Sự phát triển của mỗi người trong cuộc sống phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, trong đó có cha mẹ, thầy cô, bạn bè và các phương tiện thông tin đại chúng như ti vi, sách báo, phim ảnh… Tất cả những yếu tố trên đều rất cần thiết cho sự phát triển của con người theo những cách khác nhau. Theo quan điểm của tôi, cha mẹ chính là những giáo viên tuyệt vời nhất có liên quan mật thiết đến sự phát triển của con cái mình.
Trước hết, cha mẹ là những thầy cô giáo đầu tiên trong cuộc đời của mỗi con người. Kể từ trước khi đứa bé được sinh ra, nó đã có thể cảm nhận và nghe được những lời trò chuyện cũng như những câu hát từ bố mẹ. Sau khi sinh ra, đứa trẻ lại ngập tràn trong những bài hát ngọt ngào, những lời ru êm đềm và những vần thơ nhẹ nhàng, vui tươi. Cha mẹ cũng giúp trẻ làm quen với thế giới muôn màu muôn sắc. Cha mẹ đưa trẻ giao tiếp với những cảnh vật tươi đẹp của thế giới xung quanh. Các nhà khoa học đã chỉ ra rằng, não bộ của trẻ em phát triển nhanh nhất trong độ tuổi từ một đến năm, đó là giai đoạn tiền tư duy theo học thuyết phát triển tâm lý của Piaget – cũng là thời điểm mà trẻ em dành gần như nhiều thời gian nhất của mình cho bố và mẹ.
Thứ hai, cha mẹ không chỉ dạy trẻ cách đọc, nói và viết mà còn dạy trẻ làm thế nào để hành xử một cách đúng mực. Trẻ em, tất nhiên, chưa thể biết được những khía cạnh xã hội, tôn ti trật tự trong cuộc sống. Cha mẹ sẽ dạy chúng cách để cư xử sao cho lịch sự, làm thế nào để thể hiện sự tôn trọng người khác, biết kiềm chế cảm xúc, những ai đáng tin cậy, những ai không đáng tin. Cha mẹ cũng dạy đạo làm người và đức tính thật thà, ngay thẳng, độ lượng, nhân từ với những người nghèo và người tàn tật. Nói theo cách khác, họ dạy trẻ những kĩ năng sinh tồn trong cuộc sống.
Thứ ba và cũng là quan trọng nhất, cha mẹ dạy trẻ bằng những ví dụ. Bởi trẻ luôn có nhiều thời gian cùng cha mẹ của mình khi còn nhỏ, chúng học bằng cách quan sát và mô phỏng. Cách học này có hai mặt lợi và hại. Nhờ việc quan sát những hành động của cha mẹ và họ hàng, trẻ có thể học được rất nhiều đức tính tốt. Tuy nhiên, cũng có những hành động xấu, chẳng hạn như sử dụng bạo lực, nghiện rượu bia và thuốc lá. Trẻ em có thể vô tình học những hành động tiêu cực này từ cha mẹ chúng. Trẻ em, vì vậy, chỉ học những hành vi xấu nếu cha mẹ chúng cư xử như vậy. Nếu cha mẹ chúng ích kỉ, rất có thể chúng sẽ trở nên ích kỉ. Nếu cha mẹ chúng nhân từ, tốt bụng, đứa trẻ sẽ trở thành người tốt trong tương lai.
Lý do cuối cùng là mối quan hệ lâu dài và bền vững giữa cha mẹ và con cái. Vì cha mẹ đóng vai trò là thầy cô trong vòng 18 năm hoặc hơn thế nữa trước khi trẻ sống tự lập, họ sẽ có ảnh hưởng lớn hơn rất nhiều một cô giáo chỉ dạy trẻ trong một năm học. Hơn thế nữa, ngay cả khi tốt nghiệp đại học, người trẻ tuổi vẫn còn cần tìm sự trợ giúp từ cha mẹ để bươn chải trong cuộc sống.
Mặc dù có rất nhiều yếu tố ảnh hưởng đến tri thức của trẻ nhưng những bài học và lời răn dạy của cha mẹ vẫn là những điều tuyệt vời nhất. Cha mẹ không chỉ có ảnh hưởng về khía cạnh giáo dục trí tuệ, kĩ năng mà còn ảnh hưởng đến đạo đức của con cái. Vì những lý do này, tôi nghĩ, cha mẹ vẫn là những người thầy cô quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người.