Đại điện Thiết Huyết Giáo.
Triệu Phong ngồi xếp bằng trên bảo tọa Giáo chú, chậm rãi mờ mắt.
Lúc này, Khương Tam Phong chợt truyền âm nhắc nhở:
– Phó giáo chủ, dựa theo lệ cũ, Tổng Đà Thiết Huyết Giáo, ít nhất mỗi tháng phải chủ trì Giáo vụ một lần. Ngài phải lên tiếng, để cho đám thuộc hạ trình bày một vài sự vụ quan trọng, đồng thời, ngài cũng phải làm ra quyết định…
Triệu Phong nhíu mày, dùng tay vuốt vuốt trán.
Một tháng gần đây, hắn vừa bế quan vừa phát động đội ngũ, tìm kiếm một vài loại tài liệu.
Trong lúc này, Triệu Phong cũng tích cực tham gia trong một lần hành động tiêu diệt toàn bộ dư nghiệt của Xích Nguyệt Ma Giáo. Chẳng qua, lúc hắn đuổi tới nơi thì chỉ còn lại một vài đám tôm tép nhỏ của Ma Giáo, rất là mất hứng.
– Bắt đầu đi!
Ánh mắt Triệu Phong đảo qua đám thành viên cao tầng trong đại điện Thiết Huyết Giáo.
Thoáng chốc, trong đại điện chợt sinh ra một luồng áp bách vô hình, khí tức tinh thần Chân Chủ cấp, mặc dù không tận lực phát ra, nhưng cũng đủ khiến Chân Nhân cấp, Chân Huyền cấp bình thường cảm thấy tâm thần bất an.
Tâm hồn của Triệu Phong cực kỳ mạnh mẽ, tiếp cận Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, cảnh giới tinh thần chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn Thiết Ma.
– Thật đáng sợ, chỉ một ánh mắt mà khiến tâm thần của ta thiếu chút nữa là sụp đổ rồi.
– Triệu Phó giáo chủ tân nhiệm này, mang đến áp bách tinh thần còn mạnh hơn cả Phó giáo chủ Thiết Ma…
Đám cao tầng trong đại điện bị ánh mắt của Triệu Phong đảo qua, tâm linh không khỏi rung động
Sự tích truyền thuyết liên quan tới vị Triệu Phó giáo chủ này, bọn họ đều đã từng nghe qua.
Đào hôn khỏi Hồng Hồ Thành, cưỡng chế Cầm Vương Phi, quét ngang phân đà Thiên Thủy, dương danh Chân Long hội, trở thành tàn thiên kiêu cái thế… Thậm chí gần đây, liên tiếp đánh bại mây vị Chân Chủ cấp, thậm chí còn tự tay giết chém đám người Cầm Kiếm Cung chủ.
Nhiều ánh sáng vinh quang rực rỡ như vậy, bao phủ lên người một tân tú mới xuất hiện, quả thật tìm khắp Đại quốc này cũng không tìm ra được người thứ hai.
Phóng mắt khắp Thiên Bồng đại quốc hiện nay, cự đầu như Triệu Phong cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, uy chấn bát phương
– Thế nào, các ngươi không có gì để nói sao? Vậy thì tốt, bổn tọa đang chuẩn bị đi xa một chuyến…
Triệu Phong mỉm cười vui vẻ, nhìn về đám người vẫn còn đang ngơ ngẩn, liền chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Thời gian diễn ra Chân Long Trà Hội càng lúc càng gần.
Triệu Phong còn muốn đi tham gia nơi náo nhiệt này, để kiến thức xem “huyết mạch đồng tử mạnh nhất Đại lục” có thực lực cỡ nào.
– Phó giáo chủ xin dừng bước.
– Chúng ta còn có chuyện quan trọng muốn trình bày…
Một đám cao tầng trong Giáo, lập tức có chút nóng vội, gấp gáp lên tiếng.
Khương Tam Phong và Điệp Diệp nhìn nhau, cả hai đều lộ vẻ cổ quái. Nhìn bộ dạng Triệu Phong, giống như chi ước có thể vứt bỏ mặc kệ mọi người, còn bản thân thì tiêu dao tự tại.
– Triệu Phó giáo chủ, lần trước hành động tiêu diệt toàn bộ dư nghiệt của Xích Nguyệt Ma Giáo, sở dĩ thất bại, sau một phen điều tra, chúng ta đã xác định được bên trong Xích Nguyệt Ma Giáo, thậm chí là trong hàng ngũ cao tầng, có nội ứng của dư nghiệt Ma Giáo…
Một vị Hộ pháp Chân Huyền cấp khom người nói.
Có nội ứng?
Lời này vừa nói ra, trong đại điện chợt dấy lên một hồi xôn xao.
