Sau khi Khiết Tâm rửa chén xong,bước ra phòng khách đã thấy Phương Chấn Vũ gọt táo,trên dĩa còn có quýt đã được bóc vỏ..Nghe tiếng động Phương Chấn Vũ quay qua thấy Khiết Tâm đang nhìn anh..
-” Lại đây”
anh mỉm cười nhìn cô..Khiết Tâm bước lại vài bước nhưng không ngồi xuống chỉ đứng đó nhìn anh…
-” Tôi muốn về..”
-” Ngồi xuống ăn trái cây,một chút anh đưa em về”
Nghe anh nói thế Khiết Tâm không nói gì nữa nghe lời ngồi xuống..Nhìn chỗ cô ngồi cách xa chỗ anh..Phương Chấn Vũ không vui nhíu mày, lấy tay đập đập chỗ bên cạnh..
-“Lại đây ngồi”
Khiết Tâm nhìn anh nhưng không nhúc nhích…Phương Chấn Vũ nghiêng người kéo cô..Không nghĩ anh sẽ làm như vậy nên cô mất thăng bằng ngã vào lòng ngực anh..
Khiết Tâm xấu hổ đỏ mặt,bỗng nghe tiếng cười trầm thấp trên đỉnh đầu..Khiết Tâm tức giận đẩy mạnh anh ra,Phương Chấn Vũ nhanh tay nắm lấy hai tay cô,đẩy ngã cô ra thành ghế sopha nằm đè lên,mặt kề sát mặt ,hơi thở nóng phả vào mặt cô,tim Khiết Tâm đập từng hồi mặt cô đỏ lên..tay bị anh nắm giơ lên đỉnh đầu với tư thế này, người cô phải cong lên mà bộ ngực của cô đang bị anh chèn ép…cô uốn éo thân người miệng lắp bắp…
-” Anh…anh…ngồi dậy…..uhm”
Phương Chấn Vũ không để cô nói hết câu đã lấy môi chặn lại..Đôi môi mỏng của anh phủ xuống cánh môi mềm mại của cô, dịu dàng mà quấn quít. Đây là lần thứ hai anh hôn cô nụ hôn này rất mãnh liệt ,lúc đầu Khiết Tâm còn chống cự nhưng dần cô không còn sức nữa,nụ hôn ngày càng nóng bỏng,lưỡi Khiết Tân bị Phương Chấn Vũ cuốn lấy, quấn quýt với lưỡi anh, bắt đầu truy đuổi. Giữa lúc hôn nhau, người Khiết Tâm nóng dần lên, hơi thở nóng hổn hển phát từ trong lồng ngực, tiếng hít thở ngày càng nặng nề. Nụ hôn không biết kéo dài bao lâu,đến khi hai người hít thở không thông nửa anh mới quyến luyến rời khỏi môi cô…hai người thở hổn hển..trán kề trán,anh lấy tay xoa nhẹ má cô..
-“Mai mốt còn dám cứng đầu nữa không
..hửm..?”
Khiết Tâm vẫn còn mơ mơ màng màng ngoan ngoãn lắc đầu…Anh bật cười ngồi dậy ôm cô lên đặt lên đùi..nâng mặt cô đối diện với mặt anh,Khiết Tâm tay chân bủn rủn không còn sức dựa hẳn vào anh,mặc anh muốn làm gì thì làm.
-” Nếu sau này,khi nào em không ngoan anh sẽ hôn em,có biết không hả…?”
Anh mỉm cười cảnh cáo cô,Khiết Tâm dần tỉnh táo lấy lại nhịp thở mở to mắt nhìn anh,lại nghe anh nói tiếp..
-” Anh thích ở bên cạnh em…vì vậy từ nay về sau em sẽ là bạn gái anh biết không? “
Tim Khiết Tâm đập mạnh một cái, “anh thích ở bên cạnh cô,câu nói đơn giản nhưng làm tim cô rung động mãnh liệt,cô biết cô không thoát nổi anh, có thể trái tim cô đã không còn nghe theo lí trí nói nữa rồi…Thấy Khiết Tâm hơi chàu mày..không để cô có cơ hội từ chối..
-” Không được từ chối anh…anh hứa sẽ yêu thương,bảo vệ em thật tốt…được không em?”
Cô có quyền từ chối sao???mà cô cũng không muốn gượng ép bản thân mình nữa,cô thật sự rất thích anh..không biết tương lai sẽ ra sao..Nhưng bây giờ cô muốn làm theo trái tim mách bảo..Khiết Tâm không trả lời..vùi mặt vào vòm ngực của anh gật đầu nhẹ,hai tay choàng qua eo ôm anh thật chật..Phương Chấn Vũ mỉm cười hạnh phúc vòng tay càng siết chặt ôm cô sát vào lòng..hôn nhẹ lên tóc cô.
Kể từ ngày đó Khiết Tâm chính thức trở thành bạn gái của Phương Chấn Vũ, trong trường không ai không biết điều đó..Mà Khiết Tâm cũng không ý kiến gì về vấn đề này..Thấy thế mà họ đã bên nhau được năm tháng rồi,tình cảm mới chớm nở nhưng họ bên cạnh nhau rất hòa hợp,hiểu ý nhau giống như mãnh ghép thiếu đi mà tìm lại được vậy..Có những người ganh ghét Khiết Tâm nhưng từ từ họ phải gật đầu thừa nhận rằng hai người đó sinh ra là dành cho nhau..Mọi thứ bên cạnh Khiết Tâm vẫn diễn ra bình thường chỉ có ” tâm ” cô là thay đổi lớn..Lúc nào cô cũng thấy hạnh phúc,yêu đời..yêu cuộc sống hơn,không còn cảm thấy cô đơn hay tủi thân nữa,giống như lời anh hứa,anh rất yêu thương,chiều chuộng cô…một người từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm như cô,thì chỉ cần một chút dịu dàng của anh cô cũng đã sẵn sàng ngã vào vòng tay anh,huống hồ gì anh bây giờ cưng chiều cô đến vậy..Chỉ cần nghĩ đến anh thôi là trong lòng cô đã thấy ngọt ngào..Có một chút thay đổi là ngày xưa cô nhận làm thêm ba việc trong vòng một ngày..nhưng dưới sự ngang ngạnh của Phương Chấn Vũ cô chỉ có thể làm một việc duy nhất…Tiếng chuông vừa reo báo giờ tan học,Khiết Tâm đang loay hoay xếp sách vở..Bỗng thấy mọi người ồn ào,Bối Như bên cạnh huých vai cô..
-” Nhanh lên đi..đừng để người ta chờ..”
Mặt Khiết Tâm đỏ lên bước nhanh ra lớp thấy Phương Chấn Vũ đã đứng đó nhìn cô cười.Anh bước tới nắm tay cô.
-” Đi thôi..”
Khiết Tâm mỉm cười gật đầu..hai người rời đi trong sự ngưỡng mộ của mọi người…
Phương Chấn Vũ ngừng xe trước cửa hàng bánh kem..anh nói Khiết Tâm ngồi đó rồi vào lấy bánh kem ra, lên xe chạy thẳng về nhà.Khiết Tâm khó hiểu nhìn anh.
-” Chấn Vũ không phải mai mới sinh nhật anh sao?”
Anh quay sang nhìn cô một cái sau đó nhìn đường chỉ nói đơn giản.
-“Mai anh bận rồi nên hôm nay anh muốn cùng em đón sinh nhật trước”
Khiết Tâm gật đầu xem như đã hiểu..Về đến nhà Khiết Tâm liền vào bếp làm mấy món mà anh thích,trong thời gian anh đi tắm cô ra phòng khách trang trí cho khung cảnh lãng mạng….Hai người sau khi dùng bữa xong Khiết Tâm tắt đèn cả căn phòng tràn ngập trong ánh nến..Phương Chấn Vũ nhìn khung cảnh trước mắt cảm thấy thật ấm áp,mọi thứ thật đơn giản nhưng đây là sinh nhật lần đầu tiên trong đời anh thấy vui vẻ nhất..Phương Chấn Vũ cầu nguyện sau đó thổi tắt nến,đèn bật sáng lên Khiết Tâm nhào tới hôn nhẹ lên môi anh..
-” Chúc mừng sinh nhật anh..Chấn Vũ “
Nhìn người con gái xinh đẹp trong lòng làm lòng anh nhộn nhào anh cúi xuống tìm kiếm môi cô,đè cô xuống thảm hôn cuồng nhiệt,nụ hôn ngày càng nóng bỏng hai người không thể kiểm soát được cảm xúc,môi lưỡi quấn quýt tiếng “chụt,chụt ” vang vọng khắp phòng..hai thân thể bắt đầu nóng lên,hôn không thể làm dịu khát khao trong lòng họ..Phương Chấn Vũ khó khăn rời khỏi môi cô..lúc này ánh mắt Khiết Tâm đã trở nên mơ hồ..
-” Cho anh được không?”
Tuy đầu óc đang mơ hồ nhưng cô biết anh đang xin cô cái gì..Đúng là như vậy thì quá sớm..Nhưng cô không từ chối được vì cô thật sự yêu người con trai này..vì là anh nên cô nguyện đem cả trái tim lẫn thể xác dành trọn cho anh,tuyệt đối không hối hận…Khiết Tâm đỏ mặt ngượng ngùng gật đầu..Phương Chấn vũ mừng rỡ bế cô lên đi thẳng lên phòng ngủ..Vừa vào phòng hai người ngã xuống giường., quần áo không biết lúc nào đã được cởi sạch,chỉ còn hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau..bắt đầu một cuộc kích tình nóng bỏng..Khiết Tâm cảm giác cơ thể mình nóng lên,mỗi một tấc da thịt trên cơ thể đều có thể cảm giác được rất rõ sự đụng chạm của anh. Khi đầu lưỡi của anh liếm lên trên đỉnh núi nở nang của cô, cô rốt cục không kìm được nữa cong thắt lưng lên, khẽ rên rỉ thành tiếng. Thứ cảm giác ngượng ngùng lại khoan khoái này không ngừng đánh vào cả thể xác lẫn tinh thần cô. Khi anh không chút do dự tiến vào cơ thể cô, cảm giác đau đớn như xé rách khiến Khiết Tâm không kìm được chảy nước mắt khóc nức nở. Giọt nước mắt kia còn chưa kịp lăn xuống đã được anh dùng môi liếm láp trên khuôn mặt mịn màn của cô.Phương Chấn Vũ nhẫn nại trấn an cô gái nhỏ chưa có kinh nghiệm,sự khít chặt của cô như bức điên anh, động tác phía dưới không hề ngừng một giây nào.
-” Uhm..ư…Chấn Vũ…”
-” Anh yêu em..Khiết Tâm”
Lời yêu trong lúc cao trào,làm tim cô run lên,mỉm cười trong nước mắt, vòng tay qua cổ anh áp sát cơ thể anh,tìm lấy môi anh,trúc trắc hôn anh,để anh biết cô cũng yêu anh.Khiết Tâm cảm thấy mình như sắp chết vì khoái cảm rồi,Khiết Tâm khóc sụt sùi, lắc lư mái tóc rối tung, nắm thật chặt bắp thịt trên cánh tay anh, hoa kính càng ngày càng mềm mại ướt át co rút lại theo quy luật.Đêm, vẫn còn rất dài, nồng đậm thở dốc cùng tiếng rên rỉ mềm mại vang vọng ở trong nhà, luật động giữa nam nữ mãi mãi không đổi vẫn còn đang tiếp tục.Kích tình qua đi,tắm rửa sạch sẽ,ôm thân thể mềm mại trong lòng,Khiết Tâm vì mệt mỏi rút vào lòng Phương Chấn Vũ ngủ từ lâu,Phương Chấn Vũ thì rất tỉnh táo,chưa bao giờ anh thấy thỏa mãn như bây giờ…mắt chứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang say ngủ trong lòng..anh yêu thương cuối xuống hôn nhẹ lên trán cô…qua đêm nay anh càng khẳng định rõ ràng, anh xong thật rồi!! Trái tim anh từ đây không còn là của mình nữa rồi…Có thể trước mắt là hạnh phúc hay đau khổ nhưng anh vẫn muốn nắm chặt tay người con gái này đi đến hết cuộc đời còn lại…..