NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Từ Bi Khúc

Chương 33

Tác giả: Võ Anh Thơ
Ads Top

Trình Liệt đưa đôi mắt lạnh lẽo sang Bách Hợp đang run rẩy, âm sắc vang lên rõ ràng đáng sợ:

– Nói mau, ngươi là nha hoàn của hoàng hậu, đêm khuya lén lút làm gì?

– Hồi bẩm hoàng thượng, nô tỳ… nô tỳ được hoàng hậu nương nương dặn dò mang mật thư này giao cho thuộc hạ của Du Quánh tướng quân!

Liêu công công mau chóng giật lấy mật thư từ tay Bách Hợp rồi trình lên hoàng thượng. Bên ngoài thư đề cái tên “Du Quánh”, bút tích xem qua rất giống của Du Ca, tiếp theo hắn liền mở thư ở bên trong ra đọc. Ánh mắt thâm trầm kia rơi trên từng con chữ được viết nắn nót tỉ mỉ, để rồi chẳng rõ đọc được điều gì mà biểu cảm trên gương mặt vị hoàng đế đó càng trở nên đáng sợ vạn phần, cái nhìn phẫn nộ hệt muốn thêu đốt bức thư ở trên tay. Khẽ nhích chân lên trước đứng đối diện với Du Ca còn chưa hiểu chuyện gì, hắn đưa thư cho nàng, gằn từng chữ:

– Thế này Du hoàng hậu còn gì để nói?

Nhanh chóng đón lấy bức thư, Du Ca thấy rõ từng nét chữ hiện dưới ánh nến rất giống bút tích của mình mặc dù trước đó chưa hề viết nó bao giờ, nhưng điều khiến nàng kinh tâm chấn động hơn nữa là nội dung được viết ra, phút chốc cảm thấy rợn người trước kế hoạch quá ư hoàn chỉnh này, mọi tình tiết đều vô cùng tinh xảo từ việc tính toán thời gian địa điểm cũng như việc xiêm y bị rách xước. Ngay tức khắc, nàng nhìn xuống Bách Hợp và bắt gặp ánh mắt kia vừa lảng đi, liền cúi xuống nắm chặt bờ vai nha hoàn này lay mạnh đồng thời tức giận hỏi:

– Nói! Rốt cuộc ngươi nhận lệnh từ ai mà tạo ra mật thư giả này giá hoạ cho ta?

Bách Hợp lắc đầu bật khóc, luôn miệng nói “là nương nương sai nô tỳ làm, sao bây giờ người lại nói vậy”, điều đó khiến Du Ca càng thêm giận không ngừng giật mạnh thân thể yếu đuối kia. Trước cảnh hoàng hậu như thể mất bình tĩnh, Trình Liệt bảo thị vệ kéo nàng ra khỏi nhân chứng, đồng thời giật nhẹ bức mật thư lại. Hết nhìn Du Ca bị kìm giữ xong hắn nhìn vào trong thư đồng thời đọc lớn nội dung bên trong đó cho những người còn lại nghe, quả nhiên ai nấy đều chấn động: Du Ca cùng Du Quánh bàn kế hoạch gây dựng đội quân riêng, mưu đồ tạo phản!

– Vật chứng rõ ràng như vậy, nàng còn nói không phải ư?

– Hoàng thượng, ta thật sự không biết gì về mật thư này! Du gia ta tuyệt đối không nuôi trữ quân đội riêng, càng không mang ý đồ phản nghịch như vậy!

– Thế nàng có nhận ra, đây rõ ràng là bút tích của nàng?

– Đó chính là điều mà ta không hiểu! Có kẻ nào đó mạo danh bút tích của ta!

– Mạo danh? Sao ta càng nhìn lại càng thấy giống bút tích của nàng vậy?

Trình Liệt ở trước mặt Du Ca thẳng thắn đến tàn nhẫn, ánh mắt thâm sâu lạnh lẽo đó như thể nhìn thấu suy nghĩ của nàng, rằng nét chữ trong bức thư kia giống với nét chữ của nàng đến mức thần kỳ! Thậm chí ngay cả nàng cũng không phát hiện ra sự sơ hở nào qua từng con chữ đó, cứ y như chúng bị phù phép! Trước cái nhìn thẫn thờ từ hoàng hậu, Tần Chinh lập tức thưa:

– Hoàng thượng anh minh, chuyện này ắt có uẩn khúc, thần cũng tin hoàng hậu nương nương và tướng quân Du Quánh không mưu lòng phản vua!

