Sau khi chiếm được nước Ba Tư, các tướng ta của Alếchxăng ở trong những lâu đài lộng lẫy, có những kho tàng đầy ắp vàng ngọc, sinh ra ham mê một cuộc sống xa xỉ: thích ăn của ngon vật lạ, thích mặc gấm vóc, lụa là; có kẻ dùng đinh bằng bạc đóng giày; có người sai quân sang tận Ai Cập lấy cát về rải sân; có người tắm rửa bằng những nước hoa thơm quý, đi đâu cũng đem theo tôi tớ hầu hạ…
Thấy thế, Alếchxăng rất buồn.
Một hôm, ông tập họp các tướng sĩ lại để hiểu dụ. Ông nói: “Trẫm thấy các ngươi tham gia nhiều trận đánh vất vả, cũng muốn các ngươi được nghỉ ngơi. Nhưng các ngươi đã ham mê hưởng lạc. Các ngươi hãy so sánh cuộc sống ở nước ta với cách ăn ở của người Ba Tư, các ngươi sẽ thấy rằng vì ưa cuộc sống xa xỉ mà họ buộc mình vào vòng nô lệ. Không có gì xứng đáng với các bậc vua chúa là nét cần lao… Các ngươi nên nhớ rằng muốn được hưởng cuộc sống hạnh phúc lâu dài thì chớ nên bắt chước kẻ bại!”.