NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 172: Không phải em thì không lấy

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu
Chọn tập
Ads Top

Editor: Sư Tử Cưỡi Gà

Chưa kịp suy nghĩ tại sao cái tên gia hỏa vốn nên nằm trong viện dưỡng bệnh lại đột nhiên xuất hiện ở đây, phản ứng đầu tiên của An Cửu chính là vội vàng tranh thủ tránh ra thật xa.

Người này hiển nhiên còn gây chú ý hơn cả Phó Hoa Sênh!

Đang lúc An Cửu chuẩn bị tránh người trong vòng 0.01 giây, bi kịch đã xảy ra!

Hiển nhiên cô vẫn đánh giá năng lực hút người của Phó Thần Thương quá thấp!

Đâu còn chỗ nào đợi cô lách người, trong nháy mắt Phó Thần Thương cứu cô đã bị tất cả truyền thông bao vây.

Nhiếp ảnh gia gây họa mặt không chút máu nhìn người đàn ông có đôi mắt lạnh lẽo trước mặt, lại nhìn vết sưng đỏ trên mu bàn tay anh thì càng thêm mất hồn mất vía: “Thật xin lỗi thật xin lỗi, tổng giám đốc Phó, tôi không cố ý! Vị tiểu thư này, cô có bị thương không? Có cần đưa cô đến bệnh viện hay không?”

Tất cả phóng viên đều sợ hãi trong lòng, không dám áp quá sát để tránh gây họa.

Chẳng qua bất ngờ được cứu, cho dù làm sáng tỏ cũng chỉ là một kẻ nhỏ bé mà thôi, cái này không có gì, An Cửu nghĩ như vậy, muốn chuẩn bị tránh ra, rồi làm động tác nói cảm ơn anh.

Nhưng mà, bàn tay che chở trên mái tóc cô lại đột nhiên dùng sức ép cô không nhúc nhích được, mang theo sức lực không cho phép kháng cự, sau đó, chỉ cảm thấy phía trên có một cái bóng hạ xuống, đỉnh đầu bị hôn nhẹ một cái, bên tai truyền đến giọng nói chưa tỉnh hồn của Phó Thần Thương: “Không sao chứ?”

An Cửu: “……!!!”

Con mẹ nó, vốn không có chuyện gì, bây giờ thì có chuyện rồi! Rốt cuộc người này có biết mình đang làm gì hay không?

Giữa ban ngày, dưới con mắt mọi người, theo động tác của Phó Thần Thương, tất cả truyền thông đều sợ ngây người!

Chuyện gì xảy ra vậy?

Vốn có người cảm thấy thèm khát vận may của cô gái được cứu này, trong nháy mắt Phó Thần Thương nhu tình mật ý hôn lên mái tóc cô thì hoàn toàn lật ngược tất cả nhận thức của bọn họ!

Chuyện giữa Phó Thần Thương, Phó Hoa Sênh, Kiều Tang còn chưa làm rõ mà, cô gái tự nhiên xuất hiện này là ai vậy?

Mặc dù không thấy mặt, nhưng dựa theo chiều cao để đoán thì tuyệt đối không phải là Kiều Tang!

Hiện giờ cũng không phải là tin tình cảm đơn giản nữa rồi, hành động ngắn ngủi vài giây kia của Phó Thần Thương đủ để cuốn lấy tất cả trang báo, scandal gì đó của Kiều Tang hay vụ bê bối của Tô Hội Lê toàn bộ đều đứng sang một bên hết đi!

Đây chính là sức ảnh hưởng của Phó Thần Thương!

Cô đã thấm sâu vào người rồi đấy!

Khốn kiếp thật! Thà bị máy quay phim đập trúng cho đầu rơi máu chảy thì hơn!

Vào giờ phút này, điều duy nhất cô có thể làm chỉ có tiếp tục giả thành đà điểu chôn trong lòng anh, tránh bị lộ mặt ra.

Thấy cô ngoan ngoãn nằm ở đó không dám làm ra một cử động nhỏ nào, Phó Thần Thương sờ đầu cô hiển nhiên tâm trạng không tệ, vì vậy phóng viên mới vừa rồi gây họa cũng được bỏ qua luôn.

An Cửu mài hàm răng đến mức kêu kẽo kẹt kẽo kẹt, không biến sắc đưa tay dò vào quần áo anh mạnh mẽ nhéo một cái, kết quả quá cứng ngược lại làm chính tay cô bị thương.

Hai vị này quả thật người này còn tùy ý làm bậy hơn người kia, người kia càng gây tai họa hơn người này!

Khúc nhạc đệm nhỏ này hoàn toàn làm rối loạn suy nghĩ của đám phóng viên, bất đắc dĩ mọi người không thể làm gì khác hơn trước tiên đành phải làm sáng tỏ vấn đề trước mặt đã.

Phó Thần Thương khá khiêm tốn, không hề có một chữ bát quái, một khi cất cao giọng rồi, vậy tuyệt đối chính là nổ tung, làm cho người ta ứng phó không kịp.

“Tổng giám đốc Phó, xin hỏi ngài đã biết trước chuyện lệnh đệ và cô Kiều rồi sao?”

Mặc dù câu hỏi phóng viên dành cho Phó Thần Thương, nhưng tầm mắt vẫn rơi vào cô gái trong lòng anh.

Vào giờ phút này cảnh tượng đó cứ quỷ dị thế nào ấy.

“Có biết.” Phó Thần Thương trả lời.

Nếu Phó Thần Thương nói không biết, vậy anh chính là người bị hại, nhưng bây giờ anh lại trả lời có biết, đây chẳng phải đã giành phụ nữ của anh em sao?

Câu trả lời này hoàn toàn sẽ làm hại người hại mình đó có được không!

An Cửu nghe được nóng nảy không dứt, lúc này cô có kinh nghiệm, chuyên chọn thịt mềm bên hông anh mà nhéo!

Chân mày Phó Thần Thương khẽ cau đến mức không thể nhìn thấy, vẻ mặt vẫn nghiêm trang: “Hình như các vị đã hiểu lầm rồi, tôi và Kiều Tang cũng chỉ là quan hệ bạn bè bình thường thôi.”

An Cửu cắn môi, câu trả lời này…… Cũng không được xem là tốt.

Thật ra thì cô đã tính toán, chứng cứ giữa Kiều Tang và Phó Hoa Sênh vô cùng xác thật không thể đùn đẩy, cộng thêm mới vừa rồi Phó Hoa Sênh nói lung tung, chẳng khác gì ván đã đóng thuyền rồi, mà cô ấy và Phó Thần Thương thì chỉ như bắt gió bắt bóng, có thể đẩy đi được, trước mắt muốn cứu vãn hình tượng cũng chỉ có thể cam chịu có tình cảm với Phó Hoa Sênh thôi, phủi sạch quan hệ với Phó Thần Thương, mặc dù độ tin cậy cũng không cao.

Trong buổi lễ giải trí long trọng, nụ hôn kia vì không chụp được mặt còn có thể từ chối nói là tin vịt, nhưng mỗi ngày anh đều đến tổ kịch đưa đón thì không nói được.

Phó Thần Thương chưa bao giờ thừa nhận mình qua lại với Kiều Tang, những hành vi này xem ra không hề vượt quá, nếu người làm những chuyện này là hoa hoa công tử Phó Hoa Sênh, mọi người có lẽ sẽ tin tưởng, nhưng nếu rơi vào người không gần nữ sắc như Phó Thần Thương thì khó nói rồi.

“Vậy làm sao giải thích quan hệ thân thiết lúc trước của hai người?”

“Đúng vậy, mặc dù tổng giám đốc Phó ngài không công khai thừa nhận có tình cảm với cô Kiều, nhưng cũng chưa từng phủ nhận!”

“Nếu nói để lăng xê, hình như có chút không ổn, mọi người đều biết tổng giám đốc Phó ngài chưa hề giúp lăng xê bất kỳ nghệ sĩ nào, dù giúp bạn tốt của em gái, cũng không cần tự mình ra tay chứ?”

Quả nhiên, phóng viên không ngừng chất vấn.

Câu hỏi cuối cùng, cả bản thân An Cửu cũng không rõ, sao cô không cảm thấy hành động kỳ quái của Phó Thần Thương chứ.

Nghĩ đến lời của Kiều Tang và Monica, cô nheo mắt, đột nhiên có loại dự cảm xấu……

Ngay lúc này, Phó Hoa Sênh đã hoàn toàn bị phóng viên bỏ qua, không chịu cô đơn lên tiếng, vả lại lời vừa ra khỏi miệng mỗi câu chữ đều là kình bạo.

“Tôi nói đám phóng viên các người quản nhiều thật đấy! Bởi vì người anh hai tôi đang theo đuổi là chị em tốt của bạn gái tôi, như vậy cũng cần phải xin phép mấy người sao? Sự thật là, không phải Kiều Tang lợi dụng tôi để đến gần anh hai tôi, mà anh hai tôi lợi dụng Kiều Tang để theo đuổi vợ! Bây giờ đã hiểu rõ chưa?”

Lời của Phó Hoa Sênh đưa đến sóng to gió lớn, ánh mắt đám phóng viên nhìn chằm chằm vào cô gái trong lòng Phó Thần Thương càng thêm nóng bỏng, toàn bộ đều ong ong bắt đầu không ngừng truy hỏi.

