Trong nháy mắt chín món tiên thiên thần binh phân giải, trái tim Cơ Hạo kịch liệt co lại một lần.
Chín món tiên thiên chí bảo, sát phạt lợi khí, chín món thần binh lợi khí thời hồng hoang dùng để trấn áp Đồng Cảnh đạo nhân cũng dư dả, lại bị một đòn của cực ác Vũ Dư đánh nát, chỉ lấy một điểm tiên thiên linh tụy trong đó dung nhập trận đồ!
Thủ đoạn như thế, tâm tính như thế, cương mãnh sắc bén, bá đạo tuyệt luân, không hổ là một mặt cực ác của Vũ Dư đạo nhân chém ra hóa thân.
Chỉ thấy một quầng sáng cầu vồng bảy màu trong tay cực ác Vũ Dư cấp tốc xoay tròn, trong hư không từng đạo Hồng Mông hỗn độn khí hóa thành thủy triều to lớn kéo dài ức vạn dặm gào thét mà đến, không ngừng rót vào quầng sáng cầu vồng này. Ngoài ra, càng có hủy diệt, tạo hóa hai đại đạo vận Cơ Hạo đã cực kỳ quen nảy sinh ở trong hỗn độn hư vô, cũng không ngừng dung nhập quầng sáng cầu vồng.
Hủy diệt đạo vận, khiến bên trong quầng sáng cầu vồng này tự dưng có thêm một phần ý chí sát phạt, hơn nữa sát phạt khí dần dần tăng lên, dần dần tinh thuần, dần dần từ trong ý chí sát phạt kia có một luồng khí tĩnh mịch minh minh lặng yên nảy sinh, tĩnh mịch khí dần dần trở nên mênh mang hư vô, một ý chí băng lạnh làm người ta tuyệt vọng tản ra, từ trong ý chí băng lạnh trống rỗng hư vô đó dần dần có một tia lực lượng tịch diệt nảy sinh…
Mà tạo hóa đạo vận kia, thì khiến các loại sát phạt, tĩnh mịch, băng lạnh, hư vô, tịch diệt khí trong ánh sáng cầu vồng như tài liệu ngũ cốc, sau khi trộn lẫn vào nhau, trải qua ủ lên men cẩn thận, dần dần trở nên thuần hậu thơm ngọt, từ nguyên liệu ngũ cốc hội tụ thành một vò rượu ủ ngon.
Vì thế các loại đạo vận trong ánh sáng cầu vồng liền trở nên hoàn mỹ hài hòa, dần dần dung hợp quy nạp, cuối cùng hóa thành một loại tồn tại thần kỳ huyền ảo vô cùng khó có thể nói bằng lời, thuần túy vì giết chóc mà hủy diệt mà sinh, lại càng thêm phức tạp, càng thêm tinh diệu, càng thêm khó có thể cân nhắc.
Dùng sự so sánh không xác thực lắm, cái này giống như cuộc đời sẽ có cái chết, nhưng kiểu chết lại khác nhau, chết chìm, ngã chết, chết trận, treo cổ, chết cháy, đập chết… Các kiểu chết biến ảo khó dò, làm người ta khó có thể nắm chắc.
Ngươi dự phòng chết chìm, từ nay về sau không bao giờ tới gần sông suối hồ biển nữa, lại không cẩn thận bị một ngụm nước làm sặc chết.
Ngươi dự phòng ngã chết, từ nay về sau không bao giờ trèo cao nhìn về nơi xa nữa, lại bị một cục đá ở chỗ cao rơi xuống đập chết.
Ngươi sợ chiến tử, từ nay về sau lánh đời ẩn cư rời xa thị phi, lại ở trong núi rừng gặp mãnh hổ vồ chết.
……… đủ loại, khó có thể miêu tả toàn bộ; ở dưới tạo hóa lực của tạo hóa đạo vận ấp ủ, các loại lực lượng giết chóc tuyệt diệt trong ánh sáng cầu vồng trở nên càng thêm vi diệu, càng thêm phức tạp, như rượu ủ trăm năm vị nặng mà phức tạp, khiến người mê rượu dục – tiên – dục – tử, tử mà lại tử.
