Trời vừa tờ mờ sáng, trên quảng trường Trung Xu Đường, lần lượt có vô số thân ảnh lục tục kéo tới. Có một số là Đệ tử nội môn, một số là các thành viên khác của Hiểu Nguyệt Tông.
Ngày hôm nay cũng không phải là tập hội của Nội môn. Những người kéo tới đây càng ngày càng nhiều hơn.
Ánh mắt từ trên đại điện Trung Xu Đường nhìn thẳng về phía thiên không, ở trong tầng mây mù trên không, đang có một tòa cung điện màu xanh lam nhàn nhạt đang huyền phù trên đó, hùng vĩ huyền bí, bên ngoài vờn quanh điện mang cùng mưa gió, phát ra một luồng khí tức xa xưa.
Trong đám người, Triệu Phong và Lâm Phàm cũng chạy tới.
Trong đó ánh mắt Triệu Phong giương mắt nhìn chằm chằm Phù Loan Điện. Hắn phát hiện ra đám điện mang kỳ quái xung quanh bốn phía Phù Loan Điện, so với mấy tháng trước, khí tức càng cường thịnh hơn.
Ngày hôm nay chính là một Đại hội Tranh đoạt diễn ra ngay trước Phù Loan Thí Luyện, vẫn được mọi người gọi là Đại hội Tranh đoạt Phù Loan!
Phù Loan Thí Luyện cứ mỗi năm năm sẽ mở ra một lần, đối với toàn bộ Tông môn mà nói cũng là một đại kỳ ngộ.
Đồng dạng, Đại hội Tranh đoạt Phù Loan cũng là năm năm diễn ra một lần. Mượn lần cơ hội Đại hội Tranh đoạt này, một ít cao tầng, Trưởng lão của Tông môn cũng sẽ hiện thân, kiểm duyệt một chút tình huống các đệ tử tinh anh trong Tông môn.
– Triệu sư đệ, Lâm sư đệ, các ngươi cũng đến báo danh Đại hội Tranh đoạt à?
Từ Chấp mỉm cười đi tới.
Từ sau lần cùng tham gia nhiệm vụ Hình Gia trang lúc trước, Từ Chấp cùng với hai người Triệu Phong đã giải tỏa hiểu lầm trước đây, biến địch thành bạn.
– Đúng vậy! Với thực lực của Triệu sư đệ, khẳng định có thể tham gia được Phù Loan Thí Luyện! Còn ta vẫn có chút không nắm chắc!
Lâm Phàm cười nói.
– Triệu sư đệ khẳng định là không thành vấn đề!
Từ Chấp cảm khái gật đầu.
Bởi vì từng cùng nhau tham gia nhiệm vụ, nên Từ Chấp đối với thực lực của Triệu Phong cũng là phi thường hiểu biết.
Thời điểm rãnh rối, ba người cũng từng luận bàn lẫn nhau mấy lần.
Trong đó thực lực Triệu Phong là mạnh nhất, kế tiếp là Lâm Phàm, cuối cùng mới đến Từ Chấp.
Từ Chấp bình thường cũng không có cơ hội giao thủ cùng với Triệu Phong, nhưng mà mỗi lần kẻ vô cùng thoải mái chiến thắng hắn như Lâm Phàm đề cập đến Triệu Phong, cũng đều nói mình cảm thấy vô lực khi đối chiến với Triệu Phong!
Trao đổi giữa ba người, vừa lúc khiến cho Công chúa Vân Hương Mộng đứng gần đó nghe được.
– Tham gia Phù Loan Thí Luyện? Nghe khẩu khí của Từ Chấp và Lâm Phàm, thì Triệu Phong hoàn toàn xác định vững chắc có thể đoạt được một cái danh ngạch?
Ánh mắt Vân Hương Mộng khẽ chuyển, nhìn về phía Triệu Phong.
Đến lúc này nàng mới ý thức được, từ sau khi tiến vào Nội môn, bản thân nàng càng ngày càng ít chú ý Triệu Phong hơn.
Về phần sự kiện Xích Nguyệt động quật cực kỳ oanh động lần trước, nàng cũng không có tự mình tham gia, cho nên cũng chỉ nghĩ là do Triệu Phong có vận khí tốt mà thôi.
Lần này tổ chức Đại hội Tranh đoạt Phù Loan, Vân Hương Mộng chỉ có tu vi Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, cho nên cũng không có tiến hành báo danh, cũng chỉ đến xem cho biết kiến thức một lần mà thôi.
o0o
Trên quảng trường, dòng người hội tụ càng lúc càng nhiều hơn.
Các Đệ tử nội môn, Đệ tử chân truyền lần lượt xuất hiện.
Nửa canh giờ sau, gần như toàn bộ các Đệ tử nội môn cũng đều đã chạy tới. Thậm chí ngay cả một vài Đệ tử Ngoại môn cũng nghe tin tức chạy đến quan sát. Dưới loại sự kiện đại quy mô như thế này, Tông môn cũng mở một mắt nhắm một mắt, cho phép bọn họ được tiến vào khu vực Nội môn để gia tăng kiến thức.
– Triệu sư đệ, cố lên!
Dương Thanh Sơn cùng với Nam Cung Phàm ở trong đám Đệ tử Ngoại môn không ngừng lớn tiếng cổ động cho Triệu Phong.
Triệu Phong mỉm cười gật đầu, đáp lễ hai vị sư huynh.
– Triệu sư đệ, đến bên này!
Một đạo thanh âm thập phần dương cương đột nhiên từ một bên trong đám người truyền đến.
– Là Đệ tử chân truyền Dương Kiền!
– Dương Kiền! Bài danh thứ hai trong Đệ tử chân truyền, là nhân tuyển tranh đoạt Thủ tịch Đại Đệ tử chân truyền!
Trong đám người nhất thời dâng lên một trận xôn xao.
Dương Kiền một thân bạch y, hình thể toàn thân hoàn mỹ như cẩm thạch điêu khắc nên, trong vẻ anh tuấn lộ ra mị lực thập phần cương mãnh.
Thân là nhân vật phong vân trong Nội môn, nhất cử nhất động của Dương Kiền cũng khiến rất nhiều người để ý đến.
Một vài nữ đệ tử đều nhìn chăm chú vào thân ảnh tuấn vĩ kia, sắc mặt phiếm hồng, thậm chí hai mắt còn lóe sáng nữa.
– Dương sư huynh!
Triệu Phong khẽ chào một tiếng, tiến về phía bên cạnh Dương Kiền.
Trên danh nghĩa mà nói, cả hai người đều cùng là môn hạ của Đại Trưởng lão, xem như sư huynh đệ đồng môn.
Bản thân Dương Kiền là người chính trực, ghét ác như cừu, ngày thường đối với Triệu Phong tuy không tính là nhiệt tình, nhưng ít ra cũng không hề làm khó dễ, nên chiếu cố thì cũng chiếu cố, xem như làm tận chức trách của một vị sư huynh, khiến cho người ta không thể bắt bẻ gì được.
– Tên kia là ai? Không ngờ lại có thể đi chung chỗ với Dương sư huynh?
Không ít người cũng cảm thấy giật mình.
Cũng có không ít người biết được tin tức, thấp giọng nói cho người bên cạnh mình.
Nhất thời, Triệu Phong liền biến thành tâm điểm của vô số ánh mắt.
Tạo hình độc nhãn tóc xanh của Triệu Phong khiến cho rất nhiều người đều phải chú ý tới.
Bộ dạng hắn thong dong tự nhiên, cùng Dương Kiền sóng vai đi cùng một chỗ.
Dương Kiền cố ý một phen đưa Triệu Phong đi chào hỏi một vòng các Đệ tử chân truyền của Tông môn.
Trong các Đệ tử chân truyền, Triệu Phong tương đối quen thuộc với mấy người Viên sư tỷ, Tuyền Thần, Nguyên Trí.
– Người này, không ngờ lại bái làm môn hạ của Đại Trưởng lão!
Viên sư tỷ có chút không thiện cảm nhìn Triệu Phong.
Nàng vẫn như trước đứng cùng chỗ với Nhiễm Tiểu Uyển. Bộ dạng Nhiễm Tiểu Uyển vẫn như cũ, thuần khiết vô cùng, hơi chút rụt rè e thẹn, khẽ gật đầu chào Triệu Phong một cái.
Biết được chuyện Triệu Phong cũng tham gia Đại hội Tranh đoạt Phù Loan, Viên sư tỷ mở miệng trêu chọc:
– Nhiễm sư muội, nếu trên Đại hội Tranh đoạt gặp phải tên tiểu tử này, không cần phải khách khí, hảo hảo giáo huấn hắn một trận cho tỷ!
– Không nhất định có thể gặp nhau!
Khuôn mặt Nhiễm Tiểu Uyển đỏ bừng lên, khẽ liếc trộm nhìn Triệu Phong một cái, thanh âm như muỗi kêu.
Đại hội Tranh đoạt Phù Loan, tiến hành quy tắc Bảy trận chiến!
Cái gọi là Bảy trận chiến, tức là mỗi người chỉ đánh tối đa bảy trận chiến mà thôi. Người thắng đáng với người thắng, kẻ thua đánh với kẻ thua!
Tham gia Đại hội Tranh đoạt có tổng cộng mấy chục người, mỗi người chỉ đánh bảy trận chiến, cơ hội gặp nhau cũng không tính là cao, nhưng cũng không quá thấp.
Ngoài ra, Bảy trận chiến này còn có một cái quy tắc nữa, đó là người nào giành chiến thắng được bốn trận, thì trực tiếp trúng tuyển, không cần phải đấu tiếp nữa.
Bởi vì người thắng đánh với người thắng, càng là người thắng lợi, đối thủ kế tiếp, cũng sẽ càng cường đại hơn, trở ngại cũng càng lúc càng lớn hơn.
Nếu như có thể chiến thắng liên tiếp bốn tràng, khẳng định là có thực lực chen vào mười danh ngạch.
o0o
Nửa canh giờ sau, một ít cao tầng trong Tông môn cũng lần lượt xuất hiện.
Tại trung tâm Quảng trường Thiên Xu Đường, nổi lên một cái Trận pháp đài dài rộng chừng trăm trượng.
Cái Trận pháp đài này, có lực lượng Trận pháp thêm vào, mà người phụ trách thiết lập nó, chính là Trương lão của Tông Vụ Đường.
Vù vù vù!
Trong dãy núi xa xa, mây mù chớp động, tiếng gió phần vật, thiên địa nguyên khí ba động mãnh liệt.
Ngay sau đó, uy áp chân linh phô thiên cái địa đột nhiên từ mấy phương hướng truyền đến.
– Bái kiến các vị Trưởng lão!
Đầu tiên đến nơi chính là Tiết Trưởng lão và Vân Hải Chân Nhân.
Sau khi Tiết Trưởng lão cùng Vân Hải Chân Nhân nhập tọa, lại một luồng khí tức càng cường đại hơn thẳng hướng mà tới, so với Trưởng lão bình thường còn mạnh hơn một bậc.
– Đại Trưởng lão!
Mọi người đều lập tức hành lễ, ngay cả hai vị Trưởng lão cũng đứng lên chào đón.
Ngay sau đó, Tông chủ cùng với một vị Trưởng lão khác cũng xuất hiện.
– Bái kiến Tông chủ, bái kiến Lục Nguyệt Mỗ Mỗ!
Bên dưới, các đệ tử, Chấp sự, Đường chủ cũng đều cung kính hành lễ.
Hai vị cường giả Chân Linh Cảnh mới đến, không ngờ đều là nữ nhân!
Trong đó, một người chính là một mỹ nữ cung trang xuất trần tuyệt mỹ, thanh lịch cao quý, mỹ mâu như nước, thần thái bình thản điềm tĩnh, lại lộ ra một luồng khí tức đoan trang, thánh khiết, khiến cho người khác không dám khinh nhờn.
Nàng chính là Hiểu Nguyệt Tông chủ!
Đều là cường giả Chân Linh Cảnh, khí tức của Hiểu Nguyệt Tông chủ so với các Trưởng lão như Vân Hải Chân Nhân thì cường đại hơn rất nhiều.
Bên cạnh Hiểu Nguyệt Tông chủ, còn có một vị lão bà đầu tóc bạc phơ, trên người toát ra một luồng khí tức thảo dược nồng đậm.
– Đường chủ Thảo Mộc Đường, Lục Nguyệt Mỗ Mỗ!
Triệu Phong cũng biết được một chút thân phận của người này.
Lục Nguyệt Mỗ Mỗ thân là đệ nhất Luyện đan sư của Tông môn, bất luận tu vi hay là tạo nghệ luyện đan cũng đều cường đại hơn Quan lão mấy bậc.
Tông chủ, Đại Trưởng lão, ba vị Trưởng lão toàn bộ cũng đều nhập tọa.
Ở sau lưng của bọn họ, chính là đám đệ tử thân truyền của chính mình.
Phía sau lưng của Hiểu Nguyệt Tông chủ có hai nữ đệ tử, chính là Viên sư tỷ cùng với Nhiễm Tiểu Uyển.
– Nhiễm Tiểu Uyển, không ngờ lại là đệ tử thân truyền của Tông chủ…
Triệu Phong cảm thấy giật mình.
Khó trách Nhiễm Tiểu Uyển mặc dù tuổi còn nhỏ như vậy, nhưng tu vi lại đạt tới Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong. Công pháp nàng tu luyện, chỉ e chính là Thiên Phong Thần Quyết!
Phía sau lưng Tiết Trưởng lão, trong mấy thân ảnh đệ tử, có một gã thiếu niên khuôn mặt trắng noãn như thiếu nữ.
Hắn chính là kẻ có Linh thể Biến dị, Khổng Nguyên Hạo!
Tu vi của Khổng Nguyên Hạo hiện tại đã đạt tới Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong. Tư chất cấp bậc như thế này, gần như không hề thua kém Bắc Mặc!
Sau lưng Vân Hải Chân Nhân, chính là thân ảnh của ba người Bắc Mặc, Nguyên Trí, Tuyền Thần.
Về phần sau lưng của Lục Nguyệt Mỗ Mỗ, có một nàng thiếu nữ thanh thuần tú lệ, nhìn qua quả thật rất quen mắt.
– Liễu Nguyệt Nhi!
Triệu Phong thoáng có chút giật mình, không nghĩ tới Liễu Nguyệt Nhi lại bái làm môn hạ của Đường chủ Thảo Mộc Đường.
Tu vi của Liễu Nguyệt Nhi cũng đã đạt tới Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong. Dựa vào tư chất Linh thể Thượng đẳng của nàng ta, cộng thêm sự tài bồi của đệ nhất Luyện đan sư Tông môn là Lục Nguyệt Mỗ Mỗ, ưu thế thật sự là rất lớn.
Mà Triệu Phong đứng sau lưng của Đại Trưởng lão, đồng dạng cũng khiến cho Liễu Nguyệt Nhi cảm thấy kinh ngạc.
Đại Trưởng lão cùng với Tông chủ, xem như là hai nhân vật có địa vị cao nhất trong Hiểu Nguyệt Tông.
– Vì cái gì luôn không thoát khỏi được người này…
Cặp mày thanh tú của Liễu Nguyệt Nhi thoáng nhíu lại, có chút phiền não khó hiểu.
Nàng cùng với Triệu Phong, phân biệt chính là hậu bối của Thương Thiết Hầu cùng với Quảng Quân Hầu.
Khi vừa mới tiến vào sơn môn, Liễu Nguyệt Nhi liền âm thầm so kè hơn thua với Triệu Phong, thế nhưng lại lần lượt gặp phải sự kinh ngạc không nhỏ.
Hiện tại, nàng đã bái Lục Nguyệt Mỗ Mỗ làm môn hạ, cứ tưởng đã bỏ xa được Triệu Phong, nào ngờ Triệu Phong lại bái Đại Trưởng lão làm môn hạ, phảng phất như nàng luôn vĩnh viễn bị đối phương vượt trên một bậc!
Mà điều buồn bực nhất chính là, tư chất của đối phương, chẳng qua chỉ là Linh thể Hạ đẳng mà thôi!
– Thú vị! Đại hội Tranh đoạt Phù Loan lần này, không ngờ lại gặp nhiều người quen như vậy!
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt.
Ánh mắt hắn xẹt qua đám thân ảnh quen thuộc, Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Liễu Nguyệt Nhi, Khổng Nguyên Hạo, Tiêu Vẫn…
Tất cả những người này, hiện tại đều tới tham gia Đại hội Tranh đoạt Phù Loan lần này.
– Đại hội Tranh đoạt Phù Loan năm năm một lần, hiện tại bắt đầu!
Lý Phó Đường chủ của Trung Xu Đường quát lớn một tiếng, thanh âm uy nghiêm như hồng chung đại cổ.
Toàn trường nhất thời yên tĩnh lại.
Quy tắc của trận đấu, vẫn như trước là Bảy trận chiến như những năm trước.
Mỗi một người dự thi cũng đều có thẻ bài ghi lại họ tên của chính mình, đi lên rút thăm lựa chọn đối thủ.
Sau khi Triệu Phong bốc thăm xong, quay trở lại sau lưng của Đại Trưởng lão.
– Triệu sư đệ, Đại hội Tranh đoạt lần này, thực lực mạnh nhất hẳn là Bắc Mặc cùng với Nhiễm Tiểu Uyển! Chỉ cần không gặp phải hai người bọn họ, ngươi muốn giành được bốn trận thắng liên tiếp, hẳn cũng không thành vấn đề!
Dương Kiền phân tích nói.
Bắc Mặc ở trong đám đệ tử mới nhập môn, luận về thực lực tổng hợp như tư chất, ngộ tính, tu vi… tuyệt đối là xuất sắc nhất.
Đến hiện tại, hắn đã đột phá Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thành tựu này mơ hồ có xu thế còn siêu việt sư tôn Vân Hải Chân Nhân của hắn.
Mà Nhiễm Tiểu Uyển, thân là đệ tử thân truyền của Hiểu Nguyệt Tông chủ, tu vi đạt tới Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong, càng thêm không thể nào xem thường được.
– Hai người này… ta cũng đều quen biết a!
Trên mặt Triệu Phong lộ ra một tia cổ quái.
Đại hội Tranh đoạt rất nhanh liền bắt đầu.
Ô…ô…ô…n…g!
Trên Trận pháp đài, đột nhiên sáng lên một tầng gợn sóng bạch sắc trong suốt. Trên đài đã có hai gã đệ tử đứng sẵn, bắt đầu giao phong.
Mà một người trong đó, chính là Tiêu Vẫn.
Từ sau nhiệm vụ Hình Gia trang, Tiêu Vẫn lợi dụng những kỳ ngộ đạt được, tiềm tu khổ luyện, đã đột phá lên Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh!
Mà lần này, đối thủ của hắn là một đệ tử Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
Giao phong chừng hai mươi chiêu, Tiêu Vẫn bị đánh thua, ảm đạm xuống đài.
Người thắng sẽ được thăng cấp vào vòng tiếp theo, cùng với người thắng ở trận khác giao phong.
Các trận đấu nhanh chóng được tiến hành liên tục.
Các đệ tử cường đại như Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Khổng Nguyên Hạo… cũng lần lượt xuất thủ.
Thời điểm trận đấu thứ tám, Bắc Mặc cường thế xuất hiện.
– Bắc Minh Thiên Thủy!
Bốn phía xung quanh thân thể Bắc Mặc dâng lên một tầng chân lực màu lam nhạt, giống như thủy lưu gợn sóng, không ngừng ba động, hóa thành hình dạng lốc xoáy, giống như một cái thác nước nhỏ, lan tràn ra ngoài đến gần mấy trượng.
– Chuyện gì xảy ra?
Đối thủ của hắn đột nhiên có một loại cảm giác hít thở không thông, khuôn mặt trướng lên đến mức đỏ bừng.
– Ọc!
Gã đệ tử Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong kia nhất thời phun ra một ngụm máu.
Tầng vòng xoáy gợn sóng màu lam nhạy kia phốc một tiếng, được Bắc Mặc thu hồi lại. Nếu không mà nói, một chiêu vừa rồi kia, hoàn toàn đủ có thể một phen đem đối phương trực tiếp áp bách cho đến chết.
– Thật mạnh!
Đại đa số đám người dự thi ở nơi này, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh hãi. Ngay cả một vài Đệ tử chân truyền cũng nhất thời động dung biến sắc.