nghe lời dặn dò, nào là khó quản lý, nói phóng đại công việc thuộc bộ môn của bạn nào là khó làm, khó giải quyết. Như thế thì ngoài việc chứng tỏ bạn không có năng lực và bình thường ra không nói lên được vấn đề gì. Bất cứ một người lãnh đạo trực tiếp nào đều không thể có hứng thú đối với loại hội báo kiểu này.
Nếu như bạn để thực hiện một số ham muốn cá nhân nào đó, mà trước mặt người lãnh đạo trực tiếp một mực ton hót, nịnh nọt, tìm cách làm vừa lòng, nói ngon nói ngọt, báo điều vui không báo điều không vui, vứt bỏ nguyên tắc, tặng quà cáp hối lộ, có lẽ bạn có thể đạt được một số việc, thực hiện được một số ham muốn cá nhân trước mặt một số người lãnh đạo có lòng hư vinh mạnh và thích chiếm những tiện lợi nhỏ. Nhìn bề ngoài, tạm thời đánh giá hầu như bạn có một chút khôn vặt, nhưng xét về thực chất, nhìn về lâu dài thì bạn là ngu xuẩn lại thêm ty tiện. Cái bạn mất đi là nhân cách và linh hồn, giá trị và tôn nghiêm của con người, cái còn sót lại ở bạn là một tiểu nhân lợi thế và ty tiện. Linh hồn bạn cũng không thể được yên ổn, còn những người xung quanh bạn cũng sẽ khinh rẻ bạn, không muốn làm bạn với bạn, không muốn đi lại với bạn thì cuộc đời này của bạn còn có ý nghĩa gì đây?
Bạn biết rằng, trong xã hội mà chính trị phát đạt rực rỡ, không có một ai có thể chỉ dựa vào ton hót mà leo lên được địa vị cao và thực sự đạt được một điều bổ ích nào đó. Chỉ có trong xã hội rối ren, kẻ ton hót mới có thể leo lên được, đạt được một số lợi lộc thực. Nhưng, không nghi ngờ gì nữa, bất cứ một sự rối ren lung tung nào cũng không thể kéo dài mãi