NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 186: Trợ lý phó chủ biên

Tác giả: Cổ Phán Quỳnh Y
Chọn tập
Ads Top

Mân Huyên từ phòng trà đi ra, trong tay bưng cái chén đi vào văn phòng, một thân thể khổng lồ hiển nhiên dựa trên ghế, trong miệng vừa ăn vừa nói, văn kiện cùng túi đồ ăn vặt trên bàn công tác đã các chiếm cứ một nừa cái bàn.

“Phùng tiểu thư, đây là trà Phổ Nhỉ.” Mân huyên mỉm cười, đưa chén trà đặt ở trước mặt đối phương.

Ngày hôm qua Giản Quân Dịch đưa ra chức vụ trợ lý phó chủ biên trợ lý, nàng đã không ngừng đáp ứng, phải biết rằng làm trợ lý phó chủ biên ở tạp chí, tuy nói chức vụ thấp, nhưng có thể học được thiệt nhiều này nọ, nàng đương nhiên cầu còn không được.

Hôm nay là ngày đầu tiên nàng đi làm, trước mặt vị này chính là Phùng Tĩnh Như phó chủ biên của tạp chí Thuần Mỹ, cũng là lãnh đạo trực tiếp của nàng. Buổi sáng đi làm,lần đầu tiên nhìn đến Phùng Tĩnh Như ở trong văn phòng cảnh tượng như vậy, bàn công tác trừ bỏ nhất loạt văn kiện, còn bày đủ loại đồ ăn vặt, sau nàng mới biết được Phùng Tĩnh Như hiện tại có thai gần năm , muốn từ chức về nhà dưỡng thai. Nàng bình thường công tác khôn khéo giỏi giang, cấp trên giống như không có nguyện ý cho nàng rời đi, từ chức vẫn chưa phê duyệt xuống dưới.

Phùng Tĩnh Như cúi đầu dùng bút hoa che mặt tiền văn kiện, ngẩng đầu liếc Mân Huyên một cái, lấy một quả mai bỏ vào trong miệng nói.“Ân, làm ra vẻ đi, cô trước đi ra ngoài, một hồi tôi có việc sẽ gọi cô.”

“vâng.” Mân Huyên nói xong, xoay người đi ra văn phòng, thuận tay đóng cửa lại.

Nàng thẳng hướng bàn công tác chính mình, mặt trên chồng chất nhất đại tư liệu, đây là Phùng Tĩnh Như giao nhiệm vụ cho nàng .

Đi làm ngày đầu tiên Phùng Tĩnh Như không có trực tiếp phái nàng làm gì, mà là cho nàng xem tư liệu, hạn nàng trong vòng 3 ngày đem đống tư liệu này xem hết. Nàng mơ hồ lật xem một chút, bên trong đều là về tư liệu cùng tin tức Thuần Mỹ từ lúc ban đầu ra đời đến bây giờ là tạp chí mới đứng đầu.

Nàng đại khái có thể đoán dược ra Phùng Tĩnh Như làm như vậy có mục đích , vì thế thực tế thật sự ngồi ở bàn công tác đọc cũng như ghi nhớ ở trong đầu .

Trên bàn chuông điện thoại đột nhiên vang , nàng buông xuống tư liệu trong tay , dùng tiêu chuẩn lễ phép nhất nói ,“Uy, chào ngài! Nơi này là tạp chí Thuần Mỹ , xin hỏi ngài tìm vị nào?”

Đối phương không nói chuyện, ngược lại xì cười ra tiếng,tai nàng nghe thanh âm microphone,“Chỉ Dao, là cậu sao?”

Ngày hôm qua nàng cùng Giản Quân Dịch nói điện thoại xong, liền trực tiếp gọi điện thoại cho Chỉ Dao, mất tích nhiều ngày, Chỉ Dao câu đầu tiên nói chính là thầm oán nàng đột nhiên biến mất, sau lại là nàng mới an ủi Chỉ Dao, cũng nói cho nàng hôm nay muốn tới đi làm.

“Là mình, là mình nè! Mân Mân, cậu vừa đi tạp chí nửa ngày, hiện tại nói chuyện nhưng là bộ dạng rất tiêu chuẩn giỏi giang nha!” Chỉ Dao cười hì hì mang theo điểm ý tứ hay nói giỡn.

Mân Huyên nắm microphone, nhất thời tiếp thu được cách vách đầu vài đạo ánh mắt, đối với nàng là người mới vừa tới, hôm nay vừa lên đã tiếp thu được quá nhiều ánh mắt chú ý của nhóm đồng sự.

Sợ bị bọn họ phát hiện mình đi làm thời gian chỉ nói chuyện phiếm, lại rơi vào lỗ tai thủ trưởng , Mân Huyên vội vàng lấy tay che microphone,“Chỉ Dao, không cần náo loạn, hiện tại là thời gian làm việc,mình một hồi sẽ gọi điện thoại cho cậu sau.”

“Được rồi, Mân Mân,mình không quấy rối nữa. Mình hôm nay gọi điện thoại hỏi qua ca ca , các cậu cơm trưa thời gian là 11h45 phút. Bây giờ còn có nửa giờ, mình vừa tan học, một hồi mình lái xe đến đón cậu ăn cơm trưa, không cho phép cậu cự tuyệt nga.”

Bên tai nghe tiếng nói ngọt ngào của Chỉ Dao, tưởng tượng thấy động tác nhỏ của nàng khi quyết ý điều gì, Mân Huyên nghĩ bật cười, cô gái nhỏ này luôn thích làm nũng.

Cắt đứt điện thoại, vừa nhấc đầu, vài đồng sự chính ghé vào bàn công tác nàng, trên mặt nhất trí đôi đầy cười.“Lăng Mân Huyên, cô vừa mới nói chuyện với ai trong điện thoại vậy?”

“Tôi……” Nàng nên nói như thế nào, nếu hoà giải bằng hữu trong lời nói, khẳng định hội cho rằng nàng là người không an phận, vừa tới ngày đầu tiên liền cùng bằng hữu gọi điện thoại nói chuyện phiếm, cần phải là thuyết khách hộ, lại có chút không giống, nàng hiện tại ngay cả chính mình cụ thể muốn làm cái gì đều không rõ, có lẽ công tác của nàng căn bản không cần cùng khách hàng liên hệ.

Tóm lại nàng không thể trả lời vấn đề này. Mấp máy môi nửa ngày cũng chưa nói đến một câu.

“Hiện tại mau ăn cơm trưa , bình thường phía sau, cấp trên không có người lại muốn tới nơi này kiểm tra. Cô có thể nói thật với chúng tôi, nói cho chúng tôi biết một chút tin tức tin tức.”

“Tin tức tin tức? Cái gì tin tức tin tức?” Nàng vi lăng ở, vẻ mặt mờ mịt nhìn mấy vẻ mặt thần bí hề hề lại đây.

“Chính là tin tức ai sẽ tiếp nhận chức vụ phó chủ biên này .”

Nói chuyện với nàng là cô gái lớn hơn nàng ba, bốn tuổi, cô tên Kỉ Tích Vân, là biên tập chuyên mục“Tiếp theo trạm hạnh phúc”. Hôm nay lần đầu tiên đến văn phòng, chính là Kỉ Tích Vân trước chủ động cùng nàng chào hỏi . Nhìn ra được Kỉ Tích Vân là làm việc tiêu sái, mà lại có điểm thích muốn làm đường nhỏ tin tức .

“cô nói tin tức tin tức này tôi không rõ ràng lắm.” Mân Huyên khó hiểu trừng mắt nhìn, Kỉ Tích Vân hỏi cũng quá kỳ quái , nàng hôm nay ngày đầu tiên đi làm, bất quá là cái nho nhỏ trợ lý phó chủ biên , như thế nào khả năng biết người được lệnh bổ nhiệm.

“cô đoán đoán xem người kia sẽ là ai?” Kỉ Tích Vân cùng mấy đồng sự khác nhìn thoáng qua, dùng một loại ánh mắt quái dị thẳng nhìn chằm chằm nàng.

Mân Huyên bị nhìn toàn thân nổi hết da gà, phủ phủ hai má, theo bản năng hỏi,“Các cô nên sẽ không nói người kia là tôi đi.”

Vài cái đầu động tác gật gật , theo sau Kỉ Tích Vân đã mở miệng,“Nghe nói cô là người có thành tích đứng thứ nhất trong kỳ thi, sau lại không có thấy cô tới đi làm?”

“Đúng vậy, tôi lúc ấy có chút tình trạng khó khăn, chậm trễ thời gian báo danh, cấp trên đã nói chức vụ của tôi nguyên lai đã có người, cho nên tôi liền hiện tại làm trợ lý phó chủ biên.”

Mân Huyên không hề giấu diếm, sự thật nói ra, nàng cảm thấy chính mình không có gì phải giấu diếm . Chính là càng nói đến cuối cùng, những người này ánh mắt lại càng quái dị, làm nàng không khỏi một trận nói thầm chính mình chẳng lẽ nói sai cái gì rồi? Còn có bọn họ hẳn là lầm đi, nàng cũng không phải là người được chọn làm phó chủ biên.

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer