NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Tôi Là Đạo Sĩ

Quyển 5 – Chương 29: Vô vọng

Tác giả: Nguyễn Điệp
Chọn tập
Ads Top

Một đấm giữa ngực Lạc Long Quân, khiến linh hồn ngài tách rời khỏi cơ thể ông bác già. Cố gắng chới với hình hài người phàm lần cuối, nhưng đổi lại chỉ là sự tuyệt vọng, linh hồn Lạc Long Quân đã quay trở về cung của ngài.

– Lạc Tổ…..!

Tiếng hét vang vọng khắp địa đạo, Phù Đổng Thiên Vương như không thể tin những gì vừa xảy ra. Gân đỏ gân xanh hằn rõ trên vệt trán của ngài, Phù Đổng Thiên Vương phi thân lên không trung cầm tre sắt vụt thật mạnh xuống đầu Chế Bồng Nga:

– Tao liều mạng với mày….!

– Nóng nảy dễ mắc sơ hở…!

Chế Bồng Nga khẽ cười nhạt rồi nhẹ nhàng lách người sang một bên, tiếng tre sắt đập mạnh xuống nền đất tạo thành một tiếng nổ inh tai. Chế Bồng Nga đứng trước mặt Phù Đổng Thiên Vương, gã đưa tay lên tung một chưởng cực mạnh xuống đỉnh đầu của ngài.

Một làn khói mỏng từ từ tỏa ra từ cơ thể của tôi, rồi hình dáng của Phù Đổng Thiên Vương hiện ra trong làn khói là sự hối tiếc xen lẫn là sự tức giận đến cực điểm. Nhưng tất cả cuối cùng đã muộn, hiện tại chỉ còn lại Đức Thánh Trần trong thân xác thầy Toàn.

– Trận đấu cũng đã đến lúc hạ màn…! Một mình ngươi không thể ngăn ta… À không… Phải nói là tiễn ngươi xong, ta sẽ đưa Đại Việt của các người vào bể khổ…!

– Dù chỉ còn lại một giây trong thân xác người phàm, ta cũng quyết không để ngươi gây tổn hại đến con dân nước Việt…!

Đức Thánh Trần nghiêm mặt nhìn về phía Chế Bồng Nga rồi hét lớn. Đôi mắt tôi càng ngày càng mờ dần đi, đôi tai cũng ù lại không còn nghe rõ gì nữa, chỉ nghe thấy lời cuối cùng là tiếng nói của ai đó vừa xuất hiện:

– Yết Kiêu và Dã Tượng đến muộn…! Xin Hưng Đạo Vương tha tội…!

Ai đến thì cũng thế thôi… Ngay cả Lạc Tổ còn không phải là đối thủ của Chế Bồng Nga thì… nhân gian này còn ai có thể ngăn cản gã chứ? Tôi khẽ mỉm cười lần cuối chấp nhận cái chết đang đến gần.

Linh hồn tôi lạc vào một vùng đất với những di tích đền đài hết sức kì dị, đây là đâu? Phải chăng tôi đang ở bên kia thế giới? Trước mặt tôi là hình dáng của kẻ vô cùng quen thuộc, hắn đang ngồi trên ngai vàng, mặc áo giáp óng ánh được khảm nạm bởi những viên đá quý tinh xảo.

Khuôn mặt hắn lộ rõ vẻ uy nghi xen lẫn là sự hứng thú khi nhìn về phía tôi:

– Chào mừng ngươi đến với la sát giới…!

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer