Khóe mắt Cơ Hạ nhảy lên, nhìn chằm chằm huyền hoàng chi khí không ngừng xì ra trên thân Đế Thuấn.
Đây là công đức chi lực, công đức chi lực trong cơ thể Đế Thuấn đang không ngừng tản mạn khắp nơi, đây là làm sao vậy? Là hắn tùy ý làm bừa chỉ định nhân tuyển Nhân Hoàng, đem đại vị Nhân Hoàng nhường ngôi cho Công Tôn Úc không đáng tin cậy, dẫn tới thiên địa cảm nhận được, tiến hành trừng phạt với hắn?
“Mặc giáp cho ta!” Cơ Hạ quát một tiếng trầm thấp, lập tức có mấy tướng lĩnh Kim Ô bộ nâng một cái rương kim loại màu đỏ rực đi lên, bọn họ mở ra cái rương kim loại dày nặng, từ trong đó lấy ra một bộ trọng giáp toàn thân hừng hực bốc lửa.
Thân thể Cơ Hạ nhoáng lên một cái, giáp trụ toàn thân màu đỏ rực giống như vật còn sống bay lên, mũ giáp, bảo vệ cổ, miếng lót vai, bảo vệ tay, bảo vệ bàn tay, giáp ngực, miếng hộ tâm, giáp bụng, váy chiến, bảo vệ đùi, giày chiến, từng món giáp trụ phát ra tiếng leng keng ghép vào nhau, hành mặc ở trên người Cơ Hạ.
Đây là thần giáp chuyên vì chính thần Chiến bộ của thiên đình mà sinh, sau khi mặc vào bộ giáp trụ này, toàn thân cao thấp Cơ Hạ không thấy chút khe hở, một chút da thịt cũng chưa hiển lộ ra, giáp trụ dày nặng dị thường, càng khiến chiều cao của hắn tăng thêm một thước có thừa.
Hoạt động thân thể một lần, Cơ Hạ nắm lên trường kích, sải bước hướng Đế Thuấn tới gần.
“Đại huynh cẩn thận…” Một đám tộc nhân Kim Ô bộ nhìn Cơ Hạ lớn tiếng dặn dò, cảnh tượng vừa rồi Đế Thuấn tùy ý ba kiếm đã đánh cho Cơ Hạ chật vật không chịu nổi, bọn họ đã tận mắt thấy. Cho dù Cơ Hạ thay nguyên bộ trọng giáp chuyên chuẩn bị cho chém giết chiến trường này, mọi người vẫn lo lắng đề phòng, dù sao ba kiếm vừa nãy của Đế Thuấn làm người ta quá kinh diễm.
“Không sao, cùng lắm chịu thêm mấy kiếm!” Cơ Hạ giơ trường kích, nhanh chóng hướng tế đàn tới gần.
Trong thiên môn như ẩn như hiện trên bầu trời từng đạo thần quang bảy màu đổ xuống, Thiên Địa Đại Trận đã động, đem từng luồng sức mạnh to lớn của thiên địa thêm vào ở trên người Cơ Hạ. Trên bầu trời vô số tinh thể chợt phun ra vô số ánh sao lấp lánh, tinh tú tối nay so với ngày thường ít nhất sáng lạn hơn gấp trăm lần.
Từng luồng lực lượng tinh tú tinh thuần cường đại rót vào trong cơ thể Cơ Hạ, Cơ Hạ quát trầm thấp, thân thể hắn chậm rãi cất cao, trọng giáp trên người cũng theo đó biến hóa, trong chớp mắt hắn đã cất cao đến khoảng ba trượng, toàn thân đều được một quầng sáng bảy màu loá mắt bao phủ.
“Đế Thuấn à, ta không thể giữ ngươi ở Bồ Phản, ngươi, còn có Công Tôn Úc, đều theo ta đi một chuyến đi!” Cơ Hạ suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc vẫn làm ra quyết định: “Còn có các ngươi, Bá Phấn, Trọng Kham, Thúc Hiến, Quý Trọng, Bá Hổ, Trọng Hùng, Thúc Báo, Quý Ly, các ngươi đều là trọng thần nhân tộc, đức cao vọng trọng, ta không muốn ra tay đối với các ngươi, đều theo ta đi thiên đình ở tạm mấy ngày.”
Đám người Bá Phấn, nổi danh ngang Cao Đào, là thần tử quan trọng nhất dưới trướng Đế Thuấn, công việc nhân tộc phần nhiều do một tay bọn họ xử lý. Đế Thuấn bị Ngu Hoặc khống chế, các thần tử thân cận nhất, quan trọng nhất của Đế Thuấn tự nhiên cũng đồng loạt gặp nạn.
Cơ Hạ muốn đem đám người Đế Thuấn mang hết về thiên đình, chỉ cần khiến bọn họ rời khỏi Bồ Phản, rời khỏi trung tâm quyền lực nhân tộc, vô luận Ngu Hoặc có bất cứ âm mưu thủ đoạn nào, chỉ cần đám người Đế Thuấn không ở Bồ Phản, Ngu Hoặc có thể thế nào?
Hắn lại đẩy ra một Nhân Hoàng mới, như vậy Cơ Hạ sẽ đem hắn cường hành mang đi thiên đình là được.
Còn nữa, Đế Thuấn và Công Tôn Úc đều không có mặt, đại điển nhường ngôi căn bản không thể cử hành, Cơ Hạ thật ra rất tò mò, Ngu Hoặc còn có thể có thủ đoạn gì.
“Cơ Hạ, ngươi thân là thiên đình chính thần, lại cứ muốn nhúng tay việc nội bộ nhân tộc ta!” Đế Thuấn tựa cười mà không cười xoay người lại, cầm chuôi kiếm hướng Cơ Hạ lắc lắc đầu: “Vừa rồi ngươi nếu cứ như vậy dẫn quân thối lui, như vậy tự nhiên tất cả đều khỏe, nhưng ngươi đã khiêu khích một lần nữa… Binh sĩ nhân tộc ta đâu?”
Đế Thuấn còn chưa nói hết lời, Công Tôn Úc ở bên vừa mới thay miện phục Nhân Hoàng đã tức giận hướng tới Đế Thuấn rống lớn lên: “Thuấn! Hiện tại ta mới là Nhân Hoàng, ta là Nhân Hoàng Đế Úc! Nên xử lý chuyện này như thế nào, do ta định đoạt! Ngươi già rồi, ngươi có thể cút đi rồi!”
Cơ Hạ ngạc nhiên nhìn Công Tôn Úc, hắn từng gặp vô số tên khốn kiếp, nhưng không hề nghi ngờ, Công Tôn Úc tên khốn kiếp này là một kẻ khốn kiếp nhất trong toàn bộ khốn kiếp Cơ Hạ đời này từng gặp!
Tiểu tử này còn chưa bị Ngu Hoặc khống chế thần trí chứ? Hắn hiện tại là hoàn toàn tỉnh táo chứ?
Đế Thuấn vừa mới từ trên nghi thức đem Nhân Hoàng đại vị nhường ngôi cho hắn, tiểu tử này đã lập tức trở mặt? Hắn dám mở miệng như vậy đối với Đế Thuấn vừa mới thoái vị? Trời cao tại thượng, vô số lần đại điển nhường ngôi trong lịch sử nhân tộc, nào từng có một tân nhậm Nhân Hoàng nào mở mồm mắng chửi đối với Nhân Hoàng thoái vị!
Đây là cái thứ vô liêm sỉ gì vậy? Hắn nếu thật sự ngồi vững ngai báu Nhân Hoàng, vậy nhân tộc còn có tiền đồ sao?
Một đám trưởng lão Công Tôn thị vờn quanh bên người Công Tôn Úc, trên mặt bọn họ đều mười phần chật vật, ánh mắt lóe ra cực kỳ bất định.
Công Tôn Úc, ha ha, Công Tôn Úc này, trong lòng các trưởng lão Công Tôn thị biết rõ tiểu tử này là loại khốn kiếp vô liêm sỉ, nhưng mặc kệ như thế nào, tiểu tử này hiện tại là Nhân Hoàng, là Nhân Hoàng của Công Tôn thị! Công Tôn Úc có khốn kiếp nữa, trên người hắn cũng chảy huyết mạch Hữu Hùng nhất tộc Công Tôn thị thuần khiết nhất, như vậy Công Tôn thị nhất định phải toàn lực bảo vệ quyền uy của hắn.
Mặc kệ Đế Thuấn là nhập ma hay trúng tà, dù sao Nhân Hoàng chi vị đã tới tay, ai cũng đừng hòng cướp đi!
Một trưởng lão Công Tôn thị khẽ cắn môi, sải bước tiến lên, hướng Đế Thuấn trầm giọng nói: “Mong Đại Thuấn lui ra phía sau, việc nơi đây, quan hệ nhân tộc, quan hệ thiên đình, nên có Nhân Hoàng ra mặt xử trí, không cần Đại Thuấn phí tâm huyết nữa!”
Trong con ngươi Đế Thuấn hiện lên một mảng u quang kỳ dị. Hắn mỉm cười, hướng Công Tôn Úc cùng với đám đông trưởng lão Công Tôn thị bên cạnh gã chậm rãi gật gật đầu: “Như thế, rất tốt, tuyệt diệu! Như thế, tất cả đều giao cho Đế Úc!”
Mang theo nụ cười quỷ bí, thân thể Đế Thuấn nhoáng lên một cái, nhanh chóng lui xuống tế đàn, bên người hắn lập tức vây đám đông trọng giáp thân vệ. Các trọng giáp thân vệ này đều là hãn tướng tinh nhuệ Hữu Ngu bộ của Đế Thuấn, là tư binh nhà Đế Thuấn, tuyệt không có nửa điểm quan hệ với cấm vệ nhân tộc.
Ngu Hoặc ở dưới vô số dị tộc tinh nhuệ bảo vệ xung quanh, cười rất sáng lạn.
Đế Úc khốn kiếp? Hắn muốn chính là loại hiệu quả này, một tên khốn kiếp lựa chọn kỹ càng như vậy thành Nhân Hoàng nhân tộc, nhân tộc nhất định chia năm xẻ bảy nhỉ? Hắn không cần hao phí khí lực, đã có thể khiến nhân tộc binh đao ngập trời, huyết chiến không dừng. Vô số linh hồn nhân tộc sẽ trở thành con mồi của hắn, loại cảm giác này thật tốt.
Như một con khỉ lần đầu tiên mặc quần áo nhân loại, Công Tôn Úc lắc lắc bả vai, vặn vẹo đại khố, mang theo nụ cười càn rỡ không thể che dấu, mỗi một cơ bắp khuôn mặt đều như chó điên say rượu nhảy lên lung tung, vênh váo tự đắc, đắc ý đi về phía Cơ Hạ.
Thằng nhãi này thực lực ngay cả Vu Vương cảnh cũng là miễn cưỡng, cho nên hắn ngay cả năng lực phi hành cũng chưa có, vừa vặn đi tới mép tế đàn, đã hướng về Cơ Hạ cười lên: “Cơ Hạ phải không? Ngươi muốn đối nghịch với ta? Ngươi có tư cách này sao?”
Hít sâu một hơi, Công Tôn Úc xoay người, chỉ vào vị trí đám đông cao tầng bộ tộc phía dưới, khàn cả giọng hô lên một đống lớn cái tên.
Những cái tên này, đem một đám người quan trọng nhất các đầu não nhân tộc ngày thường giao hảo với Tự Văn Mệnh một lưới bắt hết.
“Người đâu, đem đám phản đồ nhân tộc cấu kết thiên đình này bắt hết lại cho ta, nghiêm hình tra tấn!”
“Con mẹ nó, dám gây chuyện với Đế Úc ta? Các ngươi to gan lắm! Các ngươi cũng xứng?”