“Da Ma Sát Nhất, so với đạo của Đại Xích sư bá, ngươi kém nhiều lắm!”
Trong đại nhật nguyên thần của Cơ Hạo, trừ Thái Cực đồ ảnh một vàng một bạc đầu đuôi nối tiếp, bên cạnh đại nhật đột nhiên có thêm một vầng hắc quang nhiều cạnh nhọn. Mũi nhọn màu đen thâm thúy so với đêm tối còn tối hơn, như hố đen cắn nuốt tất cả, trong màu đen vô tận kia, càng có một loại khí tức hủy diệt làm người ta sợ hãi từ trong linh hồn lặng lẽ tràn ra.
Từng tia khí màu đen từ trong cơ thể Cơ Hạo khuếch tán ra, trong ba con mắt vốn trong suốt như lưu ly không có bất cứ tạp chất nào cũng đã phủ lên một tầng viền đen thâm thúy. Cơ Hạo cười giơ tay phải, tay phải hắn một lần nữa mấp máy biến hình, một lần nữa biến thành hình kiếm như Thái Cực Thần Phong.
Trên lưỡi trường kiếm, một mảng khí đen như ẩn như hiện, dần dần khí đen không ngừng thu liễm co vào trong, cuối cùng biến thành một mảng mũi nhọn như có như không giống như thủy tinh màu đen bám vào trên lưỡi kiếm.
Hư ảnh cười to, hắn cười nói: “Về sau so chiêu với đám đỉnh cấp cao thủ của dị tộc nhiều hơn nữa, có ta giúp đỡ, xem xem có thể đem tất cả Tam Nhật Cửu Nguyệt đại đạo pháp tắc của bọn hắn đều trộm được không!”
Cơ Hạo cũng cười, hư ảnh đứng dậy ở trong thần hồn không gian của hắn, chậm rãi khoa tay múa chân ra tư thế Khai Thiên Nhất Kích, Ích Địa Nhất Kích, Vạn Vật Sinh, Vạn Vật Diệt. Một chiêu nối một chiêu, động tác của hư ảnh liên miên liền mạch, rõ ràng giống với Cơ Hạo, đem Thái Cực đại đạo cũng dung nhập trong bốn chiêu này, đem nó quy về một thể.
So sánh với Cơ Hạo tự dung hội quán thông bốn thức, tư thế của hư ảnh càng thêm phong cách cổ xưa mà đơn thuần, nhìn như đơn giản hơn không ít, lại chỉ thẳng bổn nguyên trung tâm nào đó, có một loại ý nhị kỳ diệu ‘Đào lý bất ngôn hạ tự thành hề’.
Cơ Hạo hít một hơi thật sâu, hắn nhắm mắt, toàn thân tâm dung nhập trong động tác của hư ảnh. Mỗi một tấc xương khớp, mỗi một tấc cơ thịt, mỗi một mạch lạc của hắn, đều theo động tác của hư ảnh bắt đầu sự điều chỉnh nhỏ bé.
Theo tư thế Cơ Hạo bày ra vô hạn tiếp cận hư ảnh, lực lượng thân thể Cơ Hạo lại nghênh đón một lần tiến bộ bão táp. Xương khớp, cơ thịt, nội tạng hắn đều được máu màu sắc hỗn độn trong trái tim trào ra thấm vào, thân thể hắn cũng dần dần có khí tức hỗn độn, cổ xưa chậm rãi sinh ra.
Phía sau hư ảnh cũng có hư ảnh Thái Cực song ngư xuất hiện, một trong một đục, một đen một trắng, quỹ tích song ngư dị thường rõ ràng, trong vắt. Nhưng theo động tác của hư ảnh, chiêu thức Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vật Sinh, Vạn Vật Diệt biến ảo càng lúc càng nhanh, Thái Cực song ngư phía sau hư ảnh liền dần dần trở nên mông mông lung lung, trở nên giống màu sắc hỗn độn trong máu của Cơ Hạo như đúc.
“Điểm cuối của Thái Cực là gì? Thái Cực ư? Vô cực ư? Hỗn độn ư? Hồng Mông ư?”
Hư ảnh trầm giọng lẩm bẩm: “Đại Xích, Thanh Vi, Vũ Dư, đạo của ba người bọn họ… Có chút ý tứ, bọn họ là muốn đem đạo của ba người hòa hợp một lò, tái diễn thiên địa đại đạo của Bàn Cổ thế giới sao?”
Tiếng hư ảnh lẩm bẩm cực kỳ nhỏ, cũng chưa để Cơ Hạo nghe được, hắn chỉ là dùng động tác của bản thân dẫn dắt Cơ Hạo, để thân thể Cơ Hạo hướng về cực hạn hoàn mỹ nào đó không ngừng tiến hóa.
Lực lượng thân thể, khí tức linh hồn của Cơ Hạo, còn có nồng độ tinh huyết trong cơ thể hắn đều đang điên cuồng tăng lên.
Cơ thể long tộc, linh hồn phượng tộc, huyết mạch nhân tộc… hỗn độn khí tức trên người Cơ Hạo càng ngày càng đậm, thân thể, linh hồn và lực sinh sản huyết mạch của hắn, cũng chính là nồng độ tinh huyết của hắn đều đang không ngừng tăng lên, điên cuồng tăng lên.
Khi lực lượng Cơ Hạo tăng lên tới cực hạn nào đó của giai đoạn hiện tại, trong cơ thể hắn đã không có bất cứ lực lượng nào có thể giúp hắn tăng lên, giống như một cái lò luyện to lớn, đã tiêu hết sạch toàn bộ nhiên liệu, Cơ Hạo cũng không cách nào tăng lên chút nào nữa, hư ảnh đột nhiên giơ tay phải, nhìn như nhẹ thực ra nặng tựa vạn quân vung xuống dưới.
Một đường thẳng sạch sẽ lưu loát xuất hiện ở trước mặt hư ảnh, trong thần hồn không gian của Cơ Hạo điện chớp sấm rền một trận, từng đạo hỗn độn khí tức đột nhiên sinh ra, không ngừng bị đại nhật nguyên thần tiêu hao lực lượng thật lớn của Cơ Hạo cắn nuốt.
Cơ Hạo khẽ thở dài một tiếng, hắn giơ lên cánh tay phải của mình đã dung hợp Ám Nhật thôn phệ, hủy diệt pháp tắc, đồng dạng nhẹ nhàng bâng quơ vung về phía trước.
Khí tức cánh tay hắn trở nên giống bản tướng Ám Nhật như đúc, bản tướng Ám Nhật chưa sinh ra bất cứ sự cảnh giác cùng phòng bị nào đối với Cơ Hạo, nhẹ nhàng bâng quơ như vậy bị một đòn của Cơ Hạo mổ ra.
Hắc nhật treo cao trên không vỡ ra, từng luồng khí màu đen dần dần xông lên trời cao, bị lôi quang màu vàng tím trong đám mây trên trời khẽ cuốn liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Từng tia khí huyền hoàng công đức từ trên trời rơi xuống, như vô số chuỗi ngọc không ngừng dung nhập thân thể Cơ Hạo, Cơ Hạo năng lượng trong cơ thể trống trơn, không còn chút sức nào nữa được khí công đức ập tới, lại đột ngột sinh ra lực lượng vô cùng.
“Đã qua ba đòn, Da Ma Sát Nhất, ăn của ta một quyền!”
Cơ Hạo rất bình tĩnh cười, hắn xé rách bản tướng Ám Nhật, từ đỉnh đầu Da Ma Sát Nhất hiện lên, hắn nhìn thân thể run nhè nhẹ của Da Ma Sát Nhất, đột nhiên nổi hứng, siết chặt nắm tay phải, cũng là một quyền bốn chiêu hợp nhất nhẹ nhàng hướng sau lưng Da Ma Sát Nhất đánh tới.
“Dừng tay!” Da Ma La Gia chợt từ trên vương tọa màu đen đứng lên, khàn cả giọng hét lên một tiếng!
Da Ma Sát Nhất triệu hồi bản tướng Ám Nhật buông xuống, Bàn Cổ thế giới cách thế giới khởi nguyên của dị tộc quá mức xa xôi, bản tướng Ám Nhật thật sự đã buông xuống, nhưng Da Ma Sát Nhất cũng đã hao hết toàn bộ lực lượng trong cơ thể.
Đối mặt một quyền nhẹ nhàng bâng quơ của Cơ Hạo, Da Ma Sát Nhất ngay cả lực lượng né tránh cũng không có.
Da Ma La Gia rít một tiếng chói tai, nàng búng ngón tay, trên ngón trỏ tay trái nàng một cái nhẫn chế từ đá quý màu đen lao vút ra, đá quý màu đen to bằng ngón cái chợt lóe đã tới phía sau Da Ma Sát Nhất, đá quý chợt bành trướng, hóa thành một tấm tinh thuẫn màu đen mười bảy cạnh chắn trước nắm đấm của Cơ Hạo.
Đây là ‘Hắc Động Qua Tinh Thuẫn’, một món bảo vật hộ thân mạnh nhất trên người Da Ma La Gia, là một tấm khiên chủ phòng ngự nửa bước ‘Vạn Kiếp võ trang’.
‘Vạn Kiếp cảnh’ là cảnh giới vượt qua Nhật Nguyệt cảnh, cũng chính là vượt qua Vu Thần cảnh, Qua Tinh Thuẫn tuy chỉ là một tấm khiên chủ phòng ngự nửa bước Vạn Kiếp võ trang, nhưng lực phòng ngự của hắn cũng có thể xưng là khủng bố, Vu Thần tầm thường cũng không thể tạo thành bất cứ thương tổn nào đối với cái này.
Cơ Hạo nheo mắt, một quyền nhẹ nhàng rơi trên Qua Tinh Thuẫn.
Vang một tiếng trầm nặng, nắm tay Cơ Hạo vỡ ra, mấy chục vết rách từ mặt nắm tay kéo dài mãi đến chỗ vai của hắn, máu thịt trên cánh tay hắn như đóa hoa nở rộ vỡ ra, phun ra một mảng lớn máu tươi.
Nhưng rất nhanh, máu tươi phun ra một lần nữa bay trở về vết thương, toàn bộ vết thương đều đang cấp tốc khép lại, thân thể Cơ Hạo biểu hiện ra sức chữa trị cường hãn vượt xa nhân tộc đỉnh phong Vu Đế. Nắm tay hắn kề sát Qua Tinh Thuẫn, mạnh mẽ đem Qua Tinh Thuẫn đè ép xuống phía dưới ba tấc.
Qua Tinh Thuẫn chưa có bất cứ tổn hại nào, nhưng nó bị cứng rắn ép tới đánh vào trên lưng Da Ma Sát Nhất.
Qua Tinh Thuẫn đường kính ba thước như một tảng đá lớn va chạm mạnh trên lưng Da Ma Sát Nhất, Da Ma Sát Nhất há mồm, mắt thiếu chút nữa từ trong hốc mắt nhảy ra. Toàn bộ xương trên lưng hắn bị Qua Tinh Thuẫn đập vỡ nát, hắn há mồm phun ra không phải máu, mà là huyết tương trộn lẫn vô số mảnh vỡ nội tạng.
Cơ Hạo bùng lên sự hung mãnh còn sót lại đánh ra một quyền, hầu như đem Da Ma Sát Nhất đánh ngắc ngoải ngay tại chỗ.
“Ta, thua rồi!” Da Ma Sát Nhất khàn cả giọng tru lên một tiếng, thân thể co giật từ giữa không trung rơi xuống.
Cơ Hạo tóm lấy mắt cá chân Da Ma Sát Nhất, đem hắn xách trong tay, sau đó giơ lên cao cao!