NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Vu Thần Kỷ

Chương 827: Ác Giao vây công

Tác giả: Huyết Hồng
Chọn tập
Ads Top

Chín con Tinh Đồn cấp tốc bơi ở trong nước sâu, để lại phía sau dấu vết ánh huỳnh quang thật dài.

Xuyên qua một cái lại một cái vòng xoáy truyền tống vô hình, đám Tinh Đồn chở đoàn người Cơ Hạo nhanh chóng vượt qua thuỷ vực dài đằng đẵng.

Cơ Hạo cưỡi ở trên lưng một con Tinh Đồn, hành tẩu ở tận cùng phía trước của đội ngũ. Một quả cầu nước to bằng đầu người lơ lửng ở đỉnh đầu hắn, theo sát hắn cấp tốc lướt đi về phía trước. Trong quả cầu nước, mơ hồ có thể thấy được một người phụ nữ tuyệt đẹp thân người đuôi cá.

Người phụ nữ trong quả cầu nước, chính là ‘Linh mẫu’.

Sau khi cò kè mặc cả một phen, ‘Linh mẫu’ hầu như không hề do dự đáp ứng toàn bộ yêu cầu của Cơ Hạo.

A Bảo với Quy Linh mang theo một tia kinh ngạc, cưỡi ở trên lưng hai con Tinh Đồn khác, theo sát ở phía sau Cơ Hạo. Cho tới bây giờ, bao gồm sáu môn nhân của Quy Linh ở trong, bọn họ đều không ngờ, Cơ Hạo thế mà giỏi công phu sư tử ngoạm như thế, mà ‘Linh mẫu’ lại không chút do dự tiếp nhận mọi điều kiện Cơ Hạo đưa ra.

Tăng lên tiềm lực và tư chất Quy Linh cùng sáu môn nhân của nàng thì thôi, nhanh chóng thay các nàng tăng lên đạo hạnh cùng pháp lực, hiểu ra thủy chi đại đạo của thế giới này, những điều kiện đó thì thôi, đối với ‘Linh mẫu’ mà nói, đây là chuyện dễ dàng.

Thu thập toàn bộ tài liệu đặc thù không phải ‘thủy thuộc tính’ thế giới này từ khi mở ra tới nay đưa tặng cho A Bảo, bao gồm các loại tiên thiên, hậu thiên trọng bảo, chỉ cần là bảo vật không phải ‘thủy thuộc tính’ cũng quy hết về cho A Bảo, điều kiện này ‘Linh mẫu’ cũng đáp ứng rất dứt khoát.

Nhưng Cơ Hạo hướng ‘Linh mẫu’ đòi thái dương của thế giới này, còn muốn ‘Linh mẫu’ tự mình động thủ đem thái dương và thái dương đại đạo tự mình từ thế giới này bóc ra, phong ấn sau đó đưa cho Cơ Hạo, cái này khiến A Bảo và Quy Linh chấn động tới mức đến bây giờ đều còn chưa phục hồi tinh thần lại.

Đối với luyện khí sĩ chính thống mà nói, thiên địa âm dương cân bằng, thiên địa pháp tắc hoàn chỉnh, đây đã là nhận biết ‘Chân lý’ thâm căn cố đế.

Thế giới này tuy là thủy nguyên lực thống trị tất cả, nhưng thế giới này đã tồn tại một thái dương, như vậy thái dương đó đối với thế giới này nhất định có ý nghĩa lớn không thể thay thế. Mất đi thái dương, thiên đạo tuần hoàn của thế giới này khẳng định xảy ra vấn đề lớn.

Nhưng Cơ Hạo mở miệng đòi, ‘Linh mẫu’ liền thật sự đồng ý, hơn nữa còn nghiêm túc ký tên chân linh huyết khế với Cơ Hạo!

Đây là chân linh khế ước hoàn toàn không có khả năng giở trò gì, cho dù là chủ nhân một thế giới cũng không thể nào làm trái Hồng Mông ước định.

‘Linh mẫu’ thật sự đem thái dương cùng thái dương đại đạo của thế giới này đồng ý cho Cơ Hạo?

Trong đầu A Bảo vang ‘Ong ong’. Một thế giới không còn thái dương lực, thế giới này sẽ biến thành bộ dáng gì? Thuần túy chí âm thuộc tính sao? Một thế giới thiên đạo duy nhất thống trị tất cả? Thế giới như vậy, vận chuyển như thế nào? Duy trì như thế nào? Sinh sản lớn mạnh như thế nào?

Cái này hoàn toàn trái với thế giới quan A Bảo từ khi sinh ra tới nay dưỡng thành, hắn căn bản không thể lý giải Cơ Hạo sao có thể ‘ngốc nghếch’ đưa ra điều kiện như vậy, mà ‘Linh mẫu’ cũng ‘ngốc lớn mật’ đáp ứng Cơ Hạo.

“Sau khi trở về, nhất định phải hướng sư tôn thỉnh giáo, vì sao có thể như vậy?” A Bảo cau mày, trong đầu lộn xộn.

Tinh Đồn cấp tốc xuyên về phía trước. Cơ Hạo nheo mắt, lén lút trao đổi với hư ảnh.

“A Bảo và Quy Linh đều bị dọa hỏng rồi. Chậc chậc, đòi thái dương cùng thái dương đại đạo của thế giới này.”

“Có gì đáng sợ? Người trẻ tuổi, thiếu kiến thức, thế giới chỉ một thuộc tính, không hiếm thấy.”

“Ngươi từng gặp thế giới khác chỉ một thuộc tính? Thế giới thuần túy, không có bất cứ thuộc tính nào khác?”

“Thuần túy kim, thuần túy hỏa, thuần túy thổ. Thuần túy thủy, thuần túy mộc. Thuần túy lôi, thuần túy điện, thuần túy quang, thuần túy ám… Thậm chí thuần túy một luồng ý niệm tạo thành thế giới, cái này cũng không kỳ quái.”

Trầm mặc chốc lát, hư ảnh lặng lẽ nói: “Nếu không đi lệch đường. Thế giới đơn nhất thuần túy, tuy đơn điệu, nhưng chính bởi vì nó đơn độc, cho nên thuần túy. Tuy thiếu biến hóa, lại cực kỳ đơn giản mà trực tiếp. Toàn bộ thế giới chính là một cái thân thể khổng lồ vô cùng, một cái thân ngoại hóa thân.”

Không đợi Cơ Hạo mở miệng, hư ảnh thản nhiên nói: “Linh mẫu này, nếu ta không đoán sai, nàng thật ra muốn mở một thế giới hoàn toàn thuần túy chỉ có thủy tồn tại. Nhưng hỏa hậu của nàng quá nông cạn, cho nên sau khi mở thế giới, thế mà còn có các tia lực lượng pha tạp tồn tại, cho nên thế giới này không tinh thuần.”

“Chính vì thế giới này không đủ tinh thuần, cho nên mới làm người ta có cơ hội có thể thừa dịp, kẻ thù bên ngoài dễ dàng xâm nhập thế giới này công kích nàng đang cạn kiệt sức lực. Thái dương kia, thật ra đối với nàng cũng không có ý nghĩa, ngươi không lấy đi, tương lai nàng sớm hay muộn cũng muốn đem thái dương và đại đạo khác vứt bỏ.”

Cơ Hạo như có chút hiểu, gật gật đầu.

Nhưng, ‘Linh mẫu’ theo đuổi là một thế giới đơn điệu, cực hạn, thuần túy, hắn lại nghĩ tới Bàn Cổ thế giới nhiều vẻ nhiều màu. Bàn Cổ thế giới có thái dương tinh tú, có mưa rền gió dữ, có sấm chớp, có băng tuyết mưa đá, có hoa nở hoa tàn, thủy triều lên xuống, có vô số sinh mệnh sinh sản sinh lợi, có tử vong cũng có cuộc sống mới.

Một thế giới nhiều vẻ nhiều màu như vậy, so sánh với thế giới tương lai đơn điệu thuần túy của ‘Linh mẫu’, ai tốt hơn?

“Bàn Cổ thế giới và linh mẫu thế giới, đi con đường khác nhau.” Suy nghĩ một phen, hư ảnh rất cẩn thận đưa ra sự giải thích của mình: “Bàn Cổ thế giới theo đuổi là ‘Đại đạo’, mà linh mẫu chủ nhân thế giới đơn thuần thuộc tính khác, bọn họ theo đuổi là ‘Cực – đạo’. Hai con đường chưa đi đến đỉnh phong, ai có thể nói rõ rốt cuộc ai mạnh ai yếu?”

Dừng một chút, hư ảnh nhẹ nhàng cười lên: “Đương nhiên, lấy bản tâm ta mà nói, ‘Đại đạo’ hẳn là hơn ‘Cực – đạo’, nhưng ‘Đại đạo’ mờ mịt, vô cùng vô tận, muốn đi đến cuối, quá khó, quá khó, quá khó.”

Tinh Đồn xuyên qua nhanh chóng ở trong nước sâu, không biết về phía trước tiến lên bao nhiêu vạn dặm, đột nhiên từng trận tiếng sầm rền nặng nề xa xa truyền đến.

Bọn Tinh Đồn không cần đám Cơ Hạo chỉ huy, lập tức hướng mặt nước lao đi.

Vừa lộ ra khỏi mặt nước, Cơ Hạo đã nhìn thấy một luồng sét màu vàng kinh thiên động địa từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh ở trên mặt nước.

Ít nhất có hơn một ngàn Ác Giao kêu quái dị ‘Cạc cạc’, bị sấm sét màu vàng nổ máu thịt mơ hồ từ trong nước bay lên, hoa chân múa tay bị nổ bay xa mấy chục dặm. Nhưng vô số Ác Giao giống như điên cuồng, tụ tập rậm rạp trên mặt nước, từng tên gầm rú ‘Cạc cạc’ hướng phía tia sét màu vàng phát ra công kích mãnh liệt.

Trên mặt nước cuồng phong gào thét, sóng to quay cuồng, ngẫu nhiên một cơn sóng to nhấc lên cao hơn một ngàn trượng, trên đầu sóng bọt biển màu trắng phun ra thật xa, trong bọt nước có thể nhìn thấy vô số Ác Giao giương nanh múa vuốt làm mưa làm gió, tiếng kêu ‘Cạc cạc’ nối liền thành một mảng, chấn động làm thiên địa dao động, chấn động làm người ta váng đầu hoa mắt.

Cực xa, vị trí trung tâm bị đám Ác Giao vây công, một thanh âm tức giận xa xa truyền đến:

“Nghiệp chướng các ngươi, còn không mau mau quy y, chớ trách chúng ta thủ đoạn độc ác vô tình!”

A Bảo đột nhiên cười một tiếng: “Là Bảo Tượng thằng nhãi đó sao? Lần trước bị ta đánh gãy ngà voi đã một lần nữa mọc ra rồi? Sao còn có mặt mũi ra ngoài hành tẩu?”

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer