– Long Nhất, chàng đang lo cho Lộ Thiến Á muội muội à?
Lãnh U U nhìn thần tình của Long Nhất, liền đoán ngay được tâm sự của hắn. Nàng cũng rất lo cho bọn Lộ Thiến Á, nhưng đồng thời trong lòng nàng cũng ẩn chứa chút đau khổ.
Sau khi bỏ đi không lâu sau, Long Nhất đã trở thành phu quân của nàng. Mặc dù nàng đối với Lộ Thiến Á tiểu tinh linh rất tương đắc, nhưng có nữ nhân nào nguyện ý chia xẻ nam nhân của mình với nữ nhân khác không? Hơn nữa, Lãnh U U thật sự mỹ lệ như thiên tiên, trái tim co thể so với nữ tử trên trời.
Long Nhất gật gật đầu, thở dài nói:
– Tất cả đi đã lâu, không biết bọn họ có xảy ra chuyện gì không?
Lãnh U U ôm chặt lấy Long Nhất an ủi:
– Đừng quá lo lắng! Lộ Thiến Á bọn họ chắc không có chuyện gì đâu, nàng ta cũng phải đợi được làm thê tử của chàng mà.
Long Nhất nhẹ nhàng tách Lãnh U U ra, yên lặng nhìn vào mỹ mục của nàng, ôn nhu nói:
– Nàng cùng Lộ Thiến Á vĩnh viễn ở bên cạnh ta đúng không? Không bao giờ rời khỏi ta đúng không?
Long Nhất không thể không lo lắng. Hắn đối với sự ra đi của Ti Bích đã rất đau buồn.
Có lẽ cảm nhận được sự lo lắng của Long Nhất, Lãnh U U si dại nhìn vào Long Nhất gật mạnh đầu nói:
– Vâng! Bọn thiếp sẽ luôn bồi tiếp bên cạnh chàng. Trừ khi chàng không muốn bọn thiếp nữa.
Long Nhất thở ra một hơi, đưa tay vuốt mái tóc xinh đẹp của Lãnh U U sau đó ghé sát vào tai, nói:
– Ta biết nàng chịu nhiều uỷ khuất, nhưng…
Không cho hắn nói, Lãnh U U liền đưa hai đầu ngón tay ngọc chặn lên môi của Long Nhất, đau buồn nói:
– Không được nói! Thiếp biết tất cả rồi. Chàng không nên đầy doạ mình vì chuyện của nữ nhân ấy. Chỉ cần có thể lưu lại bên cạnh chàng, thiếp sẽ tiếp thụ tất cả, cố gắng cùng các tỷ muội hoà hợp với nhau.
Long Nhất nghe được lời nói này của Lãnh U U, cảm động đến hổ thẹn. Hắn há miệng ngậm lấy hai ngón tay ngọc của Lãnh U U, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng vuốt ve. Trong lòng đối tình cảm với Lãnh U U lại tăng thêm một phần.
Lãnh U U e thẹn rút ngọc thủ về, hỏi:
– Chàng nói cho thiếp biết đi, tại hàn đàm phát sinh sự tình gì vậy?
Do đó, Long Nhất liền đem diễn biến sự tình phát sinh tại hàn đàm nói ra, nghe xong Lãnh U U liền kinh hãi cũng cao hứng cực kỳ. Lúc nghe Long nhất nói tại hàn đàm mật động phát hiện một khối tượng hình tròn trên tay của Hắc Y Điêu là hắc sắc ngọc phiến, Lãnh U U ngồi thẳng lên, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Long Nhất.
– Chuyện này quả là kích thích, không phải khối hắc sắc này là ngọc phiến à?
Long Nhất mỉm cười nói. Hắn đã sớm biết rõ khối hắc sắc này là ngọc phiến mà trong truyền thuyết gọi là Hắc Ám Ma Ngọc.
Lãnh U U trợn mắt nhìn Long Nhất, ngồi quay lại khoá chặt eo của Long Nhất. Hai tay cố gắng lắc lư Long Nhất như đưa bé vòi vĩnh nói:
– Phu quân, chàng cho thiếp nhìn thử một chút. Không chừng cái này chính là Hắc Ám Ma Ngọc đấy.
Long Nhất bị vẻ kiều mị của Lãnh U U chọc phá làm thú tính đại phát. Hăn ôm chặt eo của nàng nâng lên sau đó đẩy toàn bộ nhục căn xâm nhập vào. Một trận đại chiến lại bắt đầu trở lại…
Sau khi qua cao trào, Lãnh U U hồi phục lại khí lực, véo cho Long Nhất mấy cái rất mạnh, chọc phá hắn làm Long Nhất phải cầu xin luôn miệng.
Long Nhất từ trong không gian giới chỉ lấy ra Hắc Ám Ma Ngọc đưa cho Lãnh U U. Nhìn bộ dạng thì thây đối với Hắc Ám Ma Ngọc, hắn hoàn toàn không để tâm.
Lãnh U U tiếp lấy Hắc Ám Ma Ngọc, cẩn thận quan sát, càng nhìn càng hưng phấn. Nàng hét lên:
– Long Nhất, cái này đúng thực là Hắc Ám Ma Ngọc, trong truyền thuyết có thể cho người sở hữu Hắc Ám Ma Ngọc một Hắc ám ma lực vô cùng vô tận.
– Là như thế nào? Ta xem lời truyền ngôn thật có hại. Khí tức hắc ám của vật này tuy rất đậm, những cũng không đạt được trạng thái vô cùng vô tận. Tính ra nhiều nhất là một khối cực phẩm hắc ám ma hạch, dùng để khảm lên trên pháp trượng nhất định không sai.
Long Nhất cười nói. Giới chỉ của chàng còn có một khối Bạch sắc ngọc phiến, nguyên là muốn cho Ti Bích để dựa vào nâng cấp quang minh pháp trượng.
Lãnh U U nghiên cứu sơ qua, thấy đúng như Long Nhất đã nói. Nhưng truyền thuyết không thể chỉ là một lời đồn đại, chỉ là tự mình không biết sử dụng mà thôi.
Lúc này, trong lòng Long Nhất máy động, từ trong không gian giới chỉ của hắn lấy ra khối bạch sắc ngọc phiến. Kiểm tra một thời gian, Bạch sắc ngọc phiến phát ra bạch quang rất dịu mắt, nhưng Hắc Ám Ma Ngọc cũng phát ra hắc mang trầm đục, một hắc một bạch này tương hỗ cho nhau thật trang lệ và hấp dẫn.
– Ah, đó là Quang Minh Thánh Ngọc, Hắc ám giáo hội của thiếp đang tìm kiếm nó, nhưng sao lại ở trong tay chàng?
Lãnh U U kinh ngạc hỏi.
– Quang Minh Thánh Ngọc?
Long Nhất nghe thế đang muốn biết Hắc Ám Ma Ngọc là loại gì, nhưng Ti Bích đang làm Thánh nữ của Quang Minh Thánh giáo sao lại không biết Quang Minh Thánh Ngọc này? Long Nhất càng nghĩ càng nghi hoặc.
– Quang Minh Thánh Ngọc và Hắc Ám Ma Ngọc, đồng thời ở trong tay chàng, điều này…
Lãnh U U kích động nói lời không rành mạch.
– U U, cho ta biết, chuyện về hai khối ngọc như thế nào?
Long Nhất hỏi.
Lãnh U U hít sâu một hơi, cho tâm tình hết kích động, chầm chậm nói:
– Tương truyền, Hắc Ám Ma Ngọc là thần bài của Hắc Ám chi thần, nhưng Quang Minh Thánh Ngọc cũng là thần bài của Quang Minh chi thần. Do vì Hắc ám cùng Quang minh không dung nạp lẫn nhau, do đó giữa hai vị thần này có một cuộc đấu tranh đến một mất một còn. Sau đó trong trận đại chiến khoáng thế đến lưỡng bại câu thương. Cả hai thần bài đều bị lạc đến Thương Lan đại lục. Bởi vì truyền thuyết cho là người sở hữu thần bài có thể từ nhận được ma lực vô cùng vô tận. Do đó không quản là Hắc Ám Giáo hội hay Quang Minh Giáo Hội, tất cả đều cật lực đi tìm hai khối ngọc này.
– Hắc Ám và Quang Minh bất tương dung à?
Long Nhất ngây ngốc nhìn sự tương hỗ hấp dẫn của hai khối lệnh bài, đối với truyền thuyết này khịt mũi khinh khi. Lúc này hắn thực sự đang nhớ về Ti Bích. Truyền thuyết này Lãnh U U biết rất rõ, không có lý do nàng ta không biết.
– U U! Nàng nói Thánh Nữ Quang Minh Giáo hội có biết truyền thuyết này không?
Long Nhất hỏi.
– Khẳng định là biết. Quang Minh Giáo hội này nhiều năm nay vẫn tiếp tục tìm kiếm, chỉ là không thể hiểu nổi sao lại rơi vào tay chàng.
Lãnh U U cao hứng nói. Phu quân của mình quả nhiên là người phi thường. Quang Minh Giáo hội và Hắc Ám giáo hội tổ chức cùng nhau tiếp tục tìm kiếm, không tưởng được phu quân của mình nhẹ nhàng giành được hết.
Ty Bích cũng biết, nàng ấy vì sao không nói, Hơn nữa vì sao giả bộ không biết chuyện này, nhưng lại kiên quyết muốn cho mình khối Quang Minh Thánh Ngọc này? Rất lâu, Long nhất cảm thán thở ra một hơi, trong lòng nói:
– Ty Bích à, nàng thật sự là thiên hạ đệ nhất nha đầu ngốc. Không tưởng nàng vì ta mà như vậy. Thình lình phát hiện sự tình bí ẩn của Quang Minh Thánh Ngọc mà không báo, hơn nữa, như trong truyền thuyết nói, từ đó có thể nhận được Quang Minh ma lực vô cùng vô tận, thế mà nàng thình lình nhường cho ta. Phần tình ý như biển sâu này hỏi ta làm sao hoàn trả đây?
Lòng của Long Nhất cảm động vô cùng. Lồng ngực như muốn nổ tung, trong lòng hắn hét lớn:
– Ti Bích, nàng nhất định phải chờ ta, dù là chân trời góc biển, ta nhất định phải tìm được nàng.
Long Nhất nhảy lên ngẩng đầu hét dài, để nổi sầu muộn trong lòng toàn bộ thoát ra. Sau đó, thần thái của hắn như bay bổng nói:
– U U, đến lúc chúng ta phải đi rồi.
Mỹ mục của Lãnh U U liếc nhanh, nhìn cái khí thế ngạo thị thiên hạ của Long Nhất, phương tâm dung hoà với mặt nước mùa thu, từ từ chảy vào chính giữa hai chân mày. Hình bóng đỉnh đạt của chàng ẩn nhập vào mỗi tế bào của nàng, đến chết không thể nào quên được.