NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Từ Bi Khúc

Chương 41: Trình Liệt x Du Ca – Ngoại truyện thứ hai

Tác giả: Võ Anh Thơ
Ads Top

Chiều nay cũng như những chiều khác, Du Ca lại trốn đám lính canh lén lút rời khỏi tướng phủ bằng cửa sau. Nàng chạy một mạch đến quán trọ cách đó khá xa, hỏi tiểu nhị vài câu rồi tiếp theo bước vội lên gác trọ tiến thẳng tới căn phòng cuối cùng. Chẳng cần gõ cửa, nàng mở tung cửa đồng thời gọi lớn: “Liệt ca!”.

Trình Liệt đứng bên cửa sổ phòng xem bản đồ kinh thành, sự xuất hiện đột ngột của Du Ca khiến hắn mau chóng cất tấm giấy lớn vào ngăn tủ bên cạnh. Trông thế, Du Ca lém lỉnh bước đến hỏi hắn đang làm chuyện gì mờ ám sao, dĩ nhiên hắn không thể để nàng biết kế hoạch quan trọng kia nên hỏi ngược lại:

– Muội đến tìm ta có chuyện gì?

– Huynh hứa hôm nay sẽ ra ngoại thành thả diều với ta.

Suýt nữa Trình Liệt quên mất cuộc hẹn hôm nay, nói ra thì từ ngày gặp mặt lần đầu tiên đến giờ cũng đã nửa năm trôi qua, hắn cùng Du Ca kết giao huynh muội, cứ cách vài ba hôm nàng lại đến quán trọ nhỏ này tìm hắn, khi thì đi dạo chơi cùng nhau, lúc lại vào phiên chợ uống rượu, và chuyện nàng thích nhất chính là thả diều. Thật hắn lấy làm lạ, một nữ nhân cao ngạo thích múa kiếm đánh quyền như nàng mà có sở thích trẻ con đến vậy, quả nhiên nàng còn rất hồn nhiên. Dù thế hắn luôn chiều theo ý nàng, hễ nàng muốn thả diều thì hắn không bao giờ từ chối.

Hai người rời khỏi quán trọ, trên đường đi liền mua con diều giấy, chẳng quá lâu sau họ đã ở ngoại thành. Du Ca háo hức chờ đợi Trình Liệt chuẩn bị thả con diều giấy lên bầu trời cao rộng sắp về chiều, để ngước nhìn xem nó bay xa cỡ nào. Nàng không biết vì sao hắn luôn biết cách để diều bay thật cao, điều mà nàng chẳng bao giờ làm được! Nhưng hôm nay xui thay, hắn có thả thế nào thì con diều cũng không tài nào bay lên được khiến nàng cứ sốt ruột. Sau cùng đành chịu thua, hắn nhìn diều giấy ương ngạnh dưới đất, nói do trời đứng gió nên diều không bay!

Du Ca buông một tiếng chán chường khiến Trình Liệt mủi lòng nên bảo tiếp:

– Để ta đền cho muội thứ khác, muội thích gì nào?

Háo hức muốn thả diều vậy mà không xong, Du Ca còn buồn bã thì nghe Trình Liệt nói vậy liền đưa mắt nhìn hắn, nghĩ ngợi xem nên đòi hắn làm gì cho mình.

– Ta muốn huynh cõng ta về nhà!

– Cõng muội? Sao làm khó ta vậy?

– Huynh võ nghệ cao cường, thân thể to lớn như thế, đừng nói cõng ta về nhà mà dù cõng đi ba vòng kinh thành cũng còn dư sức.

Chắc rằng Du Ca tưởng Trình Liệt là quái vật nên mới nói hắn đủ sức cõng nàng đi ba vòng, rõ ràng nàng muốn làm khó hắn. Định thương lượng với nàng nhưng trông biểu hiện nửa chờ đợi nửa như sắp thất vọng đến nơi của nàng thì chẳng nỡ từ chối, biết sao được vì hắn không muốn nghĩa muội đáng yêu ấy buồn. Vẻ mặt Du Ca lập tức chuyển qua vui vẻ trước cảnh Trình Liệt cúi xuống quay lưng về phía mình, nàng không chần chừ mà ngồi lên lưng hắn. Nhìn từng bước chân chậm rãi ấy, nàng tựa cằm trên bờ vai vững chãi của hắn, giọng reo lên:

– Liệt ca là nhất!

– Ai bảo ta lại có một nghĩa muội thích vòi vĩnh.

– Huynh chịu khó chiều ta chút đi, ở nhà ta chẳng được ai chiều chuộng hết.

– Tiểu thư như muội nói vậy, ta chẳng đời nào tin.

Kết giao tình nghĩa với nhau một thời gian, Trình Liệt không nghe Du Ca nói gì nhiều về thân thế và cả gia đình nàng, hắn chỉ biết sơ qua nàng là tiểu nữ một nhà danh môn nào đấy ở kinh thành này. Ngay cả hắn cũng giấu kín thân phận mình với nàng, rằng phụ thân hắn chính là Viễn Phù Vương Trình Khâm nổi tiếng tài giỏi lẫn thâm trầm, và hắn đến Yên Kinh với ý định lật đổ cẩu hoàng đế Trình Sở! Nghe tiếng nàng thở dài bên tai, hắn mới hỏi thì nghe nàng đáp:

– Thì vẫn là về hôn sự của ta, phụ thân vẻ như đã quyết định rồi…

Nhắc đến chuyện đó, lòng Trình Liệt chùng xuống, mười phần mang ý không vui. Hắn cũng từng nghe nàng nói có một thanh mai trúc mã, nam nhân ấy lại là thứ tử của thượng tướng quân uy quyền, và phụ thân nàng muốn gả nàng cho chàng ta. Trình Liệt lúc này chỉ là nam nhân bình thường, so với dòng dõi tướng gia danh môn vọng tộc thì hắn làm sao bì được với người nam nhân đó? Nhưng trong lòng hắn chắc chắn không hề muốn Du Ca được gả đi, hắn chỉ muốn nàng thuộc về một mình hắn dẫu cho hiện tại, hắn chưa làm nên nghiệp lớn gì.

– Ta đã quyết, dù bị ép buộc thế nào cũng sẽ từ chối ý cuộc đính ước này. – Du Ca cất giọng đều đều – Không phải huynh ấy không tốt, mà vì ta không có tình cảm gì cả, nếu ta chấp nhận thì thật bất công cho huynh ấy.

Chẳng hiểu sao Trình Liệt nhạy bén đoán ra một điều, liền chậm rãi hỏi:

– Có phải trong lòng muội đã có ý trung nhân rồi không?

Bị hỏi đột ngột, Du Ca chỉ biết im lặng, đôi gò má ửng hồng lên. Hai bàn tay vẫn nắm chặt bờ vai Trình Liệt, nàng chăm chú quan sát hắn ở phía sau với trái tim xao xuyến vô cùng. Nàng rất muốn nói với hắn rằng, ý trung nhân trong lòng ta là huynh chứ ai, nhưng phải kìm lại. Nàng vốn không thích Tần Chinh, nay còn vì một Trình Liệt mà càng không muốn gả cho bất kỳ nam nhân nào khác. Nàng chưa biết nhiều về hắn ngoài việc hắn từ xa đến kinh thành, là người buôn chè nhỏ.

– Liệt ca, ngày mai huynh có thời gian rảnh rỗi không?

– Muội hỏi làm gì?

– Ta muốn huynh đến cầu Vũ Khê gặp ta, vì ta có điều rất quan trọng cần phải nói cho huynh biết…

Trình Liệt ngẫm nghĩ một hồi, nói rằng ngày mai hai ta không gặp không về!

Du Ca mỉm cười tựa đầu xuống bờ vai hắn, bản thân mong ngày mau tới thật nhanh, bởi nàng đã quyết định sẽ nói rõ tình cảm của nàng với hắn. Nàng rất muốn biết, hắn nghĩ thế nào về nàng, trong trái tim hắn liệu có nàng chăng? Du Sát đang rốt ráo chuẩn bị cho cuộc đính ước với Tần gia, ngay cả Tần Chinh cũng chẳng hề phản đối, duy có mình Du Ca vẫn nhất quyết cự tuyệt. Nhưng nàng hiểu rõ dù trốn tránh đến đâu cũng không thể trốn mãi, vì vậy nàng phải bảo vệ hạnh phúc cả đời mình. Nam nhân mà kiếp này nàng muốn kết duyên là Trình Liệt, chỉ có hắn mới khiến nàng rung động, nhung nhớ từng giây từng khắc. Nếu hắn cũng yêu nàng, thì cả hai sẽ cùng nhau bỏ trốn, lên Bạch Vân Sơn cũng được…

Nghĩ ngợi hồi lâu, Du Ca ngủ thiếp đi. Nhận ra người nữ nhi trên lưng mình đã ngủ, bấy giờ Trình Liệt mới tự hỏi chuyện quan trọng nàng nhất định muốn nói với mình là gì? Nhớ đến cuộc đính ước của nàng, lòng hắn càng nặng trĩu. Hắn cũng như Du Ca, hiểu rằng việc này tránh được hôm nay cũng không tránh được lâu dài. Nghĩ tới cảnh nàng mặc giá y màu đỏ gả cho nam nhân khác, ngày ngày nằm trong lòng kẻ khác ngoài hắn, rồi tên đó ôm ôm ấp ấp nàng là lòng hắn cuồng nộ rồi!

Cách duy nhất để đoạt lấy Du Ca, chỉ có thể là Trình Liệt phải vượt hơn hẳn thứ tử của thượng tướng quân kia! Hắn sẽ trở nên quyền thế hơn, để xứng đáng với nàng, để nàng trở thành nữ nhân duy nhất của hắn thôi!

