Nam Cung Thiến kinh ngạc trợn mắt nhìn anh: “Anh, anh muốn làm gì?”
“Em không phải muốn biết, rốt cuộc em có ích lợi gì khi ở đây sao? Giờ tôi sẽ nói cho em biết.” Nói xong, anh cúi người xuống hôn cô.
Ưmh —— Ngô Duẫn —— thả —— ưmh!
Nam Cung Thiến liều mạng giãy giụa phía dưới người anh, cô không nghĩ đến Ngô Duẫn Kỳ sẽ làm như vậy, ít nhất ở trong đầu cô, điều kiện tiên quyết không có tình yêu, một bước này tuyệt đối không làm, nhưng tại sao anh?
Nhưng sức lực của anh rất mạnh, trước kia lúc Ngạo Dạ Phong khi dễ cô, có lẽ cô còn có một chút phản kháng đường sống, nhưng khi ở dưới Ngô Duẫn Kỳ, cô cảm giác mình chính là một đồ vật trong tay anh, anh muốn làm gì thì làm.
Trong nháy mắt nỗi sợ hãi dần dần biến mất.
Nhìn người giãy giũa phía dưới, Ngô Duẫn Kỳ dùng một tay nắm lấy hai cổ tay mịn màng của cô, để cho cô giãn ra, cố định trên đầu cô.
“Ngô Duẫn Kỳ, đây chính là mục đích anh bắt tôi đến đây sao? Tôi đối với anh cũng chỉ là loại công dụng này sao?”
Anh khẽ mỉm cười nhìn gương mặt cô tức giận: “Em có phải hay không đánh giá bản thân rất cao rồi, em còn có thể khiến tôi làm cái gì. Em khiến tôi tổn thất vài triệu ở thành phố K, dùng thân thể của em đến bồi thường, đã coi là tiện nghi cho em rồi.” Một bên anh cởi cà vạt của mình ra một bên cười với cô .
Nói thế nào, Nam Cung Thiến cũng là người biết một chút võ thuật, nhưng Ngô Duẫn Kỳ chỉ dùng một tay là có thể vây khốn cô. Hơn nữa thân thể của cô bị hai chân anh kẹp ở phía dưới, căn bản không biện pháp nhúc nhích.
Biết không có biện pháp chạy thoát, coi như trốn ở nước Mĩ cô có thể chạy trốn tới đâu, tất cả tất cả đều nằm dưới sự khống chế của Ngô Duẫn Kỳ.
Anh cúi người ở bên tai cô, môi khe khẽ cắn tai của cô, lại dùng đầu lưỡi liếm xuống, thân thể Nam Cung Thiến đột nhiên chấn động, cảm giác một dòng điện truyền khắp toàn thân.
Anh khẽ mỉm cười: “Em rất nhạy cảm, trước kia không có bị đàn ông chạm qua sao?” Anh thử hỏi một câu.
Nam Cung Thiến nghiến răng, không trả lời.
Anh hôn một đường xuống phía dưới qua cổ của cô, xương quai xanh, anh hé miệng đẩy nút áo trên áo cô ra, lộ ra một chút xíu da thịt mềm mại của cô, tay anh hơi lạnh bao trùm lên đôi gò bồng của cô, Nam Cung Thiến dùng sức cắn môi dưới, mới không làm mình kêu lên.
Thấy phản ứng Nam Cung Thiến cứng ngắn và nhẫn nại, tâm trạng Ngô Duẫn Kỳ vô cùng tốt, tay của hắn từ thân thể cô từ từ đi xuống phía dưới, cởi quần cô ra từ từ dò xét đi vào.
Nam Cung Thiến cắn răng, nhắm chặt hai mắt quay mặt sang bên cạnh.
Ngô Duẫn Kỳ cúi đầu chạm khẽ vào gò má của cô, tay thăm dò vào hạ thân đi đến chỗ tư mật của cô chỗ tư mật, phía trên anhhôn cổ cô, xương quai xanh, ở bên tai của cô thổi khí nóng, cảm giác ngứa một chút từ bên tai truyền khắp toàn thân, Nam Cung Thiến vẫn không nói tiếng nào, có thể từ trên mặt cô nhìn ra là cô đang cố kiềm chế.
“Ừ ——” cô nhẹ giọng hừ xuống, nhưng vẫn liều mạng cắn môi dưới, không nhìn Ngô Duẫn Kỳ.
Ngón tay anh thâm nhập vào làm thân thể cô đột nhiên cứng ngắc.
Anh dịu dàng nói bên tai cô: “Đây là lần đầu tiên của em!” Anh cười nhìn phản ứng Nam Cung Thiến cứng rắn, hưng phấn trong lòng, kích động, cùng với tham muốn chiếm giữ không cách nào khống chế muốn làm cô biến thành người phụ nữ của mình.
“Thả lỏng một chút, anh sẽ cố gắng không làm đau em.”
Ngô Duẫn Kỳ rút tay ra, bắt đầu cởi quần áo trên người cô xuống.
Nam Cung Thiến kinh hãi: “Nơi này là phòng khách.”
Ngô Duẫn Kỳ cười một tiếng, đây coi như là cô đã đồng ý rồi sao?
“Vậy thì sao? Tôi muốn làm thì ở nơi nào cũng được.”