– Năm xưa, sau khi Xích Nguyệt Ma Giáo bại vong, phần lớn dư nghiệt Ma Giáo đều lưu lạc khắp nơi trên Đại lục, thậm chí có một số còn có mưu đồ với các thế lực lớn nhỏ.
Triệu Phong nhướng mày, khả năng này quả thật rất lớn.
Lần trước hành động tiêu diệt toàn bộ dư nghiệt của Xích Nguyệt Ma Giáo, hắn cũng có tham gia, vốn dĩ phát hiện được một cứ điểm của Ma Giáo, nào ngờ đến lúc mọi người xông tới, chỉ còn lại một vài con tôm tép không đáng kể.
Bất luận là Địa vực Hoành Vân hay là Thiên Bồng đại quốc, đều không thể tránh khỏi tình huống này.
Tại Khu vực Hoành Vân, Triệu Phong cơ bản đã tiêu diệt sạch toàn bộ.
Nhưng tại Thiên Bồng đại quốc, địa vực này quá lớn, ít nhất phải lớn gấp mấy chục lần khu vực Hoành Vân, hơn nữa có rất nhiều thể lực lớn nhỏ, vô cùng rắc rối phức tạp.
Về “sự kiện nội ứng”, mọi người thương thảo một hồi, Triệu Phong ngược lại không lên tiếng.
Thần Linh nhãn của hắn có thể nắm rõ bản chất trên thế gian, còn có một loại lực lượng thần bí có thể điều khiển và ảnh hưởng đến tâm linh của người khác.
Mọi người bị Thần Linh nhãn của Triệu Phong quét qua một lượt, đều có một loại ảo giác như tâm linh bị xuyên thấu.
– Một tên, hai tên, ba tên…
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia lãnh ý.
Hắn không chỉ có Thần Linh nhãn, nắm giữ tinh thần đồng thuật huyền diệu, hơn nữa, trong Vạn Quỷ Châu còn có một tên cự đầu cấp bậc Đường chủ.
Triệu Phong lặng lẽ ghi nhớ những kẻ bị hắn nhìn xuyên thấu tâm linh, lập tức phát hiện một vài thành viên cao tầng trong Giáo bị “hiềm nghi”.
– Chuyện này, trước hết để sau hãy nói.
Triệu Phong vung tay lên, trực tiếp bỏ qua chuyện này.
Tiếp theo là những loại sự vụ rườm rà, dồn dập trình đến trước mặt Triệu Phong
– Đà chủ phân đà Tử Diệp tuổi già thoái ẩn, tạm thời trống một vị trí Đà chủ, mời Phó giáo chủ định đoạt.
Một vị Phó Đà chủ phân đà lên tiếng, trên mặt lộ vẻ chờ mong bộ dạng có chút rục rịch.
– Cầm Kiếm Cung quần long vô thủ, thế lực của Giáo ta có ý đồ chiếm đoạt một vài địa bàn nơi đó, kết quả bị đám người Hoàng thất, Liễu gia Tông hệ quấy nhiễu…
Một vị Đà chủ già nua chợt thở dài.
– Thế cục của Đại quốc hiện nay, Cầm Kiếm Cung chỉ còn trên danh nghĩa, Đại trưởng lão của Liễu hệ đã vẫn lạc, Thiết Huyết Giáo ta đã có đại thế bao trùm tất cả. Thuộc hạ đề nghị, trên dưới bổn Giáo cần một lòng tiêu diệt thể lực đôi lập, thay đổi Quốc chủ.
– Diệt trừ đối lập, thay đổi Quốc chủ.
Trong đó, không thiếu những cao tầng dã tâm bừng bừng, đạt được rất nhiều sự ủng hộ.
Người phát ra khẩu hiệu “Diệt trừ đối lập, thay đổi Quốc chủ” là một vị Trưởng lão của Tổng Đà, tu vi cao tới Chân Huyền cấp đại thành.
– Hừ, thay đổi Quốc chủ? Việc này đối với Thiết Huyết Giáo hiện nay, căn bản không có bao nhiêu khó khăn. Nhưng nguy cơ đại cục lớn nhất trước mắt, vẫn là Xích Nguyệt Ma Giáo.
Triệu Phong cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào vị Trưởng lão Tổng Đà có dã tâm bừng bừng kia.
– Thuộc… Thuộc hạ chỉ muốn Thiết Huyết Giáo có thể nhanh chóng xưng bá Đại quốc, trở thành thế lực Nhất Tinh mới…
Vị Trưởng lão Tổng Đà kia bị nhìn đến mức cảm thấy trong lòng chột dạ, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh.
– Người đâu, bắt lại cho ta!
Triệu Phong đạm mạc hạ lệnh.
Vừa nói xong, “vụt vụt” một tiếng, Điệp Diệp và Khương Tam Phong ở bên cạnh lao lên, ra tay như sét đánh, đè vị Trưởng lão Tổng Đà kia xuống đất.