Tử hồ lô và hoạt hồ lô chất chứa tuyệt diệu đại đạo sinh tử hai cực, Đồng Cảnh đạo nhân có được một bộ bảo bối này vô số năm, lại chưa tham ngộ ngộ ra huyền diệu trong đó. Đến trong tay cực ác Vũ Dư, hắn lại mặc kệ trong tử hồ lô, hoạt hồ lô này rốt cuộc chất chứa thiên địa huyền diệu cỡ nào, hắn chỉ là ngón tay rung lên, hai cái hồ lô nhất thời phân giải, bản thể hồ lô nhanh chóng dung nhập ánh sáng cầu vồng.
Thần quang bảy màu ban đầu liền trở nên càng thêm phức tạp, ở trong bảy màu dần dần chất chứa hai màu đen trắng, hơn nữa hai màu đen trắng dần dần nồng đậm, dần dần áp qua hào quang bảy màu, đem bảy màu hóa thành hỗn độn, ánh sáng cầu vồng trong tay cực ác Vũ Dư cũng trở nên càng thêm dày nặng khó dò.
Luồng tiên thiên sát khí đầu tiên ở trong tay cực ác Vũ Dư cấp tốc bành trướng, Hồng Mông hỗn độn khí ở bốn phương tám hướng quay cuồng mà đến bị một luồng sát khí này điên cuồng cắn nuốt, một luồng sát ý lạnh thấu xương tràn ngập bốn phía, chỉ nghe tiếng thanh thúy ‘Leng keng’ không dứt bên tai, Cơ Hạo chỉ cảm thấy từng đạo hàn khí đập vào mặt.
Bàn Cổ Chung chợt động, ‘Ông’ một tiếng từng đợt từng đợt hỗn độn khí cuộn xuống, dù có Bàn Cổ Chung chủ động hộ chủ, Cơ Hạo không kịp phòng bị, một luồng sát ý vô hình vô tích đập vào mặt, cứng rắn để lại ở trên mặt hắn một vết thương sâu tận xương.
Máu tươi phun trào ra, Cơ Hạo hoảng sợ thúc dục tinh huyết chữa trị thương thế trên mặt.
Lấy tu vi Bàn Cổ thánh thể của Cơ Hạo hiện nay, hắn thế mà hao phí ước chừng một khắc đồng hồ, mới đem một vết thương dài nửa thước, rộng ba phân đó chữa khỏi!
Một luồng sát khí vô hình vô tích lại lạnh lẽo đáng sợ kia dây dưa trên vết thương ở mặt Cơ Hạo, sát khí sắc bén sâm nghiêm đem tinh huyết Cơ Hạo thúc dục qua đồng loạt cắn nát chém giết, phụ cận vết thương trên mặt Cơ Hạo máu bắn tung tóe, lượng lớn huyết tương hoàn toàn mất đi hoạt tính rải đầy đất, Cơ Hạo lúc này mới chữa khỏi vết thương!
Cơ Hạo nay thuần túy tu vi thân thể ở Bàn Cổ thế giới có thể xưng là tuyệt đỉnh, thân thể hắn… Đặc biệt có Bàn Cổ Chung chủ động phòng ngự thân thể cũng bị một luồng sát khí đó thoải mái chém bị thương, lại chậm chạp khó có thể chữa trị, có thể nghĩ người khác nếu bị một luồng sát khí đó đánh trúng, sẽ là kết cục thê thảm cỡ nào.
Sát khí quanh quẩn, nhưng tạo hóa đạo vận lại đem luồng tiên thiên sinh cơ đầu tiên trong hoạt hồ lô dung nhập trong đó.
Sinh tử gắn bó, lưỡng nghi biến ảo, hủy diệt đạo vận, tạo hóa đạo vân, sát khí, sinh cơ, cộng thêm nguyên từ lực tràng biến ảo khó dò, quầng sáng hỗn độn cực ác Vũ Dư nâng trong tay dần dần biến hóa, khí tức bên trong trở nên đặc biệt huyền diệu thâm thúy, cho dù Cơ Hạo có một luồng phân thần dung nhập trong đó, cũng khó hiểu hết huyền diệu trong đó.
Không biết trôi qua bao lâu, đột nhiên cực ác Vũ Dư hét lớn một tiếng, tay hắn rung lên, một trận đồ vuông vức toàn thân quanh quẩn những tia thanh khí, bên trong mơ hồ có kỳ quang hai màu đen trắng ẩn hiện xuất hiện ở trong tay hắn.
Cực ác Vũ Dư lớn tiếng quát: “Trận đồ đã thành, trận khí của ngươi ở đâu?”
Cơ Hạo thét dài một tiếng, hắn mở mắt, không làm thì thôi, đã làm phải làm tới cùng, đem Bàn Cổ Kiếm, Bàn Cổ Chung, Thiên Địa Kim Kiều ném hết vào trận đồ.
Oành một tiếng, trận đồ trong tay cực ác Vũ Dư phát ra vô lượng hào quang tốt lành, trận đồ ban đầu lớn vài thước cấp tốc mở rộng, trong chớp mắt đã ở trong Hồng Mông hỗn độn chống đỡ một vùng đại trận không gian phạm vi hơn trăm triệu dặm.
Bàn Cổ Chung lơ lửng ở trên không trận đồ, từng tia hỗn độn khí cuộn xuống, khiến đại trận kiên cố khó phá.
Thiên Địa Kim Kiều hóa thành một cây cầu vồng ánh vàng rực rỡ vắt ngang trận đồ, Cơ Hạo ở trong đại trận có thể tùy ý xuyên qua, nháy mắt lui tới.
Bàn Cổ Kiếm đoan đoan chính chính cắm ở vị trí chính giữa trận đồ, các luồng kiếm quang từ trong Bàn Cổ Kiếm bốc lên, trong trận đồ dao động, các luồng nguyên từ lực vô hình vô tích phập phù lên xuống, vô số kiếm ảnh trong đại trận như ẩn như hiện, kiếm quang hai màu đen trắng bốc lên hàn khí, làm trong lòng người ta phát lạnh từng đợt.
Cơ Hạo sải bước đi vào trong trận đồ, hắn hú một tiếng, chỉ thấy trong trận đồ thần quang ẩn hiện, một vùng trận đồ không gian bỗng dưng sinh thành. Bầu trời tối đen, mặt đất trắng như tuyết, trong nháy mắt tiếp theo bầu trời trắng như tuyết, đại địa tối đen, giữa đen trắng chuyển đổi một tia kiếm khí mênh mông xuyên qua hư không, ý chí giết chóc làm người ta hít thở không thông tự dưng sinh thành, ‘Bốp’ một cái, trong trận đồ ngoại trừ Cơ Hạo vạn vật đều bị hủy diệt.
“Trận đồ tốt, giết người hẳn là lưu loát.” Cực ác Vũ Dư hài lòng gật gật đầu, lấy Thái Ất Nguyên Từ Lệnh làm bản thể, hy sinh tử hồ lô, hoạt hồ lô, chín món tiên thiên chí bảo sát phạt lợi khí tổng cộng mười một món chí bảo, lại lấy Bàn Cổ Chung, Bàn Cổ Kiếm, Thiên Địa Kim Kiều làm trận khí trấn áp trận đồ…
“Đồ nhi ngoan, đặt cho nó cái tên!” Cực ác Vũ Dư từ trong tay áo lấy ra một cái hồ lô rượu đen sì, hài lòng hướng trong mồm trút một ngụm rượu lớn.
Cơ Hạo hơi trầm ngâm, thấp giọng cười nói: “Tự nhiên là ‘Tiên Thiên Nguyên Từ Lưỡng Nghi Sinh Tử’ kiếm trận.”