NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Vu Thần Kỷ

Chương 1607: Lược hồn tai ương

Tác giả: Huyết Hồng
Chọn tập
Ads Top

Ngoài trang viên bị tập kích, một chiếc kiệu liễn (liễn: xe kéo) dùng hoàng kim đúc thành, tạo hình cực độ khoa trương hoa lệ, giống như nhất ngọn núi nhỏ chậm rãi hướng trang viên đi tới.

Cả thảy một vạn tám ngàn chiến sĩ Già tộc giống như gia súc đi bằng bốn chân, cõng kiệu liễn to lớn hướng phía trước tiến lên từng bước một. Miệng, mắt bọn họ đều bị tơ vàng khâu vào, miệng không thể nói, mắt không thể thấy, như cái xác không hồn bị lực lượng vô hình nào đó điều khiển chậm rãi bò về phía trước.

Ngu Hoặc ngồi ở đỉnh chóp kiệu liễn to lớn, một vòng thiếu nữ Ngu tộc dung mạo xinh đẹp quỳ bên người, tay trái tựa chéo vào trên đệm mềm, tay phải bưng một chén rượu cực lớn, năm ngón tay nhẹ nhàng lắc chén rượu, thỉnh thoảng cúi đầu nhấp một ngụm rượu hương thuần.

Khóe miệng Đế Thích Sát nhếch lên cao cao, trên mặt treo nụ cười khoa trương, vẫn duy trì tư thế cúi đầu sâu chín mươi độ đứng hầu một bên. Trừ Đế Thích Sát, còn có mấy chục nhân vật thủ lãnh các đại gia tộc khác của Lương Chử thành treo nụ cười cứng ngắc như tượng gỗ, khom lưng thật sâu đứng ở trên kiệu liễn.

Vô số chiến sĩ mặc trọng giáp lặng yên không tiếng động lướt qua kiệu liễn, nhanh chóng hướng phía trang viên áp sát. Bọn họ cầm cung mạnh, cách rất xa đã vừa tiến lên vừa hướng trang viên kéo cung bắn tên, tên phá giáp đặc chế mang theo phù văn chói mắt loang loáng cắt qua không khí, vô số mũi tên hóa thành màn mưa dày đặc rợp trời rợp đất bao phủ trang viên nho nhỏ phía trước diện tích chỉ năm sáu dặm.

Càng có từng đám đông quý tộc Ngu tộc lơ lửng ở giữa không trung, trong ba con mắt của bọn họ không thấy bất cứ thần thái nào, chỉ có pháp lực dao động khủng bố dâng trào không ngớt. Bọn họ niệm tụng chú ngữ trầm thấp, cao giọng hô hoán tôn hiệu Tam Nguyệt Cửu Nhật bọn họ cung phụng, đem từng đạo pháp thuật uy lực kinh người không ngừng trút vào trong trang viên.

Ánh lửa và máu tươi bao phủ toàn bộ trang viên, từng đám đông Ám tộc phó binh cùng tinh quái nô lệ làm vật hi sinh đã công phá tường vây của trang viên, rít lên xâm nhập trong trang viên.

Hộ vệ trong trang viên đang liều mạng phản kích, vô số Ám tộc phó binh và tinh quái nô lệ xâm nhập trang viên như rau hẹ bị đánh ngã từng cụm, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, mảnh thi thể rải đầy đất. Không ít rễ cây hoa hồng đen chưa bị lửa lan đến từ trong lòng đất chui ra, giống như quái mãng quét loạn chung quanh, đem vô số máu thịt cắn nuốt hết.

Theo lượng lớn máu thịt bị cắn nuốt, hoa hồng đen bị ánh lửa đốt thành tro mọc lại từng mảng lớn, vô số cành hoa vặn vẹo hướng bầu trời sinh trưởng, càng có từng đóa hoa hồng đen to lớn nở rộ ở trong lửa nóng.

Dưới máu thịt của vô số phó binh và nô lệ tẩm bổ, những bông hoa hồng đen kia đã xảy ra biến dị đáng sợ, cây hoa hồng vốn chỉ cao tới cổ người ta giống như cỏ dại tùy ý sinh trưởng, thời gian ngắn ngủn một chén trà nhỏ đã có vài cây hoa hồng cao lớn nhất cao tới trên dưới trăm trượng, rễ cây trong lòng đất càng giống như các con rồng khổng lồ vươn ra mặt đất quăng quật bừa bãi.

Cành rễ cây hoa hồng tàn sát bừa bãi điên cuồng càn quét kẻ xâm nhập tới gần trang viên, Ám tộc phó binh cùng tinh quái nô lệ đảm đương tiên phong bị tiêu diệt từng mảng lớn. Theo tiếng rú thảm thê lương, trong hư không một vòng xoáy linh hồn vô hình lặng yên xuất hiện, linh hồn toàn bộ kẻ chết trận đều bị vòng xoáy này nuốt vào.

Ngu Hoặc tựa chéo ở trên kiệu liễn, thân thể hắn khẽ run rẩy, da mặt đỏ ửng từng đợt. Hắn mở ra con mắt dựng thẳng ở mi tâm, từng luồng hàn quang kỳ dị làm người ta kinh hãi sợ lặng yên hiện lên, từng luồng đạo ngân nhỏ bé không ngừng ngưng tụ lóe ra ở trong hàn quang, khí tức Ngu Hoặc tản mát ra càng thêm hùng hồn thâm thúy.

Càng lúc càng nhiều chiến sĩ lâm vào trạng thái điên cuồng, theo tiếng kèn chiến tranh trầm thấp, chiến sĩ Già tộc tinh nhuệ kết đàn kết đội lao vào trang viên, bọn họ giống như dã thú điên cuồng đem thủ vệ trang viên dựa vào nơi hiểm yếu chống lại băm thành thịt vụn, điên cuồng đem mặt đất trang viên lật cái đáy hướng lên trời, rất nhanh bọn họ đã tìm được con đường bí mật đi thông điện phủ trong lòng đất.

Bọn họ xâm nhập con đường bí mật, lao vào trong lòng đất nguy cơ trùng trùng.

Đóng ở trong hành lang trong lòng đất, là cận thân thị vệ tâm phúc nhất, cường hãn nhất của mười hai vị chấp chính đại đế, càng có một số cao thủ thân phận tương đương Da Ma Sát Nhất đóng ở trong. Từng đại đội chiến sĩ ùa vào hành lang, chỉ thấy lối vào hành lang phun ra một mảng lớn máu tươi, vô số mảnh thi thể giống như núi lửa bùng nổ phun lên cao mấy trăm trượng.

Phàm là xâm nhập hành lang đều bị đánh chết, không có một ai ngoại lệ. Càng nhiều linh hồn phóng lên cao, khóc lóc bị vòng xoáy linh hồn vô hình kia cắn nuốt.

Sắc mặt Ngu Hoặc biến thành một mảng đỏ đậm, lực lượng linh hồn càng lúc càng nhiều, càng lúc càng mạnh đại rót vào thân thể hắn, khối thân thể đến từ Da Ma Thiên, được hắn thoáng cường hóa qua một phen đã đạt tới cực hạn chuyển hóa hấp thu.

Xuất phát từ sự tham lam khắc cốt ghi tâm trong bản tính, Ngu Hoặc mặc kệ áp lực của thân thể, gần như điên cuồng tiếp tục cắn nuốt lực lượng linh hồn cuồn cuộn không ngừng.

Từng tia u quang màu đen long lanh trong suốt từ trong cơ thể Ngu Hoặc dài ra, như vô số sợi lông dài màu đen dập dờn ở mặt ngoài thân thể hắn. Những u quang màu đen này chính là lực lượng linh hồn thân thể hắn trong lúc nhất thời không thể hấp thu, bị Ngu Hoặc chuyển hóa thành loại hình thái kỳ dị này chứa đựng ở ngoài cơ thể.

