Cố Thập Tam thiếu gia uất nghẹn khai thật:
– Hôm nay ta và bát ca đi chợ Băng Hà gặp ba bán yêu . . .
Cố Thập Tam thiếu gia biết công tử áo tím rất thông minh, không dám che giấu, khai hết sự việc.
Công tử áo tím cười nói:
– Cố lão cửu càng lúc càng âm hiểm, dùng cách này tính kế Cố lão bát. Nhưng thiên tài Bán Yêu Minh đều tụ tập trong Hồng Diệp Tinh vậy chẳng phải là sơ đại bán yêu cũng tới? Ha ha ha, thú vị!
* * *
Ba người trở về đại doanh Bán Yêu Minh. Phong Phi Vân giao Thông Thiên bồ cho Diệp Tiểu Mục, Lý Lang mỗi người một gốc, dặn bọn họ cũng mang cho Phùng Vãn Hạ, Chiến Sư Đạo.
tư chất của Phong Phi Vân đã đến đỉnh đẳng cấp sử thi, dừng nói Thông Thiên bồ, linh dược như Phỉ Thúy tinh linh cũng khó tăng trưởng tư chất của hắn. Phong Phi Vân cần không ngừng tu luyện mới phá tan đỉnh đẳng cấp sử thi, thiên tài thiên tài đẳng cấp truyền kỳ.
Phong Phi Vân giao Thông Thiên bồ xong hắn không tu luyện trong đại doanh Bán Yêu Minh mà quay về chợ Băng Hà ngay trong đêm.
Lần này Phong Phi Vân thay đồ, đổi thân hình và khuôn mặt. Phong Phi Vân biến thành lão nhân tiên phong đạo cốt, ung dung đi vào chợ Băng Hà.
Mao Ô Quy thò ra khỏi cổ áo Phong Phi Vân, lộ đầu nhỏ trắng tinh, miệng nói:
– Này, trước khi đi chiến trường vạn tộc nhớ mua trùng động linh thạch, tùy thời chuẩn bị đường trốn. Còn nữa, phải mau thiên tiêu thần phù, dù là giá trên trời cũng mua hai cái . . .
– Mấy chuyện này không cần ngươi nói!
Phong Phi Vân nhét Mao Ô Quy vào trong ngực lại, hắn đã đến chợ Băng Hà.
Ban đêm trong chợ Băng Hà càng đông tu sĩ, đèn cổ thắp sáng, thú bay lượn, linh khí bốc hơi, tựa như tiên cung băng giá.
Phong Phi Vân lại dến băng cung Hỏa Vân phúc địa, bỏ ra tám trăm vạn khối linh thạch mua tám viên niết bàn đan.
Niết bàn đan là đan dược tu sĩ cảnh giới niết bàn sử dụng, trước mỗi lần sinh tử niết bàn dùng một viên có thể tăng bảy phần trăm xác xuất thành công. Niết bàn đan là linh đan tu sĩ cảnh giới niết bàn luôn chuẩn bị sẵn.
Tuy chỉ là linh đan thất phẩm nhưng niết bàn đan bán giá cao một trăm vạn khối linh thạch.
Phong Phi Vân rời khỏi băng cung Hỏa Vân phúc địa, hắn đi băng cung bán phù lục, mua một tấm Vũ Hóa phù lục.
Chỉ một tấm Vũ Hóa phù lục cấp thấp đã mất một ngàn vạn khối linh thạch.
Bán ba viên kim tàm phật đan được một ngàn tám trăm vạn khối linh thạch chớp mắt hết sạch.
Mao Ô Quy cằn nhằn:
– Đã kêu ngươi tiết kiệm mà không nghe, giờ làm sao đi dạo tiếp? Xài hết linh thạch rồi.
Phong Phi Vân bỗng cảm thấy hắn rất nghèo, trong Trung Ương vương triều thứ sáu dễ kiếm tiền, cũng mau hết.
Phong Phi Vân đành bán linh thảo hái được trong Thiên quốc, trong chỗ đó không thiếu linh thảo vạn năm, có bảo dược quý giá còn hơn linh thảo vạn năm.
Giá một gốc linh thảo vạn năm dao động tầm mười vạn khối linh thạch.
Phong Phi Vân bán linh dược cột thành bó, rất nhanh được một ngàn ba trăm vạn linh thạch.
– Lần này đi chiến trường vạn tộc phải kiếm một ít bảo bối về, nếu không có mấy ức linh thạch mang theo bên người thì không yên tâm.
Phong Phi Vân tiêu sạch một ngàn ba trăm vạn linh thạch, hắn mau tám phù lục có tính công kích, hai mươi tấm phù lục có tính phòng ngự, mười côn bằng tật tốc phù.
Mấy thứ này là phù lục đỉnh cao, giá mkỗi cái trên mười vạn linh thạch, những tộc lão cổ tộc cũng không mua nổi.
Tám phù lục tính công kích có bốn là lôi kiếp phù, do một lão tổ Niết Bàn đệ tứ trọng thiên tế luyện, mỗi phù lục sánh bằng một kích bảy mươi phần trăm lực lượng của lão tổ Niết Bàn đệ tứ trọng thiên.
Có ba tấm thiên hỏa phù, mắc còn hơn lôi kiếp phù. Sử dụng phù lục có thể biến vạn dặm thành hỏa vực, đốt trời nấu biển. Ba mươi vạn linh thạch mới mau được một tấm.
Còn một phù lục tính công kích, thiên tiêu thần phù, nghe nói từ lão tổ Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên tế luyện, uy lực cực kỳ khủng bố. Nhưng phù lục này vì lý do đặc biệt bị khuyết một góc, Phong Phi Vân mua về với giá một trăm vạn khối linh thạch, nó là một trong những vũ khí bí mật của hắn.
Vốn có Mao Ô Quy, Phong Phi Vân không cần mau phù lục tính phòng ngự. Nhưng vì để phòng ngừa, Phong Phi Vân vẫn mua hai tấm.
Mười tấm côn bằng tật tốc phù, nghe nói là phù lục dùng máu chân huyết côn bằng, dán trên chân sẽ tăng tốc độ gấp ba lần.
Luân hồi tật tốc của Phong Phi Vân đã rất nhanh nếu thêm côn bằng tật tốc phù sẽ vọt lên mức độ kinh khủng.
Trừ phù lục, đan dược ra Phong Phi Vân đặc biệt mua một khối trùng động linh thạch đề phòng ngừa.
Tám phù lục tính công kích.
Hai mươi phù lục phòng ngự,
Mười côn bằng tật tốc phù.
Một trùng động linh thạch.
Phong Phi Vân xài hết linh thạch, hắn quay về đại doanh Bán Yêu Minh ngay.
Ngày hôm sau, trời chưa sáng hẳn, trong không khí tràn ngập sương mù ẩm ướt.
Ù ù ù!
Đại doanh Bán Yêu Minh vang lên tiếng kèn, các bán yêu tập ekét trong giáo trường.
Chỉ nửa canh giờ đã có mấy vạn người trong giáo trường, đông nghìn nghịt nhưng rất trật tự, không ầm ĩ.
Phong Phi Vân không đi chung với nhóm Mộc trưởng lão, Diệp Tiểu Mục, Lý Lang. Phong Phi Vân đứng trong phương trận bán yêu Niết Bàn đệ nhất trọng thiên.
Phương trận này có khoảng một vạn người, tu vi gần bằng nhau, Niết Bàn đệ nhất trọng thiên. Bọn họ được chọn ra từ hơn tám ngàn vực, là tinh anh trong bán yêu.
Có nam nhân vạm vỡ đầu mọc một sưng. Có người cá đầu người mình thú. Có một số nữ nhân lưng mọc cánh, tinh, khí, thần sung túc, không uể oải như bán yêu nô bình thường.
Một lão nhân lưng còng đi tới đằng trước đọi, già khú đế, răng rụng sạch, lưng nhô lên hai cái gù như lưng lạc đà.
Phong Phi Vân thấy eo lão nhân lưng còng treo lệnh bài bán yêu lục giai.
Vực minh chủ Quý vực mới là bán yêu ngũ giai, hễ ai trở thành bán yêu lục giai đều có sức chiến đấu đáng quý, được chú trọng bảo vệ, bình thường hiếm khi gặp.
Lão nhân lưng còng đến, không khí trong giáo trường thay đổi, khí tràng tập trung vào lão, biến thành vòng xoáy vô hình. Ánh mắt mọi người không thể rời khỏi lão nhân lưng gù.
Mắt lão nhân lưng gù rất sắc bén, mỗi tia mắt như cây kim đâm vào thần kinh người. Mấy trăm tịnh anh bán yêu không chịu nổi ánh mắt công kích, trước mắt tối sầm, té xuống đất.
Lão nhân lưng gù mặt không biểu tình nói:
– Hễ ai té dưới đất hoặc thụt lùi thì tự động rút khỏi so tài, trong vòng ba ngày điều về các đại vực
Những bán yêu vừa rồi bị ánh mắt của lão nhân lưng gù hù sợ lùi bước không phục, la ó:
– Bán yêu lục giai đại nhân, tu vi của người quá cao, không phải chúng ta sợ, chẳng qua không ngăn được ánh mắt của đại nhân!
– Mới rồi ta kiềm không được lùi một bước, bán yêu lục giai đại nhân hãy thử thách lại đi, lần này ta sẽ không lùi bước!
Mắt lão nhân lưng gù lạnh lùng nói:
– Lùi là lui, có cái gì không dám thừa nhận? Người ta cùng cảnh giới với các ngươi nhưng tại sao bọn họ mặt không đổi sắc, còn các ngươi không ngăn được ánh mắt của ta? Điều này nói lên tâm chí của các ngươi chưa đủ để đi chiến trường vạn tộc, cần tiếp tục tu luyện!