Hướng mắt về phía hoàng cung phía xa xa, nơi mà người đứng đầu thiên hạ đang ngự trị ở đó, cái nhìn của Trình Liệt trở nên sâu thẳm lẫn quyết liệt. Hắn sinh ra đã định là kẻ tham vọng, không chỉ phế đế Trình Sở trả thù cho phụ thân mà còn muốn trở thành hoàng đế chí cao vô thượng, nắm giữ cả giang sơn rộng lớn này. Hắn nhất định làm được! Vì mối thù không quên, vì chính bản thân hắn và còn vì Du Ca! Khi nào có được thiên hạ, ta nhất định để muội làm hoàng hậu… Muội phải chờ ta! Tuyệt đối muội đừng thuộc về nam nhân khác!

Thế nhưng…

Trình Liệt thất hẹn với Du Ca trên cầu Vũ Khê ngày hôm sau khi nàng đã chờ hắn thật lâu, thật lâu nhưng cuối cùng vẫn chẳng thấy bóng dáng hắn đâu. Để rồi đêm dần buông, nàng mang nỗi thất vọng trở về nhà. Thế nhưng oái oăm thay, khi Du Ca vừa rời đi thì Trình Liệt hối hả chạy đến, trước đó nghĩa quân xảy ra việc đột xuất khiến hắn lỡ hẹn với nàng. Cả đêm hắn đã chờ nàng, tiếc rằng quá trễ…

Chính bởi thời khắc lỡ làng nhau đó mà bi kịch mới thật sự bắt đầu!

Sau cuộc hẹn không thành, Trình Liệt rời khỏi quán trọ, tập hợp cùng nghĩa quân chuẩn bị cho kế hoạch tấn công kinh thành. Cũng bởi vậy, Du Ca bao lần đến tìm hắn đều không gặp. Những ngày đó nàng lo lắng cho hắn đến mất ăn mất ngủ, lòng khó hiểu muôn vàn trước việc hắn rời đi mà chẳng có lấy một lời báo với nàng.

Mãi một tháng sau, Yên Kinh bất ngờ xảy ra biến loạn lớn, và bấy giờ Du Ca mới hay tin, kẻ tạo nên cuộc nổi dậy máu lửa hòng lật đổ đương kim thánh thượng chẳng ai khác chính là Trình Liệt! Tiếp theo nàng càng bất ngờ hơn khi phụ thân nàng, đại tướng quân đương triều, đồng ý tiếp quân cho Trình Liệt tiến công vào hoàng cung phế đế Trình Sở. Cũng lúc ấy, nàng mới biết ra thân phận thật sự của hắn, vốn là hài tử của thất vương gia Viễn Phù Vương hơn hai mươi năm trước bị xử tử, mà người hành quyết phụ thân hắn lại chính là phụ thân nàng, Du Sát đại tướng quân! Mối thù oán này đã khởi đầu cho oan nghiệt giữa hắn với nàng.

Để có được viện quân từ dòng dõi tướng họ Du, Trình Liệt đã chấp nhận giao ước mà Du Sát lập ra dù cho ông là kẻ thù của hắn…

Khi nghe phụ thân nói để giữ an toàn cho Du gia, cách duy nhất là để Du Ca trở thành hoàng hậu của tân đế, thì nàng đã không chần chừ mà đồng ý ngay. Chẳng phải nàng ham ngôi vị mẫu nghi thiên hạ, đơn giản chỉ muốn ở cạnh người nam nhân mình yêu thương nhất, người đó giờ đây sắp trở thành hoàng đế chí tôn! Mệnh phượng hoàng, lời tiên đoán cuối cùng cũng ứng nghiệm với nàng.

Ngày hôm ấy, tuyết rơi trắng xóa cùng những đợt gió thổi cuộn, Du Ca bước lên tầng bậc thang đầy tuyết ở trước Cửu môn quan, vận chiếc váy lụa đỏ rực, dáng vẻ xinh đẹp động lòng người, kiêu sa như đóa huyết mai nở rộ, từng bước nàng đi kéo theo đuôi váy trải dài trên nền tuyết trắng phau. Trước dung nhan diễm lệ đó, người ta tự hỏi nam nhân nào trong thiên hạ sẽ có được nàng?

Du Ca đứng ở giữa, một bên là đại tướng quân Du Sát với chục vạn binh lính chờ lệnh, một bên là Trình Liệt trong khí thế uy phong sắp tiến công vào hoàng cung. Nàng nhìn hắn, hắn cũng nhìn nàng, đáy mắt thâm trầm không dịu dàng ân cần như mọi khi mà trở nên lạnh lẽo, trái tim hắn vào thời khắc đó còn băng giá hơn gió tuyết ngoài kia… Chỉ bởi hắn không ngờ, nàng lại là tiểu nữ của Du Sát!

Nàng cười, hắn trầm mặc.

Nàng vui, hắn đau khổ.

Nàng yêu, hắn lại hận.

Số phận của Du Ca lẫn Trình Liệt hoàn toàn thay đổi, không ngừng đan xoắn vào nhau, trải qua si hận đằng đằng cả một kiếp hồng trần.

Bình luận
Ads Footer