NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 435: Điểm G chinh chiến

Tác giả: Dạ Thải Hoa
Chọn tập
Ads Top

– Chị đến từ đâu vậy? Ánh mắt xinh đẹp của Tiểu Bảo lộ ra thần sắc linh hoạt, hiển nhiên là cô đang dò xét thân phận Vũ Dực.

Vũ Dực căn bản không có bất kỳ mưu đồ gì, nên trả lời luôn: – Chị là quận chúa trong Thánh Điện Hắc Ám, đến từ thế giới dưới lòng đất.

– Thế giới dười lòng đất? Quận chúa, oa, chị là quận chúa à, Tiểu Bảo em quả thực rất hâm mộ đó. Tiểu Bảo hưng phấn nắm cánh tay Vũ Dực, vẻ mặt sùng bái nói.

Thân phận Tiểu Bảo là công chúa thế giới dưới đáy biển, vì tiền mà ra sức nịnh bợ một quận chúa dưới lòng đất, Thường Nhạc cảm thấy có cơ hội phải sửa đổi cái tật tham tiền của Tiểu Bảo mới được.

– Chị à, có phải nhà chị có nhiều tiền lắm không? Tiểu Bảo vào thẳng chủ đề luôn.

– Ừ, có tiền.

Vũ Dực gật gật đầu.

– Thế thì thật tốt quá, thật tốt quá. Trong mắt Tiểu Bảo chỉ có ánh vàng lấp lánh, vỗ bả vai nghiêm trang nói: – Được, về sau em gái xin đi theo chị.

– Chị Tiểu Bảo, thế em sẽ đi theo ai đây?
Cái đầu nhỏ của Linh Nhi bỗng từ đâu chui ra, trên mặt mang nụ cười ngọt ngào.

– Chúng ta cùng đi theo chị Vũ Dực đi. Tiểu Bảo kéo tay Linh Nhi, ba tên này lập tức tạo thành một đoàn.

Thường Nhạc cảm thấy tiếp tục như vậy thì khéo bị ba tên này làm hư mất, khi bước vào đại sảnh không thể tin được đã nhìn thấy chị em Đệ Nhị Mộng, Vô Nhai, Bảo Ngọc, Quỷ Vu mấy người này ngồi ở đó.

– Tôi còn tưởng anh không về nữa chứ. Bảo Ngọc nhìn thấy Thường Nhạc, kỳ quái nói.

– Ở nhà có bà xã xinh đẹp chờ, làm sao mà không về được. Thường Nhạc đi tới trước mặt Đệ Nhị Mộng, ôm cô vào ngực, cười gian xảo nói.
– Ba hoa, tiếp theo chúng ta phải làm thế nào? Sắc mặt Đệ Nhị Mộng bất giác đỏ lên, thân hình nhạc khẽ thoát khỏi cánh tay Thường Nhạc.

– Tối nay chúng ta sẽ chọn vài phân bộ Mafia. Nét mặt Thường Nhạc gian xảo cười cười, thần sắc càng có vài phần quỷ dị.

– Hả.

Mấy người suýt chút nữa bị lời nói của Thường Nhạc dọa cho nhảy dựng lên, hiện nay xung quanh Điểm G đều là những kẻ địch rất mạnh, Giáo Hội, Kỵ Sĩ Thần Thánh, đối thủ cũ Tân Long Nha, mỗi bên đều khiến Điểm G phải cảnh giác.

Bây giờ năng lực toàn bộ Mafia liên minh với Điểm G đều kém một bậc, nếu như dồn Mafia sang cho đối phương, sợ là Điểm G ở Paris sẽ không còn chỗ dung thân thôi.

Mà đồng chí Thường Nhạc của chúng ta lại muốn đối phó với Mafia, có phải não hắn có vấn đề rồi không?

Thường Nhạc nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ, thần sắc không tin của bọn họ cười lên: – Nếu không tấn công bọn Mafia, như vậy mọi người cho rằng tấn công ở đâu là tốt nhất?

– Thế lực Kỵ Sĩ Thần Thánh là yếu nhất, nếu chúng ta tấn công Kỵ Sĩ Thần Thánh khẳng định là có thể thắng lợi. Trên mặt Đệ Nhị Mộng lộ ra nụ cười điềm nhiên.

– Đúng thế, Kỵ Sĩ Thần Thánh là yếu nhất, nhưng cho dù chúng ta có thể thắng lợi, thì Điểm G tổn thất cũng không hề ít, đến lúc đó, Tân Long Nha hoặc Giáo Hội, bất kỳ đối thủ nào mà đối phó với chúng ta, kết quả sẽ không hề đoán trước được. Thường Nhạc nói đến đây hơi chuyển lời nói: – Mafia mặc dù là đồng minh chúng ta nhưng một khi chúng ta đánh nhau với Giáo Hội hoặc Tân Long Nha sợ là Mafia sẽ chỉ như ngồi bên núi xem hổ đấu nhau thôi.

Vô Nhai gật đầu nói: – Quả thực không có tình bạn vĩnh cửu, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn, thế nhưng tính như vậy chúng ta tại sao chúng ta phải đối phó với bọn Mafia? Đây là điều không hề có lợi cho chúng ta.

Thường Nhạc thản nhiên mỉm cười: – Trên lý thuyết, chúng ta đối phó với Mafia nhưng nhưng kỳ thực không phải thế, Mafia là thanh bảo kiếm sắc bén trong tay chúng ta, nếu như chúng ta tấn công có thể có lợi cho bang Mafia nhưng đổi ở một góc độ khác, nếu như Mafia chủ động tấn công Kỵ Sĩ Thần Thánh thì em nói xem, kết quả sẽ thế nào?

Ánh mắt Bảo Ngọc sáng lên, không kìm nổi thốt lên: – Em hiểu rồi, chúng ta giả bộ thành cao thủ Kỵ Sĩ Thần Thánh, như vậy Mafia sẽ chủ động phản kích, đến lúc đó, chúng ta chỉ việc ngư ông đắc lợi thôi.

– Không sai, Mafia thế nào cũng không ngờ tới Kỵ Sĩ Thần Thánh sẽ tấn công bọn họ trong tình trạng không hề phòng bị, tuyệt đối sẽ khiến cho Hỏa Phượng Hoàng nổi giận đây. Thường Nhạc cười gian xảo híp mắt lên.

– Làm như vậy vẫn có chút nguy hiểm, nếu như bị phát hiện, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Đệ Nhị Mộng vẫn lo lắng.

– Nếu một chút nguy hiểm cũng không có thế thì còn gì là thú vị nữa. Trong đầu Thường Nhạc không tự chủ được xuất hiện bóng hình tuyệt vời của Hỏa Phượng Hoàng.

Kim Ti và Bá lẳng lặng ngồi ở đó, đối diện với bọn họ còn có Cao Tiếu và Huyết Hổ, lúc này toàn bộ cao thủ Nam Phi đều tập trung ở đây.

Cao Tiếu và Huyết Hổ mang thư của Thường Nhạc đến.

Sau khi xem xong nội dung thư, Kim Ti và Bá ngơ ngác nhìn nhau, mệnh lệnh của Thường Nhạc khiến bọn họ cảm thất giật mình, lúc này toàn bộ Châu Phi, Nam Bắc đã phân chia.

Ai cũng không hề nhúc nhích.

Giờ phút này mệnh lệnh của Thường Nhạc cũng rất kỳ lạ, điều tất cả cao thủ Nam Phi đến ZNV, quyết định quả thực hù chết một số người, một khi để cho Tân Long Nha ở châu Phi biết được tình hình bên này, sợ là toàn bộ châu Phi sẽ do Tân Long Nha thâu tóm.

Về phương diện thế lực, châu Phi hiển nhiên tốt hơn ZNV rất nhiều, mà Thường Nhạc lại bỏ qua Nam Phi trực tiếp đối phó với Tân Long Nha bên VNB.

– Mọi người thấy chuyện này thế nào? Trong lòng Kim Ti đã sớm kết luận, nhưng ngoài miệng lại trưng cầu ý kiến.
– Ha ha, không có gì để nói cả, lão đại bảo chúng là đến đâu thì chúng ta đến đó thôi. Cao Tiếu không hề nghĩ ngơi, thốt lên luôn: – Tôi đồng ý. Huyết Hổ hưng phấn giơ tay lên.

– Tấn công ZNV thì có thể, nhưng chúng ta cần bàn bạc kế hoạch một chút. Bá Vương bình tĩnh mở miệng nói.

– Tính toán thế nào? Ánh mắt Kim Ti nhìn sang Bá, Bá không giống những người khác, gã thuộc loại kết hợp cả sức mạnh và trí tuệ, gã thông minh hơn rất nhiều so với những tên giết người đơn giản.

– Lần này chúng ta chủ yếu tập kích tại khu vực ZNV, tiếp theo chúng ta không thể để bên châu Phi này cho bọn Tân Long Nha biết được, những cao thủ chủ lực sẽ rời khỏi đây. Bá nói tới đây lập tức dừng lại: – Cho nên chúng ta nhất định phải giải quyết tốt chuyện bên châu Phi.

– Giải quyết thế nào? Cao Tiếu nhìn chằm chằm vào Bá, tinh thần hơi động nói.

– Tấn công vào Tân Long Nha bên châu Phi.

Trên khuôn mặt Bá lộ ra nụ cười giảo hoạt.
– Tấn công Tân Long Nha châu Phi.

Kim Ti bên cạnh nghe cũng ngẩn cả người, theo như ý của Thường Nhạc là phái cao thủ đến bên ZNV mà Bá cũng đồng ý, nhưng bây giờ lại muốn tấn công Tân Long Nha châu Phi, đây không phải là mâu thuẫn hay sao?

– Không sai, chúng ta cần phải tấn công Tân Long Nha châu Phi đã, hơn nữa còn phải quang minh chính đại tấn công, chuyện ở châu Phi lân này do tôi phụ trách, Kim Ti, Huyết Hổ, Cao Tiếu dẫn theo tinh nhuệ ở châu Phi trực tiếp đi, chúng tôi sẽ đến hư hư thực thực, mọi người thấy thế nào?

Khóe miệng Bá lộ ra nụ cười giảo hoạt.

Nghe thấy những lời này, vài người lập tức hiểu ra, quả thực theo như lời Bá nói, đối phương sẽ không ngờ tới Điểm G Nam Phi lại gan dạ như vậy.

Dám dùng quả đấm chủ động khiêu khích Tân Long Nha? Đương nhiên Bá ở châu Phi này chủ trì đại cục, tuyệt đối là một ứng cử viên rất tuyệt.

Nếu Thường Nhạc biết được kế hoạch của Bá, tuyệt đối sẽ tán thưởng cả hai tay.

– Lão đại, chúng ta có thể làm thế sao?

Không ngờ mỗi người đều mặc trang phục Kỵ Sĩ Thần Thánh, chuẩn bị không kìm nổi dò hỏi.
– Không được, đương nhiên không được. Thường Nhạc trực tiếp lắc đầu phủ nhận.

– Có chỗ nào không ổn sao? Đệ Nhị Mộng nghi ngờ nhìn Thường Nhạc.

Thường Nhạc cũng không trực tiếp trả lời mà chuyển ánh mắt sang ba tên đó.

Tất cả mọi người tỉnh lại, đứng bên cạnh là Tiểu Bảo, Linh Nhi, Vũ Dực, dựa vào dáng người của mấy cô bé này kẻ ngu cũng hiểu được hành động lần này có quan hệ với Điểm G.

– Tiểu Bảo, lần này dù sao em cũng không được đi. Thường Nhạc tận tình khuyên răn Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo mở trừng hai mắt, không hề nghĩ ngợi gì, bật thốt lên: – Không được, em muốn đi cùng mọi người.

– Hành động lần này là bí mật rất quan trọng, Tiểu Bảo em đi sẽ hỏng việc đấy. Đệ Nhị Mộng nhíu mày lên, nếu cô bé này cứ kiên trì thì mình sẽ dùng nắm đấm để nói chuyện với nó.

Tiểu Bảo lắc đầu, kiên quyết nói: – Mọi người đi giết người, em chỉ phụ trách thu thập tài sản thôi, mọi người cùng làm chung, sao lại không cho em đi?

– Làm sao bây giờ?

Mấy người nhìn nhau, trong nháy mắt Đệ Nhị Mộng đã di chuyển cánh tay mảnh khảnh đánh mạnh vào đầu Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo thế nào cũng không ngờ mình sẽ bị chị hạ thủ như vậy, cô phản ứng lại, cả thân hình nhỏ nhắn ngã nhào trên mặt đất.

– Hai em có đi không?

Thường Nhạc chuyển ánh mắt sang Linh Nhi và Vũ Dực, mỉm cười nói.

Hai kẻ đó không hề nghĩ ngợi, trực tiếp lắc đầu nói: – Bọn em không đi, đánh chết cũng không đi.

– Aizzz, nói chuyện với người thông minh thì nhanh hơn nhiều. Thường Nhạc khẽ lắc đầu, cảm thán nói.
Nhìn hai đứa bé kia mang Tiểu Bảo vào trong phòng, Thường Nhạc vung tay lên nói: – Chúng ta đi.

Quang Minh rốt cục chạy thoát khỏi đám cao thủ Giáo Hội, tuy nhên toàn thân gần như không còn chỗ nào là ổn, Đồng Uyên trước tiên kéo Quang Minh ra xa.

Nhưng bọn họ thật không ngờ, thân thể mới rời khỏi thì trong bóng đêm lại xuất hiện một cao thủ Giáo Hội tầm trung niên, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm: – Rất mong chờ bàn biểu diễn của hai người.

Vừa dứt lời, một thân hình màu đen xuất hiện đuổi theo bọn họ.
Quang Minh tuy rằng bị thương nhưng đầu vẫn rất linh hoạt, khi nãy đột phá khỏi vòng vây đối phương gần như quá dễ dàng, phải biết rằng đối phương từ đầu đã bao vây rất chặt.

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer