-
Không phải là không thê nói, khi thất nghiệp, chính bắt đầu cơ hội mới của bạn đến.
-
Sau khi thất nghiệp, con đường của cuộc sống vẫn ở dưới chân bạn, chỉ cần bạn không mơ ước viển vông, chỉ cần bạn dám tiến lên, cuộc đời sẽ luôn luôn mỉm cười với bạn.
Thất nghiệp, rơi vào nghịch cảnh của cuộc sống, lại đối mặt với một nấc trắc trở của đời người. Bất kể là bạn vì nguyên nhân gì mà mất việc làm, là nguyên nhân chủ quan hay nguyên nhân khách quan đành chịu, trước khi bạn tìm lại được công việc làm, bạn đều có thể có cảm giác nhẹ nhõm hoặc nặng nề.
Nhất là khi, nếu như bạn đã từng quen bưng chiếc bát sắt men, quen ăn cơm bếp tập thể, đột nhiên bị quy luật kinh tế thị trường ép đến mức đứng hẳn sang một bên, thì cảm giác đau khổ của bạn sẽ càng thêm nặng nề hơn.
Ðể hạn chế cảm giác này, bạn xoay xở ra sao? Ðồng thời bạn tự nhận để thoát khỏi nghịch cảnh và khai thác cục diện mới như thế nào?
– Trước mắt bạn lại thêm một vấn đề khó của cuộc đời.
Lúc này, điều tồi tệ nhất, đáng sợ nhất là chán nản sa ngã, hoặc giận trời trách người, bất mãn trong lòng hoặc ngã gục không gượng dậy được nữa, từ đó lười biếng lêu lổng. Như thế, ngoài việc làm cho hoàn cảnh của bạn càng thêm tồi hơn, không thể có bất cứ một kết cục tốt đẹp nào khác.
Tư tưởng lười biếng lêu lổng sẽ phá hoại thể xác và tinh thần của bạn, làm mất đi tài năng của bạn.
Oán trời trách người, bất mãn trong lòng chẳng có giá trị gì cả. Xuất hiện thất nghiệp vốn là hiện tượng bình thường của nền kinh tế sôi động. Trong quá trình vận động của nền kinh tế thị trường, không có hiện tượng thất nghiệp mới là không bình thường. Chỉ có nền kinh tế kế hoạch như một dòng nước không chảy mới cố định người sản xuất trên một cương vị cho mãi tới lúc nghỉ hưu, không xuống chức cũng không đổi vị trí, bạn vị tất còn lưu luyến dòng nước tĩnh đó, lưu luyến cái xoong cơm tập thể ăn không no, đói không chết đó chăng? Bạn nên quăng bỏ nó đi một cách dứt khoát, thiết kế lại mình, để thích ứng với quy luật vận động của kinh tế thị trường.
“Thực hành kinh tế thị trường” quyết không phải là một câu khẩu hiệu nhẹ nhàng! Tiếp nhận hiện thực thất nghiệp, tìm lại việc làm sẽ là một trong những cái giá bạn phải trả.
Nếu như sau khi thất nghiệp, bị gục ngã không đứng dậy nổi, lười biếng lêu lổng, kết cục của nó có thể càng trực tiếp mà rõ ràng: từ lười đi đến xuẩn, từ xuẩn đi đến càng lười hơn, càng lười mà xuẩn tất sẽ dẫn đến nghèo túng – lười xuẩn nghèo ba cái làm thành một thể là quy luật tất nhiên!
Bạn cần phải vứt bỏ những tình cảm và hành vi tồi tệ đáng sợ này!
Sau khi thất nghiệp, tìm lại và phát hiện mình, thiết kế lại và biểu hiện mình, mở ra lối đi khác đợi thời cơ trở lại là cách chọn lựa đẹp nhất của bạn.
Không cần thiết phải thắt cổ mình treo trên một cái cây. Phương đông không sáng thì phương tây sáng. Trời đất vẫn bao la như thế, chỉ cần bạn không nhụt chí là luôn luôn có chỗ cho bạn đứng chân.