Từ cốt tủy đến cốt cách, từ nội tạng đến cơ nhục, từ bộ lông đến làn da, thân thể Ngu Hoặc được lực lượng linh hồn cuồn cuộn đến không ngừng cường hóa, khí tức của hắn trở nên càng lúc càng thâm thúy, càng lúc càng tà dị, lực lượng của hắn cũng nhanh chóng tăng vọt, rất nhanh đã đạt tới cảnh giới có thể so với Vu Thần nhân tộc.

Trong điện phủ trong lòng đất, mười hai vị chấp chính đại đế trước dùng ánh mắt hồ nghi đánh giá lẫn nhau một phen, sau đó bọn họ đều giơ tay, dùng linh hồn tổ tiên mình thề tập kích đột nhiên ở bên ngoài không quan hệ với mình.

Rất nhanh bọn họ đã đạt thành ăn ý, tiếp nhận lời thề của mọi người —— không có một chấp chính đại đế nào sẽ ngu đến mức ở thời điểm mình cũng có mặt phát động tập kích như vậy, lấy bản tính quý tộc Ngu tộc, bọn họ muốn có bất cứ âm mưu quỷ kế nào, chuyện thứ nhất chính là rời khỏi hiện trường thật xa.

“Là ai?” Da Ma La Gia buồn bực thét lên: “Là ai? Phát động tiến công là người của chúng ta! Là tộc nhân của chúng ta! Rốt cuộc là ai?”

‘Thùng thùng’ vài tiếng vang, cửa chính điện phủ bị phá vỡ, ba năm cái đầu lăn lông lốc theo cầu thang ngoài cửa lăn vào. Xem những cái đầu cực lớn mà dữ tợn này, bốn con mắt trợn tròn xoe, trong mắt mơ hồ có ánh sáng lóe ra, rõ ràng đều là chiến sĩ Già tộc tinh nhuệ nhất.

“Đây là Xích Nhật nhất mạch ta… mấy thống lĩnh của Xích Nhật cấm quân!” Bì Thỉ Nu giống như gặp quỷ nhảy dựng lên, chỉ vào mấy cái đầu trên mặt đất lớn tiếng quát: “Bọn họ vì sao sẽ đến tiến công chúng ta? Phản loạn sao? Là ai? Chết tiệt, là các huynh đệ không an phận kia của ta? Ta đã sớm nên thừa dịp loạn giết chết bọn họ!”

‘Keng keng keng’ vài tiếng vang, một thanh niên Ngu tộc nắm chặt một cây pháp trượng ngã vào cửa, mắt hắn trợn tròn xoe, thân thể không trọn vẹn nhanh chóng hướng ra phía ngoài chảy máu tươi. Nguyên Nguyệt nhất mạch Ma Hầu Huyễn quát khàn cả giọng: “Ma Hầu Mạc Đa… Cháu của ta… Hắn, hắn sao có thể tới nơi này?”

Tình hình chiến đấu càng lúc càng thảm thiết, thi thể theo cầu thang chảy vào điện phủ càng lúc càng nhiều, sắc mặt mười hai vị chấp chính đại đế dần dần trở nên đen sì khó coi.

Bọn họ từ trong các thi thể đều đã tìm được tộc nhân mình quen thuộc, thành viên trung tâm của mười hai chấp chính gia tộc đều xuất hiện ở nơi này.

Tịch Nguyệt nhất mạch Bà Đà Nguyên mẫn cảm nhất đối với lực lượng linh hồn lạnh lùng nói: “Linh hồn bọn họ… Toàn bộ đã mất tích. Có người, có người đang thu thập linh hồn… Không chỉ có như thế, bọn họ, bọn họ đều bị khống chế.”

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer