Ở thành cổ Hi Lạp Côranhtơ có hai anh em khác hẳn tính nết nhau. Đó là Timôlêông và người anh là Timôphan. Timôlêông là một người thông minh, tài giỏi, dũng cảm, nhưng hết sức khiêm tốn, nhũn nhặn. trái lại, Timôphan thì nóng nảy và tham lam vô độ.
Hai anh em đều ở trong quân đội. Timôlêông chỉ huy lục quân, còn Timôphan chỉ huy kị binh.
Trong một cuộc chiến đấu với quân địch, con ngựa của Timôphan bị thương lồng lên làm ngã Timôphan giữa đám quân địch. Timôlêông trong thấy, liền chạy đến cứu anh: một tay cầm mộc che cho anh, một tay vung gươm chém giặc. Quân địch phải rút lui, nhưng người ông đầy máu Mêlita vì bị nhiều vết thương. Ông đã cứu được người anh.
Sau đó, Timôphan được dân thành Côranhtơ giao cho chỉ huy quân đội. Nắm được quyền lực, Timôphan có tham vọng trở thành một kẻ độc tài. Dần dần, hắn loại hết những người trung trực, chém giết những người chống đối và hành động như một tên bạo chúa.
Timôlêông khuyên can anh thì anh không những không nghe, lại còn chế nhạo.
Một hôm, Timôlêông rủ hai người bạn tâm phúc đến thuyết phục anh. Anh cũng chẳng nghe, lại còn nổi nóng đe dọa cả ba người. Nước mắt lưng tròng, Timôlêông ra về, nhưng hai người bạn của ông đã tuốt gươm ra và xông vào chém chết Timôphan.
Timôlêông vì quyền lợi của tổ quốc đã để cho hai người bạn xử tội người anh đầy tham vọng, tội lỗi.