Trong đại điện, một đám cường giả trong giáo đều kinh hãi lạnh người, tất cả đều có chút khó hiểu.
– Triệu Phó giáo chủ, cho dù ngài là Phó giáo chủ, cũng không thể vô duyên vô cớ trừng phạt ta. Nếu không làm sao có thể phục chúng?
Vị Trưởng lão Tổng Đà kia không dám phản kháng, nhưng lại bày ra vẻ mặt kêu oan thảm thiết.
– Còn dám nói láo, hiện nay là thời đại Ma Giáo phục hưng, ngươi khơi mào gây nội chiến trong Đại quốc, là có ý đồ gì?
Bên trong Thần Linh nhãn của Triệu Phong bắn ra một luồng lực lượng tinh thần không thể ngăn cản, “ầm” một tiếng, vị Trưởng lão Tổng Đà kia chỉ cảm thấy tâm hồn chấn động phòng tuyến tâm linh tức thì bị đột phá, trong lời nói lộ ra đủ loại sơ hở.
Một vài cao tầng trong Giáo không khỏi giật mình.
Nếu như Thiên Bồng đại quốc xảy ra nội loạn đại chiến, kẻ nào sẽ có lợi nhất? Hiển nhiên là Xích Nguyệt Ma Giáo đang muốn Đông Sơn tái khởi rồi.
Sau đó.
Triệu Phong thậm chí không cần sử dụng Thần Linh nhãn, như vậy cũng đủ khiến cho Trưởng lão Tổng Đà kia tâm thần sụp đổ, lộ ra sơ hở, lòi cái đuôi thân phận “nội ứng Ma Giáo”.
Ngắn ngủi chỉ trong chốc lát, Triệu Phong đã bắt ra một tên nội gian của Ma Giáo.
Một vài cao tầng ở đây, chỉ nhìn thôi cũng thầm cảm thấy trong lòng rét lạnh.
Đương nhiên, sở dĩ Triệu Phong xác định là kẻ này, bởi vì lúc trước hắn đã dùng Thần Linh nhãn quan sát, liền phát hiện vài chỗ đáng ngờ.
Nửa canh giờ sau.
Trong đại điện của Thiết Huyết Giáo, phần lớn thành viên đều cảm thấy tâm thần bất định, cực kỳ kinh hãi.
Liên tiếp hai ba tên “nội gian” bị Triệu Phong bắt ra, chủ yếu là năng lực đặc biệt của huyết mạch đồng tử.
Đương nhiên, những tên nội ứng trong Giáo này cũng không phải hoàn toàn là dư nghiệt của Ma Giáo, trong đó quá nửa là đến từ trận doanh của Hoàng thất.
Mấy ngày sau đó…
Tổng Đà của Thiết Huyết Giáo, trải qua một đợt thanh trừng, lòng người bàng hoàng, lần lượt có một đám “nội gian” bị thanh lý.
Hết thảy mọi chuyện đều bắt nguồn từ Phó giáo chủ tân nhiệm có khả năng “nhìn thấu mọi việc”.
Trong vô hình, uy danh của Triệu Phong đã bao trùm toàn bộ Tổng Đà Thiết Huyết Giáo.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, chém đầu hơn mười vị cao tầng trong Giáo, điều này sao có thể không khiến lòng người kinh động bàng hoàng?
Điều này cũng khiến cho mọi người đều cảm thấy sợ hãi, mỗi khi bị ánh mắt của Triệu Phong quét tới, cảm giác không rét mà run.
Chỉ trong một thời gian ngắn…
Triệu Phong quản lý Giáo vụ mới hơn nửa tháng, đã quét sạch từ trên xuống dưới Tổng Đà Thiết Huyết Giáo.
Rốt cuộc, đến một ngày, Phó giáo chủ Thiết Ma cũng trở về, phật hiện trong Tổng Đà là một bầu không khí sâm nghiêm áp lực, rõ ràng ác liệt hơn trước kia rất nhiều.
Thiết Ma thầm giật mình, sau khi biết được Chân tướng, vừa sợ hãi vừa thán phục, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Hành động này của Triệu Phong đã giúp Tổng Đà Thiết Huyết Giáo nhổ đi những khối u ác tính, tác dụng của nó so với diệt sát địch nhân còn hiệu quả gấp trăm lần.
Đến khi trời tối.
Triệu Phong tìm gặp Thiết Ma, hai người gặp nhau trong một tòa mật điện.
– Ta phải đi xa một chuyến, mọi sự vụ trong Giáo, xin giao lại cho Thiết đại ca.
Triệu Phong nói.
S au khi Thiết Ma trở về, hắn liền có cảm giác nhẹ nhõm như trút được gánh nặng
Hắn có Thần Linh nhãn, có thể nhìn thấu nhân tâm, chỉ cần đối thủ có tu vi thấp hơn hắn, đều rất khó may mắn thoát khỏi.
Bởi vậy, Triệu Phong xử lý sự vụ trong Giáo cũng khá nhanh. Chẳng qua, đây cũng không phải là con đường mà hắn muốn đi.
– Ồ? Vào thời điểm này đi xa, nhất định là ngươi muốn tham gia Chân Long Trà Hội rồi.
Thiết Ma không hề suy tư đã lên tiếng.
Dù sao ông ta cũng đã từng trải qua Chân Long hội, chẳng qua xếp hạng còn xa mới bằng Triệu Phong mà thôi.
Triệu Phong gật đầu cười, hắn muốn đi xem một chút, không biết những thiên kiêu cái thế trở về từ Truyền thừa Ngoại Vực đã thu được những tiến bộ gì. Đồng thời hắn cũng có chút hứng thú với “Tam Nhãn Thánh Tử” – người được tôn xưng là huyết mạch đồng tử mạnh nhất Đại lục.
– Với thực lực của ngươi, phóng mắt khắp Đại lục hiện nay, trong đám thế hệ mới, có lẽ chỉ có Vũ Thiên Ngô mới có thể đối đầu với ngươi. Chẳng qua, ngươi cũng phải chú ý Tam Nhãn Thánh Tử kia một chút.
Thiết Ma nhắc nhở.
– Ồ? Tam Nhãn Thánh Tử?
Triệu Phong có chút hứng thú.
– Tam Nhãn Thánh Tử chính là người hai lần đạt được hạng nhất Chân Long hội trước Vũ Thiên Ngô, hẳn hiện nay đã hơn năm mươi tuổi, theo lý thuyết thì không được tính vào hàng ngũ Tân Tú nữa. Ngoài ra, mấy năm trước, hắn đã được liên minh Thánh Vực đề cử gia nhập Tam Thánh Điện. Hiện nay, hắn đã tấn thăng thành một Chấp sự của Tam Thánh Điện rồi…
Thiết Ma chậm rãi kể lại.
Tam Thánh Điện?
Thần quang trong mắt Triệu Phong lóe lên, không ngờ rằng Tam Nhãn Thánh Tử là một thành viên trong “Tam Thánh Điện”, thậm chí còn là một tên Chấp sự.
– “Tam Nhãn Thần Quang” của hắn được xưng là “Vạn pháp bất phá, vô kiên bất tồi”, cho tới nay, vẫn là kẻ có được huyết mạch đồng tử mạnh nhất Đại lục. Đến lúc đó, e rằng hắn sẽ bất chấp bối phận, tìm ngươi gây hấn quyết chiến. Bởi vì hình như Tam Nhãn Thánh Tử và Băng Vi Tiên Tử, có hôn ước thì phải.
Thiết Ma có chút lo lắng.
Triệu Phong và Vũ Thiên Ngô đối đầu, có lẽ thắng bại 5-5.
Nhưng Tam Nhãn Thánh Tử này lại không cùng độ tuổi với bọn hắn, huống chi còn xuất thân từ Tông phái Nhị Tinh.
– Thì ra là vậy, Tam Nhãn Thánh Tử và Băng Vi Tiên Tử có hôn ước trên người.
Trong lòng Triệu Phong có chút kinh ngạc.
Thiết Ma cũng nói qua một lượt về đặc tính huyết mạch đồng tử của Tam Nhãn Thánh Tử.
Triệu Phong không hề bỏ qua, rất nghiêm túc lắng nghe.
– Đa tạ Thiết đại ca đã nhắc nhở, chẳng qua, cho dù Tam Nhãn Thánh Tử kia không ra tay thì ta cũng muốn khiêu chiến với hắn.
Trong ngôn từ của Triệu Phong, lộ ra một sự tự tin cường đại chưa từng có.
Tại băng vực xa xôi.
Một nam một nữ sóng vai nhau đứng trên một tòa lầu các được gọt nên từ băng tuyết.
-… Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong kia, có rất nhiều loại đặc tính, bao gồm tinh thần huyễn thuật, Đồng Hỏa công kích, Hàn lực đóng băng…
Băng Vi Tiên Tử kể lại chi tiết.
Ở bên cạnh nàng là một thanh niên tóc vàng, khuôn mặt lạnh lùng, góc cạnh rõ ràng như đao gọt, trên trán hắn có một “con mắt thứ ba”, nhưng lại khép kín, không nhìn ra lư sơn chân diện mục.
– Vi muội yên tâm, “huyết mạch Thánh Nhãn” của ta đã thức tỉnh đến giai đoạn thứ ba, dưới Đan Nguyên cảnh, gần như có thể khắc chế hết thảy huyết mạch đồng tử trên thế gian.