Không phải là không thể nói, lúc thất nghiệp chính là bắt đầu cơ hội cuộc đời mới của bạn đến. Bởi vì lần thất nghiệp này đã tạo cho bạn ưu thế phát huy tốt hơn và cơ hội đặc biệt. Cho nên sau khi thất nghiệp bạn nên bình tĩnh nhìn lại mình một cách đến đầu đến đũa.
Ðiểm mạnh của bạn ở chỗ nào, ưu thế ở chỗ nào, rốt cục thích ứng làm việc gì? Một khi phát hiện ưu điểm và ưu thế của mình chuẩn xác, kiên định đi theo con đường này thoát khỏi nghịch cảnh, bạn hoàn toàn có thể đạt tới giới hạn thành công mà bạn đã không dám ước mong trước đây.
Có một giáo sư đại học dạy lịch sử, năm1987 khi tổ hợp tối ưu đội ngũ giáo sư bị phòng giáo vụ đào thải, ông ta bị ném vào hàng ngũ những người tự đi kiếm việc. Sau khi mất việc ông ta đã căn cứ vào sở trường của mình về văn vật thư họa, đã hợp tác với người khác mở một cửa hàng vẽ chữ kiêm phục chế văn vật, bán đồ dùng văn phòng và đồ trang sức của phụ nữ, phù hợp với nhu cầu tiêu dùng của hàng loạt cư dân thành thị, cộng thêm có phương pháp kinh doanh nên càng buôn bán càng hưng thịnh. Ông rất nhanh chóng trở thành người giàu có nhất trong số các bạn cùng lớp thời học đại học. Mà trong con mắt của các bạn giáo sư trường ông dậy cũ, ông là một người giàu kếch xù. Ðồng thời ông còn phát biểu trên mấy tờ báo trong toàn quốc mấy bài viết về phương diện giám định và thưởng thức thư họa của Trung Quốc. Nếu như không thất nghiệp, ông ta tất nhiên chỉ là một giảng viên lịch sử loại 3. Chính vì thất nghiệp đã cho ông một cơ hội thể hiện mình chân chính.
Hệ số bảo hiểm của cuộc sống quá lớn, không có cảm giác nguy cơ, không có ý thức cạnh tranh, thường thường làm cho người ta trở nên lười biếng mà ngu xuẩn. Một khi sợi dây bảo hiểm bị đứt, anh ta tay chân có thể chẳng biết làm gì. Có một căn cứ cách mạng cũ, trước đây Chính phủ hàng tháng đều cung cấp cho nhân dân địa phương đó một khoản sinh hoạt phí nhất định. Sau hội nghị Trung ương lần thứ 3 khóa XI, nông thôn đã thực hiện chế độ khoán, đời sống của nhân dân vùng căn cứ địa cũng giống như nông thôn toàn quốc đã phát sinh biến đổi long trời lở đất, còn những người dựa vào sinh hoạt phí cố định thì phần nhiều vẫn như cũ, vẫn trong nghèo khổ.
Cho nên, thất nghiệp chính là cơ hội cực tốt để rèn luyện năng lực của bạn. Thất nghiệp sẽ ép buộc bạn dâng lên cảm giác nguy cơ, tham gia vào cuộc cạnh tranh của cuộc sống, thúc ép bạn phát huy mình, sáng tạo mình một cách thật sự. Bạn cần phải lợi dụng cơ hội này để tỏ rõ bản sắc anh hùng của bạn, quyết không thể tự nhận là kẻ bạc nhược.
Trước khi tìm được một công việc lý tưởng, vì nhu cầu cuộc sống, bạn cũng có thể dũng cảm vứt đi tâm lý chuộng hư vinh để đi làm một số công việc bình thường nhất hoặc không hợp với chí thú của mình. Ðừng tưởng là bạn đã từng là nhân viên cơ quan sẽ không thể đi làm những việc buôn nhỏ ở đầu phố. Ðừng tưởng là bạn đã từng là công nhân chính thức của nhà nước mà không thể đi làm một công nhân quét rác tạm thời. Ðừng tưởng là bạn là sinh viên mà không thể làm một tiếp viên ở khách sạn.
Có tới ba trăm sáu mươi nghề, mà nghề nào cũng xuất trạng nguyên. Chưa biết chừng bạn sẽ từ cương vị công tác bình thường đó đứng lên trở thành người có tầm cỡ, trên thế giới có vô số nhà cự phú chẳng phải đều đã bắt đầu từ những người cu li nhỏ hèn, người buôn bán nhỏ đó sao?
Hoắc Anh Ðông lúc 18 tuổi còn là một công nhân đốt lò trên phà, hơn nữa chẳng bao lâu còn bị ông chủ sa thải. Sau khi sa thải ông ta đi đến sân bay để làm phu, mỗi ngày được trả công 7 xu. Về sau, lại đi làm công nhân tán rivê, công nhân chế biến đường. Hoắc Anh Ðông đã tôi luyện ý chí ngoan cường trên vị trí của những người cu li nhỏ hèn như thế, đã hình thành phẩm cách vĩ đại. Không có những tôi luyện này rất khó nghĩ đến ông ta về sau có thể trở thành cự phú công thương.
Croc, nhà triệu phú, ông chủ tịch kỳ đầu tiên của công ty Midanlaw, đầu tiên bắt đầu kinh doanh bánh Hamburger giá 15 – 20 xu một cái, ở thành phố Chicago.
Chen Bi Shen (Trần Bật Thần) có danh hiệu là “người giàu hàng đầu ở Thái Lan” đã cất bước đi lên từ người phu khuân vác ở Bang Kok, người buôn bán lặt vặt và nhân viên nhà bếp.
Ngoài ra, mở ra con đường khác, gián tiếp thành công cũng là một thiết kế tốt đẹp sau khi thất nghiệp.
Trong sách “Lã Thị Xuân thu” có ghi chép một câu chuyện như sau: Nước Tề có một người thích đi săn, vì con chó săn không làm được việc gì, dây dưa thời gian mãi vẫn không bắt được thú săn, về nhà thì thẹn với người trong nhà, đi ra thì xấu hổ với láng giềng và bạn bè, muốn đi mua một con chó săn thì nhà lại nghèo túng chẳng có tiền nên không thể làm gì được. Thế là, anh ta không nản lòng, tạm thời cất súng săn, vứt bỏ sở thích của mình đi đến đồng ruộng siêng năng trồng trọt. Hai năm sau, gia đình giàu có, lại đem tiền mua được một con chó săn tốt, lại trở lại nghề cũ, săn được rất nhiều vượt hẳn bạn bè.
Nếu như người đi săn lúc mới đầu không có một con chó săn tốt, gia đình lại nghèo không thể mua được, hết đường xoay sở, anh ta tất nhiên không thể có bước ngoặt của đời người. Chỉ có khi anh ta mở ra một con đường sống khác, lần hồi tìm đường thắng, làm việc cật lực và siêng năng trên đồng ruộng không mệt mỏi sau hai năm mới giải thoát vòng khốn quẫn thực hiện được nguyện vọng.
Ðấy là một câu chuyện nhỏ rất có ý nghĩa gợi ý của cuộc đời. Người ta thường có thể gặp cảnh khó khăn, thậm chí đôi khi hầu như rơi vào cảnh ngộ không có lối thoát. Khăng khăng làm theo ý mình, tất nhiên tuyệt vọng, chỉ có cách đi tìm một ?con đường khác?. Con đường này sẽ tiềm ẩn trong đời sống của bạn, chỉ có bạn tự đi tìm, tự đi đào bới, tất nhiên có thể núi lượn đường vòng dẫn đến được một mảnh trời riêng.
“Suốt ngày tìm xuân chẳng thấy xuân”, bỗng nhiên, “Quay về lại thấy xuân treo đầu cành”.
Sau khi thất nghiệp, con đường của cuộc sống vẫn ở dưới chân bạn, chỉ cần bạn không mơ ước viển vông, chỉ cần bạn dám tiến lên, cuộc đời sẽ luôn luôn mỉm cười với bạn.