Cô gái này có thể là…… chị em tốt của Kiều Tang trong lời Phó Hoa Sênh không, Phó Thần Thương đang theo đuổi phụ nữ? Khó trách căng thẳng như vậy!

Tim An Cửu nhảy đến cổ rồi, cả người đều cứng lại, móng vuốt nặng nề cào vào ngực Phó Thần Thương.

Hình như Phó Hoa Sênh còn ngại An Cửu chưa đủ hốt hoảng, lại nói thêm một câu: “Tất cả giải tán đi giải tán đi! Nhiều như vậy *** còn chưa đủ cho các người viết à? Không giải tán, chị dâu của tôi sẽ bị buồn chết!”

Đây là đang thừa nhận cô gái Phó Thần Thương cứu chính là người yêu của anh rồi.

Phó Hoa Sênh! Lão nương không để yên cho anh!

An Cửu dưới cơn xúc động suýt nữa đã bất chấp tất cả lập tức nhào qua liều mạng với anh ta, may thay Phó Thần Thương ôm cô, trấn an vuốt tóc cô, nhỏ giọng nói: “Ngoan, đừng lộn xộn, Hoa Sênh không có nói là ai, bây giờ em mà đi ra ngoài……”

Lúc này An Cửu mới tỉnh táo lại, cô đã bị tức đến hồ đồ rồi!

Đang lúc Phó Thần Thương chấp nhận lời của Phó Hoa Sênh, bảo hộ ôm An Cửu đi vào công ty, có một phóng viên không sợ chết nhào lên phía trước, hùng hổ dọa người hỏi một câu: “Đầu tiên là Kiều Tang, hiện giờ là chị em tốt của Kiều Tang, tổng giám đốc Phó thật rảnh rỗi, xem ra ngài đã hoàn toàn quên sạch vợ trước bị kẻ thứ ba ép sẩy thai không rõ sống chết thật rồi sao? Thiệt cho tôi còn tưởng rằng ngài không phải là kẻ cặn bã không có lương tâm, năm năm qua phủi sạch quan hệ với Tô Hội Lê vẫn không kết hôn là vì sám hối chứ! Xem ra tôi đã nghĩ sai rồi! Phóng viên đài nào vậy? Lá gan mập ghê ta!

Vấn đề này không phải không có người nghĩ đến, mà vì là đây là điều cấm kỵ của Phó Thần Thương, không ai dám hỏi.

An Cửu nghe cũng rất kinh ngạc, giọng người này đầy lòng căm phẫn, hình như thật lòng đang bất bình giúp mình……

Cả Phó Hoa Sênh cũng không nhịn được giơ ngón cái: “Vị tráng sĩ này, thật can đảm quá!”

Phó Thần Thương dừng chân, trong con ngươi thoáng qua kinh ngạc, nhưng không tàn khốc, chỉ không biến sắc liếc nhìn thẻ tên của vị phóng viên kia.

Hơn nữa phóng viên này và An Cửu thật ra thì xem như có chút sâu xa, năm đó An Cửu tát Tô Hội Lê trước mặt mọi người tuyên thệ chủ quyền thì người này cũng ở hiện trường, hơn nữa còn xông lên tuyến đầu, máy chụp hình trong tay suýt nữa bị Thôi Khiêm Nhân đập nát, nhưng An Cửu thuận miệng nói một câu ‘quên đi’ mới may mắn thoát nạn.

Người phóng viên kia cũng chỉ nhất thời phẫn nộ mới hỏi ra, giờ phút này đối mặt với ánh mắt của Phó Thần Thương, hai chân run lên, thật sự hơi sợ, nhưng làm cũng đã làm rồi, chỉ có thể cố gắng chống đỡ: “Không còn gì để nói à?”

Tất cả mọi người đều mặc niệm cho kẻ không sợ chết này, vừa ngừng thở chờ đợi trang đầu đặc biệt lớn.

Tương tự cũng có một người đang ngừng thở chôn trong lòng người khác, An Cửu.

“Nếu cô ấy tin tưởng lời tôi nói, tôi nguyện ý nói một ngàn một vạn lần.” Phó Thần Thương quyến luyến không rời vuốt ve giữa sợi tóc: “Đời này, tôi sẽ không lấy ai ngoại trừ cô ấy.”

Phó Hoa Sênh vỗ bả vai của vị phóng viên vẫn đang mê mang vì đại nạn không chết kia, ném ra một câu: “Cậu nhóc, xem như số cậu gặp may, chị em của Kiều Tang, cô gái trong lòng anh ấy là vợ trước mà anh ấy vừa tìm lại được, đã hiểu chưa!”

Đã hiểu, tất cả mọi người đều đã hiểu rồi……

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer