Thật lâu trước kia, khi mà Thương Lan đại lục chỉ là một mảnh hoang vu, các chủng tộc vẫn còn là nguyên thủy. Khi đó thần giới đã đạt đến giai đoạn vô cùng cường thịnh, bát dực thiên sứ cũng không ngạc nhiên, thập dực thiên sứ muốn nhìn thấy cũng không khó, thất đại chủ thần không có cánh nhưng cũng không hề yếu.
(Dịch giả: Mọi người chú ý, thất đại chủ thần trong câu chuyện này hoàn toàn khác với thất đại chủ thần trong thời kỳ Long Nhất.)
Vào năm đó, hắc ám chi thần Địch Bỉ Tư cùng đệ đệ song sinh Địch Bỉ Á thiên phú kinh diễm tuyệt luân, thân thủ thất hệ thể chất, tu vi ngày đi ngàn dặm, thực lực tương đương thất đại chủ thần. Thất đại chủ thần tuy là trụ cột của thần giới, nhưng bên cạnh còn có các trưởng lão khác của thần giới. Địch Bỉ Á thực lực tuy rất mạnh, nhưng cũng chỉ là một bậc thần trong các trưởng lão.
Hắc ám chi thần Địch Bỉ Tư tự nhận trong các phương diện không bì kịp Địch Bỉ Á, không ai ngờ điều này lại trở thành mầm mống của đại kiếp nạn sau này.
“Á Lịch Sơn Đại, chúng ta có phải là huynh đệ?” Địch Bỉ Á một thân hắc y, ánh mắt chăm chú nhìn bát dực thiên sứ Á Lịch Sơn Đại.
“Đó là đương nhiên, chúng ta cùng nhau lớn lên, ta luôn xem ngươi như muội tử (DG: Á Lịch Sơn Đại có một muội muội), chúng ta so với huynh đệ con thân thiết hơn.” Á Lịch Sơn Đại vỗ vai Địch Bỉ Á cười nói.
“Như vậy, vô luận phát sinh sự tình gì, ngươi có giúp ta không?” Địch Bỉ Á theo sát hỏi.
“Cái này còn phải nói nữa sao? Địch Bỉ Á, không phải ngươi gặp chuyện gì phiền toái chứ?” Á Lịch Sơn Đại kỳ quái hỏi.
“A a, không có gì, ta chỉ tiện hỏi thôi.” Địch Bỉ Á cười nói, mãn ý rời đi.
Á Lịch Sơn Đại nhìn bóng lưng Địch Bỉ Á, không khỏi lâm vào trầm tư. Gần nhất một đoạn thời gian, hắn thấy Địch Bỉ Á có chút không đúng, hơn nữa thất đại chủ thần lúc này cũng bắt đầu đấu đá ngấm ngầm bên trong, hai việc này có hay không quan hệ?
Á Lịch Sơn Đại rất nhanh phủ nhận ý niệm này trong đầu, Địch Bỉ Á tuy có chúng ngông cuồng, nhưng hắn có tư cách để ngông cuồng. Á Lịch Sơn Đại tâm tính thiện lương nên suy nghĩ như thế. Hắn chính là thủ hạ tín nhiệm nhất của Hắc ám chủ thần Địch Bỉ Tư, thập phần thấu hiểu thất đại chủ thần quan hệ có chút quỷ dị. Thủy thần, thổ thần, quang minh thần cùng phong thần nhằm vào hắc ám chi thần Địch Bỉ Tư, tựa hồ hoài nghi hắn điều gì.
Thần giới ngày một ngày trôi qua, quan hệ của thất đại chủ thần cũng dần trở nên khẩn trương.
Á Lịch Sơn Đại vẫn tin tưởng Địch Bỉ Á, cho đến khi…
“Địch Bỉ Tư, ta không hiểu, vì cái gì gần đây ngươi áp chế Địch Bỉ Á.” Á Lịch Sơn Đại xưng hô thẳng với Địch Bỉ Tư, quan hệ hắn với hai huynh đệ bọn họ không phải chỉ là thân mật thông thường.
Địch Bỉ Tư có chút mệt mỏi, than khẽ; “Á Lịch Sơn Đại, ta muốn mang ngôi vị hắc ám chủ thần cho hắn. Nhưng dã tâm của hắn không dừng lại ở đó, hắn muốn chiếm hữu cả thần giới. Ta cũng vì bất đắc dĩ mà áp chế hắn. Vì sự yên bình của thần giới giới mà lo lắng.”
Á Lịch Sơn Đại kinh ngạc vạn phần. Địch Bỉ Tư hiển nhiên không lừa gạt hắn. Hơn nữa, Địch Bỉ Tư nhiều lần trước các trưởng lão đề nghị nhường địa vị hắc ám chủ thần, bất quá trưởng lão không thông qua.
Không lâu sau, quan hệ thất đại chủ thần vô cùng kịch liệt. Từ ám đấu chuyển sang minh tranh. Trong đó Hắc ám chi thần, Lôi thần, Hỏa thần một bên, Quang minh thần, Thủy thần, Phong thần, Thổ thần theo phe đối lập. Trưởng lão thần giới cũng chia làm hai, giương gươm bạt nỗ.
Từ khi ma giới được phát hiện, phe Quang minh thần cho rằng Hắc ám chi thần cấu kết với chủng loại tàn bạo hung ác ma giới chuẩn bị xâm chiếm thần giới, mang ra chứng cứ sung túc.
Cho đến khi, sự việc bùng nổ. Khai hỏa chính là cháu gái đại trưởng lão bị tộc nhân ma giới sát hại. Cơ hồ cả thần giới bị cuốn vào trong đó, sonh phương bùng nổ chiến đấu thảm thiết chưa từng có, tử thương vô số.
Cho đến một ngày muội muội của Á Lịch Sơn Đại tìm đến hắn.
“Ngươi nói cái gì? Cháu gái đại trưởng lão bị Địch Bỉ Á dụ đến ma giới?” Á Lịch Sơn Đại vô cùng khiếp sợ.
“Đúng vậy, ca ca, không chỉ thế, ta còn nghe nói hắn vu hãm Địch Bỉ Tư cấu kết ma giới, hơn nữa hắn đang bí mật huấn luyện đại quân, Địch Bỉ Á chàng đã hoàn toàn thay đổi, ô ô…” Phân Ny khóc to.
Á Lịch Sơn Đại biến sắc, đang muốn hướng hắc ám chi thần báo cáo việc này, thì trong chiến tranh bị đả thương. Lúc này thần giới lưỡng phái đã đưa ra lực lượng cuối cùng, ngay cả siêu cấp thần thú cũng gia nhập chiến đấu.
Tràng chiến trường mang tính chất hủy diệt. Á Lịch Sơn Đại tại chiến trường hôn mê bất tỉnh. Đến khi hắn tỉnh lại thì chiến đấu đã đến hồi kết thúc, thất đại chủ thần trọng thương, chỉ còn lại một màn tử liệt.
Á Lịch Sơn Đại công khai âm mưu của Địch Bỉ Á. Thất đại chủ thần im lặng. Trận chiến này cao thủ thần giới gần như chết hết, thi thể liếc mắt nhìn không thấy cuối.
“Địch Bỉ Á, ta nhất định cho ngươi nếm thiên đao vạn quả.” Những trưởng lão còn tồn tại hô to, quỳ rạp xuống những thiên sứ đã chết đầy trên mặt đất.
“Ha ha ha, ra ở trong đây, đáng tiếc các ngươi không có cơ hội.” tiếng cười Địch Bỉ Á cuồng vọng truyền đến. Hắn mang đại quân bí mật bao vây những người còn sống, bên cạnh hắn chính là người hắn yêu đang bị chế trụ-Phân Ny.
“Địch Bỉ Á, ngươi buông Phân Ny ra.” Á Lịch Sơn Đại phẫn nộ nói.
Địch Bỉ Á nhìn Á Lịch Sơn Đại, thở dài: “Á Lịch Sơn Đại, ngươi không nhớ đã đáp ứng ta sao? Ngươi nói vô luận ta làm việc gì ngươi đều đứng bên ta. Huynh đệ các ngươi đều là người không có nghĩa khí, Phân Ny miệng nói yêu ta, tại thời khắc mấu chốt lại phản bội ta.”
Địch Bỉ Á siết cổ Phân Ny, ôn nhu nhìn nàng, nhẹ giọng nói: “Vì cái gì? Vì cái gì nàng phản bội ta?”
“Địch Bỉ Á, ngươi là kẻ điên.” Phân Ny gằn từng tiếng.
“Vì cái gì? Vì cái gì?” Địch Bỉ Á vẫn thì thào nói, đột nhiên trên tay hắn thất thải quang mang bạo thiểm, trong phút chốc thần hạch Phân Ny vỡ nát, ánh mắt xinh đẹp của Phân Ny dần mất đi thần thái.
Á Lịch Sơn Đại không thể kiềm chế, điên cuồng hét lên đánh tới, bị Địch Bỉ Á một cước đá bay. Thực lực của hắn sớm đã vượt qua thất đại chủ thần, một tên bát dực thiên sứ làm sao có thể là đối thủ của hắn.
Thất đại chủ thần yên lặng nhìn nhau, thấy được sự hối hận trong mắt đối phương. Bọn họ liên hợp cùng một chỗ, đối Địch Bỉ Á phát động công kích.
Chỉ tiếc thất đại chủ thần thân bị trọng thương, liên thủ đối phó Địch Bỉ Á cũng bị vây vào liệt thế.
Lúc này, thất đại chủ thần ăn ý lựa chọn tự bạo, muốn cùng Địch Bỉ Á đồng quy vu tận. Tiếc rằng Địch Bỉ Á chỉ thụ trọng thương, vẫn chưa chết. Còn chiến trường theo đó bị trầm xuống hơn mười vạn thước, trở thành thâm uyên tuyệt địa, phạm vi ngàn dặm điểu thú bất sinh.
Địch Bỉ Á thu thập thất đại chủ thần thần bài, tại vực sâu kiến tạo sáng chế thần cự điện, mang Á Lịch Sơn Đại giam cầm tại đây, khiến hắn chứng kiến tất cả. Tuy thần thức Á Lịch Sơn Đại bị giam cầm, nhưng bi thương khiến cánh của hắn từ trắng chuyển sang đen, qua không biết bao nhiên vạn năm, không tiến hành bất cứ tu luyện bỗn nhiên xuất hiện thêm một đôi cánh nữa, trở thành thập dực đọa lạc thiên sứ.
Thập dực đọa lạc thiên sứ bình tĩnh kể lại, hai tay khoang lại, thanh âm vô cùng thê lương, đó chính là bi thương triệu vạn năm lắng đọng.
“Ngươi chính là Á Lịch Sơn Đại?” Long Nhất nghe xong chợt hiểu, khiếp sợ đến chết lặng. Nguyên lai thần giới phát sinh thảm kịch như thế, xem ta vô luận nhân giới hay thần giới, dục vọng chính là căn nguyên hủy diệt.
Đọa lạc thiên sứ gật đầu, nhìn thiên sứ thi hài vô số, trầm ngâm không nói.
Long Nhất kêu gọi tam đại chủ thần cư trú trong thân thể hắn, muốn cho họ nghe thấy chuyện cũ của thần giới, cho họ nhìn thấy tầng tầng hài cốt, cho họ thấy bộ mặt sáng chế thần mà họ thờ phụng, nhưng bọn họ vẫn không một lời đáp lại.
Tuy nhiên đọa lạc thiên sứ cũng không biết chuyện về sau diễn biến thế nào, còn Long Nhất thì có thể đoán ra. Thu thập thất đại thần bài, Địch Bỉ Á thực hiện tâm nguyện dựng dục thất đại chủ thần, bọn họ khi đó sẽ xem Địch Bỉ Á như phụ thần, cho rằng vũ trụ do sáng chế thần sáng tạo, Địch Bỉ Á trở thành người tồn tại chí cao vô thượng.
“Tiểu tử, ta như đèn dầu đã cạn, muốn đi theo Địch Bỉ Tư chủ thần, hôm nay ta biết Địch Bỉ Á đã tiêu vong, ta cũng không còn việc gì phải tiếc nuối. Sự tình thiên ma vương ta không giúp được gì, ngươi có đủ thất đại chủ thần bài, việc của thần giới ta giao lại cho ngươi.” Đọa lạc thiên sứ thở dài nói.
“Á Lịch Sơn Đại, thiên ma vương ta không đối phó được, ngươi thân là cổ lão thần giới còn tồn tại, sao có thể bỏ mặc mọi thứ a.” Long Nhất quýnh lên vội nói. Sau khi nghe đọa lạc thiên sứ kể chuyện, hắn thật sự bị đả kích rất lớn. Nguyên lai chính mình trước mặt cổ thần chỉ là một con kiến, chính mình còn tưởng đã ở đỉnh phong. Nhưng hắn ngẫm lại, cổ thần mất đi, giờ đây thiên ma vương chính là tối cao tồn tại. Hắn hơn hai mươi tuổi khiêu chiến thiên ma vương không được, cổ thần qua triệu vạn năm tồn tại, thực lực cách nhau một trời một vực.
Á Lịch Sơn Đại cười khổ lắc đầu, thần thức của hắn một khi thoát khỏi giam cầm phải chết không phải nghi ngờ, hắn đã cảm giác được sinh mệnh rất nhanh trôi đi.
“Tiểu tử, ta chỉ có thể giúp ngươi thoát ly thâm uyên tuyệt địa. Ngươi theo phía đông thần giới đến lạc nhật phong, dùng khối hắc bàn Địch Bỉ Á lưu lại mở ra bí môn. Vật Địch Bỉ Á lưu lại có thể một lần nữa dựng lại huy hoàng thần giới.” Á Lịch Sơn Đại nói.
“Nhưng thực lực ta tại thần giới còn không là gì a.” Long Nhất đau khổ nói.
“Không quan hệ, ngươi thân đủ thất đại chủ thần bài cùng ngũ đại thần chi lạc ấn, muốn hòa cùng lực lượng thần giới cũng không khó khăn.” Á Lịch Sơn Đại nói. Ngay sau đó hắn lại vung tay lên, một thân ảnh yểu điệu từ phế khư đi tới, ma giới công chúa Tư Yên đang hôn mê bất tỉnh.
“Nữ tử này trong cơ thể có huyết mạch ma tộc cùng thần tộc. Hơn nữa thần tộc huyết thống vô cùng thuần khiết, cũng không biết ai to gan lớn mật dám cùng ma nhân kết hợp. Nữ tử này ngươi hãy quản lý, nếu thấy nàng ta có khả năng gây nguy hiểm thì giết ngay.” Á Lịch Sơn Đại lạnh lùng nói.
“Nguyên lai là thần ma giao tạp, thiên ma vương cũng có vài phần bổn sự, không biết câu dẫn mỹ nữ nào của thần giới.” Long Nhất nói thầm, trước kia hắn cũng nhận thấy khí tức tiểu yêu nữ có chút quái dị.