NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu

Chương 60: Tra hỏi Dịch Dương

Tác giả: Công Tử Văn Tranh
Chọn tập
Ads Top

Thực mau, mấy cái bình luận kia đều bị cắt bỏ, mà chủ nhân tài khoản kia cũng xóa luôn tài khoản trên diễn đàn, không lưu lại một chút dấu vết.

Tuy rằng như thế, nội dung bài báo cũng vẫn bị các con dân save lại, cũng đang được tuyên truyền rộng rãi trên Weibo.

Hai ngày này, đi đâu An Nhã cũng thấy bài báo kia, càng lúc càng thấy không thích hợp.

Trên đường đến gặp đạo diễn Từ để xem kịch bản sẵn tiện ký hợp đồng luôn, thì nhận được một tệp tin từ cậu bạn trai nhỏ mới, có nội dung ” mối tình đầu của đại boss vs thế thân của mối tình đầu.txt”. Rốt cuộc nhịn không được lên tiếng hỏi Hứa Tân Di.

“Tân Di, chuyện về bài báo kia em có hỏi rõ ràng chưa?”

Ngón tay lật hợp đồng của Hứa Tân Di cứng lại: “Em tin tưởng Dịch Dương, anh ấy sẽ không gạt em.”

Thật ra, trong lòng cô cũng không chắc chắn.

Hứa Vi Nhân là nữ chủ, vận mệnh đã chú định Dịch Dương chính là phải vây vòng xung quanh Hứa Vi Nhân, dễ như trở bàn tay đã bắt lấy chứng cứ chứng minh Dịch Dương và Hứa Vi Nhân từng có cuộc tình còn có con, happy ending, quá giả.

Hơn nữa, Dịch Dương ngày thường rất ít nói, nhìn không ra tâm tư của anh ta, ai biết suốt cả ngày trong lòng anh ta suy nghĩ cái gì.

An Nhã hận sắt không thành thép: “Tân Di, em có biết lý do gì mà Dịch Dương lại đột nhiên đối xử tốt với em như vậy?”

“Đối xử tốt với em…?”

Khi nào?

Ngay cả chính bản thân Hứa Tân Di cũng không biết.

An Nhã lo lắng sốt ruột.

“Tân Di, chị biết hiện tại chị không nên nói những lời này, nhưng em cũng phải suy nghĩ cho bản thân. Mấy chuyện loại này không thể qua loa, nhất định phải hỏi rõ ràng, không được thì còn kịp thời thoát thân, chúng ta còn trẻ, dạng đàn ông nào mà tìm không thấy? Đừng bao giờ ép bản thân vào ngõ cụt, biết không?”

“Em biết mình nên làm như thế nào, chị yên tâm đi.”

Xe ngừng ở trước cửa công ty của đạo diễn Từ.

Hứa Tân Di và An Nhã lên lầu, thật tình cờ, lại có thể chạm mặt Lạc Kiệt, quản lý của Hàn ở trong văn phòng của đạo diễn Từ.

Đạo diễn Từ hẹn cô hôm nay đến để xem xét lại kịch bản và ký hợp đồng bộ điện ảnh này, là một tác phẩm phim truyền hình được đạo diễn Từ chuyển thể sang màn ảnh rộng, Hứa Tân Di cũng từng đoán thử xem đạo diễn Từ sẽ chọn ai làm nam chính.

Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ tới, Hàn Kiêu sẽ tiếp tục hợp tác với đạo diễn Từ.

Đạo diễn Từ tươi cười, đứng dậy chào đón: “Tân Di tới rồi sao? Ngồi xuống đi.”

Tân Di ngồi xuống, liếc nhìn Hàn Kiêu, nghi hoặc hỏi: “Hàn tiên sinh…?”

Đạo diễn Từ giải thích, nói: “Lúc này mới mấy ngày không gặp, hai người xa lạ đến như vậy sao?”

“Vừa lúc, hôm nay Hàn Kiêu cũng có mặt, đều là tới đàm phán ký hợp đồng bộ điện ảnh này, tôi nghĩ sang năm 《 hoàng đồ 》 cũng đã công chiếu, biểu hiện của hai người rất tuyệt, ratings nhất định sẽ không kém. Nếu có thể, nhân dịp đang trên đà nổi tiếng, hai người thử hợp tác thêm một bộ điện ảnh, như vậy tôi cũng có một bộ truyền hình một bộ điện ảnh để tham gia tranh giải cuối năm, mặt mũi của tôi cũng không đến nổi quá khó coi với hậu bối.”

“Đạo diễn Từ quá khiêm tốn rồi…”

Thái độ của Hàn Kiêu giống như lúc trước: “Tôi đã xem qua kịch bản của ngài, tôi cảm thấy không tồi, hình tượng nam chủ với tôi mà nói cũng là một sự khiêu chiến lớn, tôi thực chờ mong hợp tác chung với ngài, mong rằng chúng ta sẽ làm việc vui vẻ trong quá trình quay bộ điện ảnh này.”

“Có được lời nói này của cậu, tôi còn lo lắng cái gì nữa? Tân Di, cô nhìn xem, có vấn đề gì cứ nói, chúng ta đều là người quen, cô cứ nói thẳng ra, tôi có thể thỏa mãn cô, nhất định thỏa mãn cô…”

“Về kịch bản… Tôi rất vừa lòng, chỉ là không biết đạo diễn Từ đã chọn được diễn viên đóng vai phụ chưa?”

“Vai phụ sao? Tôi còn đang chậm rãi tìm kiếm, một tháng sau điện ảnh mới khởi động máy, không vội.”

Hứa Tân Di nghĩ nghĩ, nói: “Đạo diễn Từ, nếu ngài tin tưởng tôi, có thể cho công ty tôi một cơ hội được không?”

“Công ty tôi vừa ký hợp đồng với một nam diễn viên, xuất thân chính quy, có kinh nghiệm mười năm trong nghề, kỹ thuật diễn không cần phải nói, diện mạo cũng không tồi. Tôi muốn đề cử cho ngài, không biết ngài có thể cho anh ta một cơ hội hay không? Tôi tin tưởng, chỉ cần ngài gặp anh ta, nhất định sẽ thích…”

“Ai?”

“Lương Xuyên.”

Đạo diễn Từ nghĩ nghĩ: “Người này tôi có chút ấn tượng, từng nghe người khác nói qua, kỹ thuật diễn đúng là không tệ.”

Ông suy nghĩ một lát sau mới nói tiếp: “Ok, khi nào có thời gian kêu anh ta đến đây để tôi nhìn xem, nếu thật sự thích hợp, tôi khẳng định sẽ cho cô mặt mũi chấp nhận anh ta…”

Hứa Tân Di cười nói: “Vậy tôi thay anh ta cảm ơn đạo diễn Từ trước…”

“Tân Di, cô dấu hay ghê nha, đầu tiên là đi tuần lễ thời trang, sau lại mở công ty riêng, hiện tại ký hợp đồng nghệ sĩ, so với lần đầu tiên tôi hợp tác với cô, giờ thế lực của cô đã lớn mạnh hơn nhiều rồi, không tệ, không tệ nha.”

“Người nha, không thể vẫn luôn dậm chân tại chỗ, dù sao cũng phải tiến lên phía trước mà đi, tất cả những gì tôi đang có trong tay, còn phải cảm ơn đạo diễn Từ đã cho tôi cơ hội chứng minh năng lực.”

Hai người nói đùa vài câu.

Trong lúc Hàn Kiêu vẫn luôn im lặng ngồi, cũng không nói một từ nào, biểu tình như quay về thời gian trước khi quay《 hoàng đồ 》.

Bên ngoài văn phòng có người gõ cửa.

“Đạo diễn Từ, tổng giám đốc Chân phái người lại đây, nói có việc tìm ngài.”

“Được, tôi đã biết…”

Đạo diễn Từ đứng dậy, nhìn Tân Di và Hàn Kiêu nói: “Thật xin lỗi, có chút việc, hai người cứ nói chuyện tiếp đi, tôi lập tức quay lại ngay.”

Nói xong, đẩy cửa đi ra.

Trong văn phòng, chỉ còn lại bốn người, Hứa Tân Di An Nhã, Hàn Kiêu và Lạc Kiệt.

Toàn bộ văn phòng càng thêm yên tĩnh.

Rắc ――

Lạc Kiệt mở khóa di động, đánh vỡ sự yên lặng trong văn phòng.

“An tiểu thư, không biết có thể nói chuyện riêng với em một lát được hay không?”

An Nhã dứt khoát lưu loát từ chối: “Không.”

“Nhưng anh có chuyện muốn nói với em, nơi này không thích hợp…”

“Có chuyện gì mà không thể nói ở chỗ này?”

“Chuyện anh nói với em ở tuần lễ thời trang… Em suy nghĩ thế nào?”

Hứa Tân Di khiếp sợ nhìn An Nhã, lấy ánh mắt dò hỏi.

An Nhã sắc mặt từ trắng chuyển sang đỏ lại chuyển xanh: “Lạc Kiệt, anh đừng nói hươu nói vượn! Khi nào tôi…”

Cô tạm dừng một lát, nghiến răng nói: “Được, chúng ta đi ra ngoài… Nói chuyện.”

Nói xong, An Nhã dẫn đầu đứng dậy.

Lạc Kiệt khí phách hăng hái đi theo phía sau An Nhã.

Trong lúc nhất thời, trong văn phòng chỉ còn lại hai người, Hứa Tân Di và Hàn Kiêu.

Ánh nắng từ khe cửa chiếu vào trên vai Hàn Kiêu.

“Đã lâu không gặp.”

Hứa Tân Di mỉm cười, trả lời: “Đúng vậy, là đã lâu không gặp. Sao Hàn tiên sinh lại đột nhiên tiếp nhận bộ điện ảnh này vậy?”

“Xem qua kịch bản cảm thấy cũng không tệ lắm, cho nên đồng ý thôi.”

“Bộ điện ảnh này đúng là khá tốt, cốt truyện không tệ, nhân vật cũng xuất sắc.” Hứa Tân Di đối mặt với Hàn Kiêu có chút xấu hổ.

Sau khi tuần lễ thời trang kết thúc, cô và Hàn Kiêu không có liên lạc gì, lịch sử trò chuyện trên WeChat cũng giới hạn trong khoảng thời gian tham gia tuần lễ thời trang.

Đều đã chuẩn bị xong tinh thần cùng Hàn Kiêu kể từ đây là người lạ, không nghĩ tới còn sẽ có ngày hợp tác với nhau, mà còn nhanh như vậy.

Nhưng, nếu đã biết mình đã kết hôn, về sau vẫn là nên giữ khoảng cách nhất định với anh ta.

“Tân Di, có chuyện anh muốn nói với em…”

“Chuyện gì?”

“Trên mạng lan truyền chuyện của em và Dịch Dương…”

Hứa Tân Di mở miệng muốn phản bác, nhưng cô chưa kịp lên tiếng, Hàn Kiêu đã tiếp tục nói: “Anh biết em và Dịch Dương đã kết hôn, anh chỉ muốn biết… Rốt cuộc nội dung bài báo kia có phải sự thật hay không?!”

Hứa Tân Di ấn đường nhíu lại, cô biết bài báo kia sợ là gây ảnh hưởng không nhỏ, nhưng cũng không nghĩ tới ngay cả Hàn Kiêu cũng không nghi ngờ mà tin vào nội dung bài báo kia.

“Anh ở giới giải trí đã lâu như vậy, tin đồn đãi vớ vẩn gì cũng đều tin?”

“Vậy em có biết, trong hai năm kết hôn kia, Dịch Dương ở chung một khu với Hứa Vi Nhân khi sang Mỹ công tác không?”

“… Cái gì? Một khu?” Hứa Tân Di nghẹn họng trân trối, mở to mắt, cẩu nam nữ, lúc ấy đã ở chung với nhau rồi sao?

Từ từ ――

Đừng nóng vội, Hàn Kiêu nói như vậy, làm sao biết đó là thật hay là giả?

Huống chi ở chung một khu mà thôi, không nhất định sẽ xảy ra chuyện gì, lỡ như chỉ là vừa khéo thì sao?

“Anh làm sao mà biết?”

“Anh tra được, nếu em muốn biết chi tiết cụ thể, anh có thể gửi folder cho em… Em không biết chuyện này?”

“Em…”

Hàn Kiêu lời nói vô cùng thành khẩn.

“Em nói trên mạng đồn đãi vớ vẩn không thể tin, em xem qua bài báo đó rồi đúng không? Theo những gì anh biết được, thì một phần lớn nội dung trong đó đều là sự thật, Tân Di, anh không biết Dịch Dương có nói qua chuyện về Hứa Vi Nhân với em hay không? Nhưng nếu anh ta giống như những gì trong bài báo đó nói, như vậy khẳng định anh ta từng có một đoạn tình với Hứa Vi Nhân, chuyện này bốn năm trước anh cũng biết…”

“Không có khả năng, Dịch Dương không phải loại người như vậy, lượng công việc của anh ấy rất nhiều, đúng là có chút xem nhẹ em. Nhưng mà hiện tại anh ấy đối với em rất tốt, hơn nữa cũng không có bất kỳ liên hệ nào với Hứa Vi Nhân…”

… Chưa từng liên lạc…?

Hứa Tân Di nghĩ nghĩ, nếu Hứa Vi Nhân thật sự từng gặp riêng Dịch Dương, khẳng định con đó sẽ không bỏ qua cơ hội tốt để tuyên truyền chuyện này cho công chúng biết.

Chắc là không có đâu.

“Anh biết em yêu Dịch Dương, anh cũng không muốn chen chân vào cuộc hôn nhân của em và Dịch Dương, nhưng anh không muốn trơ mắt nhìn em bị tổn thương bởi một người đàn ông vô tình như anh ta.”

Hứa Tân Di im lặng một lát.

“Anh ta không xứng đáng với tình yêu của em.”

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Hứa Tân Di dần dần thu lại nụ cười trên gương mặt.

“Hàn tiên sinh, đầu tiên tôi xin cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi. Tôi và Dịch Dương là vợ chồng, về chuyện này, người rõ ràng nhất chính là tôi.”

“Nếu Dịch Dương thật sự xem tôi là thế thân, tôi sẽ không bỏ qua anh ta, nhưng trước khi tôi biết rõ ràng mọi chuyện, tôi không muốn nghe bất kỳ tiếng mắng chửi nào về chồng tôi. Hôm nay cứ như vậy, phiền anh nói một tiếng với đạo diễn Từ. Xin lỗi, tôi có việc đi trước.”

Nói xong đứng dậy, kéo ra cửa văn phòng đi một mạch.

Ngoài cửa, An Nhã, Lạc Kiệt và đạo diễn Từ dán tai nghe lén, đang giữ tư thế nghiêng đầu dán tai lắng nghe, thì Hứa Tân Di mở cửa, xấu hổ tươi cười.

Hứa Tân Di thoáng lui ra phía sau một bước, trầm giọng, nói: “Đạo diễn Từ, hôm nay cứ như vậy, tôi còn có việc, đi trước, ngày sau gặp rồi bàn tiếp.”

“Tôi cũng đi trước, đạo diễn Từ, chúng ta hôm nào lại liên lạc sau.” Nói xong, An Nhã bước nhanh đuổi theo.

Trên đường trở về, vẻ mặt Hứa Tân Di bình tĩnh không thể bình tĩnh hơn.

“An Nhã, giúp em điều tra khoảng thời gian Dịch Dương công tác ở nước Mỹ, có phải từng ở chung một khu với mẹ con Hứa Vi Nhân hay không?”

“Ở chung một khu?”

“Đúng vậy, tra được lập tức nói cho em.”

Hứa Tân Di, đừng nóng giận, điều tra rõ ràng lại nói, giờ em phải giữ vững bình tĩnh cùng niềm tin!

Không quá hai ngày, An Nhã thật đúng là giúp cô tra ra được.

Hàn Kiêu nói không sai, hai năm kia, Dịch Dương đi công tác ở nước Mỹ, xác thật từng ở chung một khu với mẹ con Hứa Vi Nhân.

Ở chung một khu?

Tình cờ như vậy?

Hứa Tân Di vừa gọt vỏ quả táo vừa nghiến răng nghiến lợi.

Cô thật là coi khinh tình cảm của Dịch Dương đối với Hứa Vi Nhân, không ngờ tình cảm lại sâu đến như vậy.

Ở chung một khu?

Nước Mỹ bao lớn?

Một nước Mỹ rộng lớn như vậy, hai người các ngươi có duyên phận trời định kiểu gì mà có thể ở chung một khu?

Có phải mỗi tối cơm nước xong hai người mỗi người nắm một tay con trai đi dạo hay không?

Cẩu nam nữ!

Hứa Tân Di nhìn ánh sáng sắc bén chói lóa từ con dao gọt vỏ táo kia, đáy mắt cất giấu sát khí.

――――

9 giờ, Dịch Dương từ công ty về nhà, nhìn bảy tám quả táo bị Hứa Tân Di tước da đã oxy hoá trên bàn sô pha trong phòng ngủ, anh nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng của cô.

“Ông xã, anh đã về rồi à?” Hứa Tân Di cười tươi từ trong phòng quần áo ra tới, đi ra phía sau lưng anh, lưu loát thay anh cởi áo khoác.

“Gọt nhiều táo như vậy làm gì? Aiiiii ―― Thứ gì vậy?”

Cảm giác phần eo bị vật gì bén nhọn cách áo sơmi đâm vào da thịt mình, Dịch Dương quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện trên tay Hứa Tân Di là con dao gọt trái cây: “Em cầm dao làm gì? Bỏ dao xuống.”

Hứa Tân Di nhìn con dao gọt trái cây trên tay, làm như mới hồi phục tinh thần vậy: “Vừa rồi em gọt táo, nên quên cầm trong tay luôn.”

Dịch Dương ấn đường nhíu chặt, giác quan thứ sáu bảo anh có nguy hiểm chết người.

Cô ngồi ở trên sô pha, tiếp tục gọt táo, thuận miệng nói vài câu như đang nói chuyện phiếm: “Ông xã, hôm nay em có đọc một quyển tiểu thuyết, rất hay nha.”

“Tiểu thuyết gì?”

Hứa Tân Di cầm chặt dao gọt trái cây, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh.

“《Tình nhân thế thân của tổng giám đốc bá bạo 》, nội dung kể về một kẻ có tiền có thế, tổng giám đốc bá bạo, thích một người con gái lại không thể ở bên nhau, cho nên tìm một người con gái khác có diện mạo khá giống về làm vợ, đọc đến cuối cùng, anh biết kết cuộc của tổng giám đốc bá bạo kia ra sao không?”

Dịch Dương hầu kết lăn lộn lên xuống: “Cái gì?”

“Vợ của tổng giám đốc biết anh ta vẫn luôn xem cô ấy là thế thân của mối tình đầu, thuê người đụng vị tổng giám đốc bá đạo đó, rốt cuộc nha, anh ta bán thân bất toại, nửa đời sau toàn dựa vào sự chăm sóc của người vợ. Thật đáng thương, hai cái đùi đều bị cắt phăng.”

Hứa Tân Di dùng dao gọt trái cây tiếp tục gọt vỏ quả táo, nhìn Dịch Dương, hơi hơi mỉm cười: “Loại đàn ông này không nên chỉ cắt hai cái đùi nha, cái chân thứ ba cũng cắt đứt luôn mới giải hận, anh nói có đúng không ông xã?”

Nói xong, hung bạo mà dùng lực đâm dao gọt trái cây thẳng vào quả táo.

Dịch Dương im lặng trong hai giây.

“… Có cái gì muốn hỏi em cứ nói thẳng…”

“Em có cái gì muốn hỏi? Em chỉ muốn chia sẻ câu chuyện này với anh mà thôi.”

Dịch Dương muốn nói lại thôi: “… Muốn hỏi thì cứ hỏi, đừng dài dòng.”

Biểu tình của Hứa Tân Di bỗng chốc lạnh dần dần xuống: “Được, vấn đề thứ nhất, trong hai năm chúng ta kết hôn kia anh bận công tác ở nước Mỹ em không nói, nhưng… Tại sao anh lại ở chung một khu với mẹ con Hứa Vi Nhân?”

Dịch Dương hỏi lại: “Anh ở chung một khu với mẹ con Hứa Vi Nhân?”

―― “Tốt lắm, điều thứ nhất, chân trái không có.”

Hứa Tân Di giật con dao gọt trái cay từ quả táo ra, rút tờ khăn giấy lau lau vệt nước trái cây trên thân con dao.

“Bốn năm trước, anh và Hứa Vi Nhân từng có scandal tình cảm?”

“Từng có, nhưng… ”

―― “Chân phải không có.”

“Vậy tại sao anh không ly hôn với em?”

“……”

―― “Giỏi lắm, tên chó già kia, cái chân thứ ba cũng không còn.”

Dịch Dương: “… ”

Hết chương 60

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer