Như Đồng Cảnh nói, không có bất cứ tác dụng phụ nào.
Một dòng chảy nong nóng, ấm áp dị thường bùng nổ ra trong bụng, hương thơm tản ra, thấm đẫm tẩm bổ, đạo đài của Cơ Hạo vô cùng thoải mái thở dài một tiếng không phát ra âm thanh, sau đó ngồi xếp bằng ở trong thần hồn hư không, bắt đầu phối hợp dòng chảy nóng này, cấp tốc nâng cao tu vi pháp lực của mình.
Không có bất cứ bình cảnh nào, cũng không có bất cứ khó khăn nào, Cơ Hạo có thể thoải mái cảm nhận được tu vi pháp lực của mình đang nhanh chóng tăng lên.
Thân thể và đạo đài đều không có áp lực, đổi thành thiên tài địa bảo bình thường gia tăng tu vi, nếu dược lực quá mãnh liệt, thân thể cùng linh hồn không chịu nổi sẽ là kết cục thân thể phát nổ hồn phi phách tán. Chỉ có thần dịch ngưng tụ trong hoạt hồ lô này, tinh túy thế giới luồng tiên thiên sinh cơ đầu tiên ngưng tụ, ở trong hồ lô ấp ủ vô số năm tháng, tự nhiên mang theo một luồng sinh cơ tinh thuần hùng hậu.
Tu vi pháp lực cứ như vậy cấp tốc tăng lên, trong mỗi một lần hít thở, sẽ có tu vi tinh thuần tương đương với thánh nhân khổ tu trăm vạn năm triệt để dung hợp với Cơ Hạo. Trong mỗi một hơi thở tu vi Cơ Hạo tăng lên, đổi thành chính hắn ít nhất phải hao phí năm tháng dài lâu gấp mấy vạn lần thậm chí mấy chục vạn lần.
Từng luồng khí tức huyền diệu dị thường, cường đại to lớn từ trong cơ thể Cơ Hạo khuếch tán ra. Ba con mắt Cơ Hạo đồng thời mở, trong mi tâm đạo mâu càng là chín vầng mặt trời đồng thời sáng lên, một luồng hào quang màu vàng mãnh liệt không chịu nổi dâng trào ra, hư không trước mặt hắn chợt vặn vẹo, hư hóa, một khoảng hư không này cũng bị thái dương chân hỏa ở mi tâm hắn phun ra đốt thành hư vô.
Thanh trúc trượng vuông vắn trong tay Khổ Trúc sơn chủ run nhè nhẹ một cái, hắn lui hai bước, cười khàn khàn nói: “Thôi… Ta… Long Mẫu đạo hữu, chuyện nơi này, bần đạo sẽ không nhúng tay nữa… Năm đó hắn hạ kiếm lưu tình, mặt mũi Vũ Dư đạo hữu, dù sao cũng là không thể nể.”
Cười khổ một tiếng, Khổ Trúc sơn chủ mang theo vài phần chột dạ lui lại mấy bước.
Thương Tâm đạo nhân ngoác cổ họng muốn tiếp tục khóc lóc, sau đầu Cơ Hạo một cái cối xay to lớn ánh vàng rực rỡ đột nhiên hiện lên, tiếng vang lớn ‘Ù ù’ chấn động cái hang hơi nhoáng lên, một lực hút đáng sợ từ trong cối xay trào ra, Thương Tâm đạo nhân vừa mới khóc một tiếng, đã cảm thấy thần hồn hơi lay động, cái cối xay này thế mà lại tạo thành lực hút cực lớn đối với thần hồn của hắn, thiếu chút nữa đem thần hồn hắn từ trong cơ thể hút ra!
Cẩn thận nhìn, mặt ngoài cái cối xay kim quang vạn trượng này bám vào công đức kim quang nồng đậm dị thường, mà thiên địa công đức, đây chính là khắc tinh, thiên địch tà môn thuật pháp bực này của Thương Tâm đạo nhân. Có công đức kim quang hộ thể, vạn pháp khó xâm, vạn kiếp khó diệt… Nếu vừa nãy Cơ Hạo có dư sức tế ra cái cối xay đại đạo này, Thương Tâm đạo nhân sớm đã thu tay mặc kệ rồi.