Bấy giờ, Trình Liệt đưa mắt nhìn qua vị tướng trẻ đã quỳ gối khá lâu, hỏi nhạt:

– Tần tướng quân, chuyện gian tình giữa khanh và hoàng hậu trẫm còn chưa xét xong, khanh có quyền gì lên tiếng về ý đồ mưu phản của Du gia?

– Hoàng thượng, thần…

– Mọi chuyện đã rõ ràng ở trước mắt, trẫm không muốn nghe thêm lời nguỵ biện nào nữa! Hoàng hậu và Tần tướng quân đêm khuya lén lút gặp nhau nghi ngờ có gian tình, trẫm lệnh bắt Tần tướng quân giam vào ngục chờ tra xét, còn hoàng hậu đang mang long thai nên tạm thời giam giữ ở Phụng Hoa cung, chưa có lệnh của trẫm không được rời khỏi! Truyền lệnh trẫm, bắt tướng quân Du Quánh áp giải vào cung để trẫm thẩm tra! Về nha hoàn Bách Hợp thì đem nhốt vào ngục!

Sau câu hạ lệnh từ hoàng thượng, thị vệ đưa Du Ca trở về Phụng Hoa cung, còn Tần Chinh và Bách Hợp lần lượt bị đem vào ngục giam. Thấy mọi chuyện đã xong xuôi, Triệu Mỹ Nhân cúi người hành lễ thưa đến lúc về lại Nhàn Ninh cung. Khi nàng ái phi vừa rời đi, Liêu công công đến bên cạnh Trình Liệt vẫn đứng yên lặng, dọ ý hỏi bây giờ phải làm gì? Trong đêm tối, ánh mắt vị hoàng thượng đó sâu hơn cả hố sâu vạn trượng, quét nhẹ một thâm ý kín đáo xuống bức mật thư trên tay…

Trở về Nhàn Ninh cung, Triệu Mỹ Nhân không kìm nổi hả hê ở trong lòng liền bật cười khanh khách khiến Thu Tạ ở bên cạnh cũng phần nào hiểu ra sự tình:

– Du hoàng hậu và Tần tướng quân bị bắt gặp ở vườn mai, còn cả mật thư mưu đồ tạo phản, có phải đều là sắp xếp của nương nương?

– Thế ngươi nghĩ còn ai đủ bản lĩnh tạo dựng kế hoạch hoàn hảo đến vậy?

Chậm rãi ngồi xuống trước gương, Triệu Mỹ Nhân vừa tháo những trang sức lộng lẫy ở trên mái tóc xuống vừa điềm nhiên hỏi:

– Ngươi có nghe về thuật sao y bút tích điêu luyện đến nỗi không thể phát hiện ra kẽ hở dù nhỏ nhất? Trong thiên hạ chỉ có bảy dòng họ nổi tiếng lưu truyền về khả năng tuyệt diệu này, và ta đã rất vất vả để tìm ra một trong số họ…

Phản chiếu trong tấm gương là đôi mắt sắc bén độc địa cùng nụ cười vô cùng thoả mãn, Triệu Mỹ Nhân thích thú ngắm nghía nhan sắc của mình, theo đó những bí mật về kế hoạch công phu kia dần được tiết lộ: Sau khi biết rõ mối quan hệ giữa Du Ca và Tần Chinh, nàng ta mua chuộc một gã đầu bếp giả làm thái giám, đánh cắp thẻ bài ở Bạch Lý viện rồi dẫn dụ Du Ca cùng Tần Chinh đến vườn mai vào ban đêm, còn mình kéo léo đưa hoàng thượng đến đúng lúc để chứng kiến màn “gian tình” đó! Không chỉ huỷ hoại danh tiết của Du Ca, mỹ nhân họ Triệu còn đánh thêm một đòn phủ đầu nữa là giá hoạ Du gia có mưu đồ tạo phản. Nàng ta lệnh cho gã thị vệ theo dõi Phụng Hoa cung tìm đến Bách Hợp, đe doạ nha hoàn đó làm thế nào để ăn cắp được bút tích của hoàng hậu, tiếp theo sai người vất vả dò la tìm ra hậu duệ của dòng họ nổi tiếng về việc sao y bút tích. Đó là một người họ Phan làm nghề thầy thuốc, sống ẩn dật ở thành Phủ Lục cách xa Yên Kinh. Sau cùng cũng có được mật thư tuyệt hảo kia, rồi sai nha hoàn Bách Hợp đến thượng uyển, dùng mọi cách để thị vệ tuần đêm phát hiện ra đúng lúc!

Lắng nghe toàn bộ âm mưu dàn dựng hoàn hảo đó, Thu Tạ không khỏi bất ngờ:

– Chuyện như vậy tại sao nô tỳ không hề hay biết?

– Ngươi dạo gần đây rất lơ là, không còn chuyên tâm như trước, làm sao ta có thể tin tưởng giao phó việc quan trọng này cho ngươi! Tóm lại, bây giờ mọi chuyện cũng xong xuôi rồi. Vừa có gian tình với tướng quân, vừa có ý đồ tạo phản, phen này Du Ca đó không qua nổi kiếp nạn này đâu!

Thu Tạ im lặng khi nhìn vào trong gương, nó phản chiếu một gương mặt vô cùng xinh đẹp nhưng bên trong vỏ bọc ấy lại là tâm địa xấu xa quỷ quyệt vô hạn.

Sự việc đêm qua mau chóng lan truyền đến tai các thần tử, dĩ nhiên cả thượng tướng quân Tần Dực bởi vụ việc lần này còn có liên quan đến thứ tử. Buổi thiết triều hôm nay cũng mang bầu không khí căng thẳng, Trình Liệt vẫn ngồi trên long toạ, và bên dưới là Tần Chinh và Du Quánh đang quỳ, bên cạnh Tần Dực đứng yên lặng có lẽ đang suy nghĩ làm cách nào để bảo vệ được con. Chuyện đêm qua giữa hoàng hậu và thứ tử tại vườn mai như thế nào ông không rõ được, chỉ biết đêm khuya không thấy con ở trong phòng liền hỏi hạ nhân thì nghe báo, thiếu gia được hoàng thượng gọi vào cung gấp! Còn chưa rõ thực hư ra sao thì sáng sớm nay đã nhận tin dữ: Tần Chinh bị giam vào ngục do nghi ngờ có gian tình với hoàng hậu! Thế là Tần Dực gấp rút vào triều, hỏi rõ mọi chuyện. Bên cạnh đó ông còn nghe về bức mật thư mà hoàng hậu gửi cho Du Quánh, bên trong mang ý đồ muốn mưu phản! Bao nhiêu chuyện kéo đến khiến các thần tử tâm trí rối rắm.

Sau khi nghe Tần Chinh kể lại mọi chuyện, chánh điện vang lên tiếng bàn tán. Hết nhìn hoàng thượng rồi thượng tướng quân, thái sư sau cùng đành lên tiếng:

– Hồi bẩm hoàng thượng, theo thần chuyện này có ẩn tình. Ai ai cũng biết, Tần thượng tướng quân trung trinh trung liệt, với hoàng thượng không hai lòng, một người như thế không thể dạy dỗ thứ tử làm ra chuyện bại hoại loạn phép như vậy! Chưa kể tướng Tần Chinh bao năm chưa hề phạm quân chế, lập nhiều chiến công, lòng trong sạch cũng giống hệt phụ thân, vì vậy với hoàng hậu đêm qua rõ ràng là có kẻ đứng phía sau dàn dựng vu oan.

– Thái sư, nhưng chính mắt hoàng thượng trông thấy cảnh hoàng hậu nương nương cùng Tần tướng quân ở trong vườn mai đêm khuya, lại còn y phục không chỉnh tề, cho dù bị gài bẫy thì tại sao dáng vẻ cũng thiếu đứng đắn như vậy?

– Nhưng Du hoàng hậu trước giờ vẫn giữ tôn nghiêm, đối với hậu cung luôn biết cách chủ quản, chưa kể nương nương còn mang long thai hà cớ gì có gian tình với tướng quân để bị phát hiện?

Nghe các vị thần tử nói rõ như vậy, Tần Dực hướng mắt lên long toạ, tâu rõ:

– Bẩm, thần tin thứ tử của thần không gây ra chuyện bại hoại như vậy, và hoàng hậu nương nương một lòng với hoàng thượng, mong người minh xét đừng để rơi vào kế hoạch xảo trá của kẻ khác!

Trình Liệt chợt nhiên nở nụ cười dù gương mặt vẫn lạnh băng, trầm giọng hỏi:

– Vụ việc đến giờ vẫn còn đang điều tra, hiện nay chưa có phát hiện nào cho thấy cảnh đêm qua là dàn dựng, những gì Tần tướng quân nói cũng chỉ là một phía không có chứng cứ xác thực, trông khi chính mắt trẫm lại trông thấy sự việc rành rành như thế, thử hỏi thượng tướng quân rằng trẫm nên tin những gì đã thấy hay những gì đã nghe? Nếu ngài có mặt ở đó chưa chắc đã có suy nghĩ khác trẫm.

– Thần… – Tần Dực ngưng bặt, bởi so với những lời nói không xác thực thì cái chuyện nhìn thấy rõ ràng ở trước mắt vẫn là đáng tin hơn.

Bình luận
Ads Footer