Vô Lượng Liên Hoa Cảnh xao động, mắt thấy Cơ Hạo cùng hung cực ác giơ kiếm đánh tới, mấy vạn đạo nhân trong đại trận cùng cất tiếng hò hét, ùn ùn thúc dục lực lượng lớn nhất của mình bất kể tính mạng phản công.
Mất đi Kim Thủy đạo nhân khống chế, Vạn Giới Bài bắt đầu dị động, không hề tiết chế phóng thích lực lượng của mình.
Bốn phương tám hướng nơi nơi đều là cánh cửa lớn nhỏ như ẩn như hiện, vô số đạo nhân như đàn vịt bị dọa hô to gọi nhỏ, ‘Két kẹt… chi’ từ trong các cánh cửa khi thì lao ra, khi thì lui lại.
Càng có lượng lớn hào quang mây lành từ trong cánh cửa trào ra, mười tám Ma tôn mang theo gần vạn Vực Ngoại Thiên Ma không biết từ nơi nào toát ra, cũng mượn dùng lực lượng Vạn Giới Bài thoắt ẩn thoắt hiện, các loại ma công bí pháp hướng Cơ Hạo đánh tới như mưa rơi.
Man Man thu hồi sáu mươi tư viên Đô Thiên Liệt Hỏa Thần Châu, đem nó hóa thành một cánh cửa lửa cao tới nghìn trượng che trái chắn phải, tấn công trước sau. Công kích ập tới như mưa rơi không ngừng bị đầu thần thú dữ tợn trong cánh cửa lửa mở cái miệng rộng nuốt vào, vô số kiếm quang, phù lục, lôi hỏa, các loại pháp thuật không một dạng nào có thể chạm tới Man Man cùng Thiếu Ti bên cạnh nàng.
Ngẫu nhiên trong cánh cửa lửa đột nhiên có các loại thần thú thần cầm ngưng tụ từ lửa lao ra bên ngoài, sẽ luôn có ba năm đạo nhân xui xẻo không kịp trốn vào cánh cửa Vạn Giới Bài mở ra, gào thét bị kéo vào trong cánh cửa lửa đốt thành tro tàn.
Trong đôi mắt Thiếu Ti lóng lánh hào quang mơ hồ màu xám, nàng thấp giọng niệm tụng chú ngữ, không ngừng từ trên thân đạo nhân ở xung quanh hút khí vận chi lực.
Phàm là đạo nhân bị Thiếu Ti nhìn đến, khí vận của bọn họ liền không ngừng suy sụp, rất nhanh rất nhiều người đã trở nên xui xẻo đến cực điểm như bị suy thần nhập vào. Xung quanh không ngừng xuất hiện kẻ xui xẻo bị kiếm quang của đồng bạn chém bị thương, bị lôi hỏa nổ bị thương, càng có người nhìn thấy Man Man khống chế cánh cửa lửa khổng lồ lao lên, xoay người muốn rút vào cánh cửa phía sau, kết quả va đầu vào trên khung cửa!
Các loại thiêu thân lao đầu vào lửa không thể tưởng tượng không ngừng xuất hiện, đám đạo nhân chỉ cần đối mặt với đoàn người Cơ Hạo, sẽ luôn có người hồ đồ xui xẻo, ù ù cạc cạc trúng chiêu.
Thái Ti tay cầm Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, quanh thân thể mơ hồ có một tầng sóng màu xám vờn quanh, theo tiếng chú ngữ cổ quái của hắn, trong cánh cửa xung quanh thỉnh thoảng có đạo nhân vừa mới lao ra, còn chưa kịp phát động công kích, bọn họ lại đột nhiên mặt xám xịt ngã xuống đất không dậy nổi.
Mũi tên của Phong Hành rải bừa đầy trời, không ngừng có đạo nhân bị bắn như con chật vật ngã xuống đất run rẩy giãy giụa.
Trong Ôn Thần Phiên của Vũ Mục phát ra các tiếng kêu cổ quái, phàm là đạo nhân nghe được tiếng kêu của Ôn Thần Phiên tất cả đều lảo đảo, trong lỗ chân lông không ngừng chảy ra dịch độc sền sệt đủ mọi màu sắc. Càng có đạo nhân thượng thổ hạ tả, cả người run rẩy, trên làn da sưng lên vô số bọc mủ, trong mấy nhịp thở ngắn ngủn đã biến thành một cương thi mất nước.