Lại cẩn thận hướng cái cối xay đại đạo này đánh giá một phen, Thương Tâm đạo nhân kinh hãi phát hiện, cối xay đại đạo này một mặt tối đen như mực, rõ ràng là hủy diệt đại đạo ngưng tụ thành; một mặt linh quang lóe ra, thế mà lại là tạo hóa đại đạo ngưng tụ.
Hủy diệt đại đạo và tạo hóa đại đạo, như âm dương, như hắc bạch, như sinh tử, là hai đại vô thượng đại đạo cực độ đối lập. Cơ Hạo là đồ đệ của Vũ Dư đạo nhân, hắn học tất nhiên là kiếm đạo công phạt của Vũ Dư đạo nhân, đem kiếm đạo của Vũ Dư đạo nhân suy diễn đến mức tận cùng, cũng nhiều nhất có thể diễn sinh ra hủy diệt đại đạo giết chóc tất cả, hủy diệt tất cả!
Tạo hóa đạo ý trong cối xay đại đạo của Cơ Hạo, rốt cuộc từ đâu mà có? Không lẽ hắn còn có nền móng hậu trường khác?
Thương Tâm đạo nhân chột dạ một phen, hắn cũng không phải danh môn ẩn sĩ gì, mà là ma đầu tà tu lừng lẫy nổi danh trong hồng hoang, bằng không năm đó thiên đình cũng sẽ không điều khiển đại quân luân phiên bao vây tiễu trừ, về sau cũng là được Long Mẫu giúp đỡ, do đó mới chạy thoát thiên đình vây giết.
Ma đầu tà tu có một điểm không tốt, bọn họ có thể làm việc tùy theo hoàn cảnh nhất. Cho nên cối xay đại đạo của Cơ Hạo vừa xuất hiện, vô lượng công đức trên cối xay dọa Thương Tâm đạo nhân nhảy dựng trước, sau đó hủy diệt đại đạo và tạo hóa đại đạo cùng xuất hiện, càng khiến Thương Tâm đạo nhân chột dạ.
Lắc đầu, Thương Tâm đạo nhân không chút do dự hướng Long Mẫu chắp tay: “Long Mẫu đạo hữu, ngươi mời ta đi Bồ Phản… Bần đạo lập tức đi. Bần đạo không sở trường thuật phi thiên độn địa, tốc độ phi hành chậm chạp, đi Bàn Cổ mỗ đường xá xa xôi, bần đạo đi trước một bước mới đúng.”
Dậm chân một cái, Thương Tâm đạo nhân hóa thành một cơn gió lạnh khổ sở gào thét lao vè phía lối ra của hang.
Cơ Hạo chần chờ một phen, nguyên từ lực tràng nứt ra một chỗ hổng, mặc cho Thương Tâm đạo nhân bỏ chạy.
Khổ Trúc sơn chủ nhìn thấy Thương Tâm đạo nhân thuận lợi rời khỏi, hắn không nói hai lời hóa thành một đạo phong lôi màu xanh gào thét lao về phía cửa hang, Cơ Hạo cũng không giữ gã lại, dứt khoát giống Thương Tâm đạo nhân, mặc cho Khổ Trúc sơn chủ rời khỏi.
Pháp lực trong cơ thể còn đang nhanh chóng tăng lên từng khúc một, thân thể Cơ Hạo cũng bởi vì pháp lực tăng lên không ngừng mà xảy ra một ít biến hóa kỳ diệu, từng luồng thanh khí từ đỉnh đầu hắn trào ra, chậm rãi ở đỉnh đầu hắn ngưng tụ thành một đám mây lành, vô số lĩnh ngộ đại đạo kỳ dị không ngừng nảy sinh trong đạo đài, lúc này Cơ Hạo cũng không có thời gian rảnh so đo với Thương Tâm đạo nhân, Khổ Trúc sơn chủ.
Chỉ có Long Mẫu trừng lên đôi mắt tỏa huyết quang, hung tợn không ngừng hướng Cơ Hạo nhìn một cái, lại hướng Đồng Cảnh đạo nhân cấp tốc vung nắm đấm trong ngọc bích nhìn một cái.
Trong lòng Long Mẫu hận. Nàng vất vả bôn ba vô số dặm lộ trình, càng mượn dùng truyền tống trận long tộc bí mật bố trí ở trong hồng hoang tinh không một đường bôn ba, xâm nhập hồng hoang tinh không thật không dễ dàng gì tìm được Thương Tâm đạo nhân và Khổ Trúc sơn chủ hai trợ thủ nợ nàng nhân tình.
Đang lúc chuẩn bị quay về Bàn Cổ mỗ đại lục, Long Mẫu khứu giác linh mẫn, đột nhiên ở trong hư không ngửi thấy mùi trên người Cơ Hạo và Nha Công, nàng lập tức vui sướng dẫn người một đường đuổi giết tới đây, lúc này mới chạy tới Phong Đạo sơn.
Vốn tưởng có thể một lần xử lý Cơ Hạo và Đồng Cảnh đạo nhân hai đối thủ, nhất là Đồng Cảnh đạo nhân thế mà còn ăn đứa con nhỏ của nàng…
Nhưng Cơ Hạo chết tiệt, hắn thế mà lại phá vỡ phong ấn thả Đồng Cảnh đạo nhân ra!
Giờ khắc này, Long Mẫu ngay cả mấy vị đại năng bố trí phong ấn trấn áp Đồng Cảnh đạo nhân nhiều năm như vậy cũng hận tuốt —— các ngươi sao có thể sử dụng thiên đế phong cáo của thiên đình làm trung tâm phong ấn? Thế này không phải sáng tạo điều kiện tiện lợi cho Cơ Hạo sao?
Cơ Hạo hiện tại là thiên đế của thiên đình đó, thiên đình chính là một tổ chức sâm nghiêm, tổ chức luật pháp khắc nghiệt, đương nhiệm thiên đế đối với phong cáo tiền nhiệm thiên đế lưu lại là có quyền khống chế tuyệt đối. Thoải mái như thế bị Cơ Hạo phá đi phong cáo, thế này không phải thêm phiền cho Long Mẫu nàng sao?
Nếu biết là những tên khốn nào bố trí phong ấn này, Long Mẫu tuyệt đối không chết không thôi với bọn họ!
Nhìn xem Cơ Hạo được Bàn Cổ Chung và Thái Ất Nguyên Từ Lệnh gắt gao bảo vệ, Long Mẫu ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, xoay người sải bước hướng cửa hang bước đi.
Cơ Hạo yên lặng thu hồi Thái Ất Nguyên Từ Lệnh, mặc cho Long Mẫu rời khỏi. Hắn đem hơn phân nửa lực chú ý đặt ở trên tu vi không ngừng tăng lên trong cơ thể mình, sau đó nhìn ngọc bích đang vỡ nát sụp đổ cười nói: “Chúc mừng Đồng Cảnh tiền bối thuận lợi thoát thân!”
Tiếng vỡ vụn ‘Rắc rắc’ không dứt bên tai, không bao lâu ngọc bích triệt để vỡ vụn, chín cây cột đá cũng triệt để sụp đổ, chín tiên thiên thần binh hơi nhoáng lên một cái đang muốn bỏ chạy, chín luồng nguyên từ lực mắt thường rõ ràng có thể thấy được chợt cuốn lấy chín thanh thần binh, mạnh mẽ đem bọn chúng kéo vào trong một cái tay áo màu đỏ.
Đồng Cảnh đạo nhân cười ha ha từ trong ngọc bích vỡ vụn đi ra, chậm rãi đi tới ngoài hỗn độn khí Bàn Cổ Chung phóng ra.
Hắn cười nhìn Cơ Hạo, ôn hòa hỏi: “Vì sao thả Long Mẫu? Bần đạo rất có lòng tin có thể đem ả lưu lại nơi đây.”