Càng thêm phấn khích là Viên Lực, hắn cầm roi da điên cuồng vụt mấy ngàn đạo nhân trước Cửu Long Xa Liễn, các đạo nhân đó khóc trời kêu đất lấy ra phi kiếm phi đao của mình, hóa thành quầng sáng to lớn đau khổ ngăn cản đồng môn ở xung quanh tiến công.
Nhiều đạo nhân vừa động thủ, vừa khóc rống kêu thảm: “Sư huynh… Sư đệ… Chạy đi, các ngươi không phải đối thủ của những người này… Trốn đi… Cơ Hạo xuống tay tàn nhẫn, xem xem chúng ta khổ sở các ngươi sẽ biết!”
Đạo nhân ở bốn phương tám hướng vẫn không ngừng từ trong cánh cửa thoáng hiện, phối hợp mười tám Ma tôn không ngừng hướng Cơ Hạo phát động tiến công.
Đám người Thi đạo nhân, Kim Thủy đạo bị Cơ Hạo đánh cho trốn vào luân hồi, cả đời khổ tu trôi theo dòng nước, các đạo nhân này cũng muốn chạy trốn, bọn họ cũng không muốn liều mạng với Cơ Hạo. Nhưng Hoa đạo nhân đã hạ pháp chỉ, bọn họ phải liều mạng với Cơ Hạo!
Càng thêm đòi mạng là, không còn Kim Thủy đạo nhân nắm giữ, Vạn Giới Bài dần dần không khống chế được, đám đông đạo nhân tạo thành Vô Lượng Liên Hoa Cảnh kinh hãi phát hiện —— bọn họ cũng không thấy tìm đường ra khỏi trận, bọn họ hoàn toàn không biết nên như thế nào mới có thể từ trong tòa đại trận đã trở nên hỗn loạn không chịu nổi này đi ra ngoài.
Có pháp chỉ của Hoa đạo nhân ước thúc, họ không dám chạy.
Vạn Giới Bài đã xảy ra dị biến, bọn họ cũng không có cách chuồn.
Chạy không nổi, cũng chỉ có thể liều mạng! Vô số kiếm quang ở dưới lực lượng đại trận thêm vào, hóa thành các dải cầu vồng vạn trượng gào thét hạ xuống, vô số lôi hỏa cũng ở dưới đại trận thêm vào, uy lực nhảy vọt gấp trăm lần ầm ầm nện xuống.
Nhưng Cơ Hạo lấy Bàn Cổ Chung bảo vệ toàn bộ Cửu Long Xa Liễn, mặc cho mấy vạn đạo nhân cùng hơn vạn ma đầu điên cuồng oanh tạc, Cơ Hạo chỉ lù lù bất động đứng ở trên Cửu Long Xa Liễn, ngẫu nhiên chém ra mấy đạo kiếm khí ép một đám đông đạo nhân gào khóc thảm thiết nhảy nhót khắp nơi.
Thiên Địa Kim Kiều lơ lửng ở trước trán Cơ Hạo, vô số phù văn nhỏ bé thần kỳ như ẩn như hiện ở mặt ngoài Thiên Địa Kim Kiều.
Vô số tia sáng nhỏ bé từ trong Thiên Địa Kim Kiều phun ra, nhanh chóng ở trên Vạn Giới Bài chậm rãi xoay tròn quét mọi phương vị. Tia sáng Thiên Địa Kim Kiều phun ra chiếu vào trên Vạn Giới Bài, không ngừng đánh ra một số vầng sáng cực kỳ nhỏ, Vạn Giới Bài mơ hồ có một loại dấu hiệu dần dần trở nên trong suốt, trở nên hư hóa.
Nhiều đạo nhân thực lực tương đương, địa vị giống với Thi đạo nhân, Kim Thủy đạo nhân muốn vượt lên, đoạt lại quyền khống chế Vạn Giới Bài. Nhưng một cái bóng quỷ dị ẩn hiện trên hư không, phàm là có đạo nhân dám tới gần Vạn Giới Bài, bọn họ thường thường bị một kiếm đột ngột đoạt mệnh.
Da Ma Sát Nhất nấp trong hư không, điên cuồng săn giết tất cả kẻ địch có gan tới gần.
Mấy đạo nhân thời đại hồng hoang đã bái vào môn hạ Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân, thực lực của họ so với Da Ma Sát Nhất chỉ mạnh hơn chứ không kém. nhưng họ bị Cơ Hạo dọa phá tâm thần, đạo tâm kịch liệt dao động, một thân thực lực ít nhất đã tổn hại, khi đối mặt Da Ma Sát Nhất cực kỳ nguy hiểm, vài lần thiếu chút nữa ngã xuống ở dưới kiếm của Da Ma Sát Nhất.
Như thế qua hơn một canh giờ, Cơ Hạo đột nhiên cười: “Đa tạ hậu thưởng, từ chối thì bất kính, ta sẽ nhận.”
Thét dài một tiếng, Thiên Địa Kim Kiều thu liễm toàn bộ hào quang, sau khi khẽ run rẩy một trận, một đạo thanh quang to bằng nắm tay từ trên Thiên Địa Kim Kiều phun ra, hung hăng rót vào trong Vạn Giới Bài.
Trong Vạn Giới Bài lao ra một mảng khói lớn, theo tiếng vang nặng nề như cối xay thiên địa, Vạn Giới Bài kịch liệt chấn động, dần dần hướng Thiên Địa Kim Kiều tới gần từng chút một.
Bốn phương tám hướng không ngừng biến mất từng cánh cửa, vô số đạo nhân đầu óc mờ mịt từ bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện.
Trong mấy nhịp thở ngắn ngủn, Vạn Giới Bài biến thành một ngọc phù nho nhỏ bị Thiên Địa Kim Kiều nuốt vào. Toàn thân Thiên Địa Kim Kiều bừng lên thần quang, Cơ Hạo chỉ cảm thấy nguyên thần đạo đài kịch liệt dao động một trận, Thiên Địa Kim Kiều hướng hắn truyền đến một cơn mừng như điên không che dấu được.
Vạn Giới Bài đối với Thiên Địa Kim Kiều là một liều thuốc đại bổ, đạt được Vạn Giới Bài, uy năng Thiên Địa Kim Kiều chợt tăng lên mấy thành, càng tự dưng gia tăng vô số thần diệu.
Quan trọng hơn là, nay tòa Vô Lượng Liên Hoa Cảnh này đã hoàn toàn ở dưới sự khống chế của Cơ Hạo.
Thiên Địa Kim Kiều thay thế Vạn Giới Bài, trở thành đầu mối then chốt vận chuyển tòa đại trận này, trấn áp toàn bộ Liên Hoa Cảnh, tất cả trận pháp biến hóa đều ở trong sự khống chế của Cơ Hạo.
“Các vị, các ngươi hao phí tâm cơ đem Vạn Giới Bài đưa tặng bản hầu, tình nghĩa thắm thiết như thế, chỉ có thể dùng tính mạng các ngươi để hoàn lại!” Cơ Hạo nhìn mấy vạn đạo nhân cùng hơn vạn Vực Ngoại Thiên Ma đột nhiên xuất hiện phía trước cười to ha ha.
Cười xong, Cơ Hạo chỉ tay, hai cánh cửa không gian hào quang quanh quẩn đồng thời xuất hiện ở trước sau đạo nhân cùng Thiên Ma.
Hai cánh cửa nhẹ nhàng hướng vào trong hợp lại, chợt nghe tiếng vang cực lớn ‘Phốc phốc’ không dứt, ít nhất bảy tám phần đạo nhân bị không gian dao động hỗn loạn vặn thành phấn. Thậm chí có mấy ngàn Vực Ngoại Thiên Ma ma thể cũng bị cánh cửa cắn nát, hóa thành các làn khói sặc sỡ tản ra.
Đạo nhân và Thiên Ma còn lại cùng cất tiếng hò hét, mặt ai cũng lộ vẻ tuyệt vọng sợ hãi.