Phá Sạch! Giết sạch, không chừa tên nào! (Thượng).
Màn đêm lặng lẽ bước lui, từng đạo ánh sáng xuyên thấu qua cành lá chiếu xuống, đem tới vài tia ấm áp đến nguyên thủy sâm lâm âm lãnh này.
Một đốm lửa mau lẹ bay qua rồi đứng lại bên dòng suối nhỏ trong suốt, một thân áo giáp màu lửa đỏ, vai mang Xích huyết cung, còn có những đường cong lả lướt ma quỷ, không phải Hồng Nương Tử đây sao?
Hồng Nương Tử ngồi thụp xuống dùng hai tay vốc một vốc nước rửa mặt, sau đó ngẩn người nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong làn nước. Vẫn khuôn mặt yêu kiều tuyệt mỹ ấy, chỉ là nay giữa đôi mi đã mang theo một nét tang thương mãnh liệt. Nhiệm vụ Lôi thần cấm khu lần này, Thiểm điện Dong binh đoàn của nàng cùng Thiết Huyết Dong binh đoàn mấy ngàn nhân mã tổn thất không nói, điều làm cho nàng càng thêm thương tâm chính là Diệp Trưòng Ly tại tuyệt cảnh đã muốn xâm phạm nàng, nếu không phải nhờ thiên lôi từ trời đánh xuống đánh chết hắn, sợ rằng chính mình chết cũng không nhắm mắt được.
-“Ta bây giờ còn nơi nào để đi đây?” Hồng Nương Tử lẩm bẩm nói, từ ranh giới tử vong sống sót trở về, chỉ còn lại một mình nàng làm cho nội tâm của nàng trở nên mơ hồ không rõ phương hướng.
Chính tại lúc này, cách đó không xa sau lưng Hồng Nương Tử xuất hiện một đoàn mạo hiểm khoảng 30 người, nhìn qua cờ hiệu chính là Tiên phong Dong binh đoàn. (ND: Chắc tác giả lầm lẫn đoạn này, vì sau đó toàn nói là Bạo Phong dong binh đoàn)
-“Phó đoàn trưởng, ả chính là Hồng Nương Tử của Thiểm điện Dong binh đoàn, nhìn cái mông ả này, đích thực là cực phẩm nha” một gã thổ hệ cao cấp ma pháp sư dáng vẻ hèn mọn, chảy nước miếng nhìn đôi mông hoàn mỹ đang ngồi thụp xuống của Hồng Nương Tử.
Tên Phó đoàn trưởng này là một đại kiếm sư, con mắt trừng trừng nhìn Hồng Nương Tử không nháy mắt, chỉ cần là nam nhân đều biết tới tuyệt thế vưu vật của giới Dong binh đoàn, nhưng vưu vật này chỉ nhìn được chứ không chạm vào được, nàng có thực lực SS cấp trong giới dong binh, hơn nữa phía sau còn có cả một Thiểm điện Dong binh đoàn cho nên tới nay không ai dám có ý đồ gì với nàng.
-“Nếu người còn nói hưu nói vượn trước mặt ả, để ả nghe thấy thì chết lúc nào cũng không biết, hay là chúng ta tránh xa ả là tốt nhất” Lúc này tên Phó đoàn trưởng lấy lại bình tĩnh liền mở mồm trách mắng.
-“Chờ một chút, Phó đoàn trưởng, ngài xem Lôi thần thần bài và Lôi thần Nhãn có khi nào đang ở trên người nàng ta không, Thiểm điện Dong binh đoàn bọn họ và Thiết huyết Dong binh đoàn thực lực vô cùng cưởng đại, nói không chừng nhiệm vụ này chính là do bọn ả hoàn thành đó?” Đôi mắt nhỏ xíu của tên thổ hệ ma pháp sư lóe lên một tia bỉ ổi.
Tên Phó đoàn trưởng do dự một chút, ra vẻ không thèm quan tâm đến hắn.
-“Phó đoàn trưởng, chung quanh ngoài trừ ả ra không có ai hết, không chừng tất cả người khác đều chết hết rồi, mặc dù ả là SS cấp dong binh, nhưng ở đây chúng ta có hơn 30 người, đoàn trưởng ở phía sau không xa lắm, chúng ta động thủ rồi phát tín hiệu cho đoàn trưởng đến, nếu cầm chân ả trong chốc lát, ả cũng không thể chạy thoát, mà đoàn trưởng không cần nữ sắc, đến lúc đó cũng sẽ…..” tên thổ hệ ma pháp sư vẻ mặt càng thêm bỉ ổi, hắn cực lực muốn Phó đoàn trưởng bắt lấy Hồng Nương Tử, chỉ vì hắn đối với Hồng Nương Tử cũng mơ ước đã lâu, Phó đoàn trưởng ăn thịt, hắn như thế nào cũng phải húp chút nước canh chứ.
-“Vậy. theo ý ngươi nói, chúng ta đi, ngươi phát tín hhiệu để bọn đoàn trưởng tới mau đi” Phó đoàn trưởng nghe vậy con mắt hắn sáng ngời, ánh mắt nhìn Hồng Nương Tử càng thêm nóng như lửa. Đúng vậy, cho dù Hồng Nương Tử lợi hại, sao có thể chống lại Bạo Phong Dong binh đoàn bọn họ chứ, nói như thế nào Bạo phong Dong binh đoàn cũng miễn cưỡng tính là A cấp Dong binh đoàn, mặc dù A cấp Dong binh đoàn tràn lan trên đại lục thì vẫn là A cấp cơ mà.
Phó đoàn trưởng đã phát mệnh lệnh, 30 tên trong tiểu đội lập tức tản ra bắt đầu bao vây, ma pháp sư phía sau bắt đầu chuẩn bị ma pháp, mà 3 gã đạo tặc liền dùng Tiêm Tung thuật biến mất giữa không khí, từ ba hướng khác nhau bắt đầu tới gần Hồng Nương Tử.
Hồng Nương Tử từ trong suy tư thong thả ngước đầu lên, mắt phượng bắn ra một đạo sát khí, nàng đã sớm nhận thấy được phía sau có hơn 10 người đang nhìn chằm chằm nàng, chỉ là nàng không ngờ bọn chúng dám phát động công kích với nàng. 5 (ND: Không biết tác giả dùng số 5 để làm gì, không dám dịch bừa nên để nguyên vậy ), lúc này, ba gã đạo tặc đã len lén bước tới, chỉ cách Hồng Nương Tử khoảng 5 bước chân, sau khi cùng nhận được ám hiệu, tất cả đồng thời phát động đánh lén.
sát đích một tiếng, một trận hàn quang nổ ra, thân hình Hồng Nương Tử đã phóng người ra xa, tạo thành một vòng cung như mặt trăng tử vong âm lãnh. 3 gã đạo tặc ngay cả một tiếng kêu thảm cũng chưa kịp phát ra, yết hầu đã bị cắt đứt, máu phun thành vòi cao mấy thước, thân hình từ từ hiện ra rồi mềm oặt đổ xuống.
Hồng Nương Tử không chút chậm trễ, Xích huyết cung trên vai đã nằm gọn trong tay trái nàng, tay phải nhanh chóng kéo dây, 3 luồng nguyên tố hỏa hệ ma pháp liền tụ tập lại tạo thành 3 đạo ánh sáng theo một đường thẳng hoàn mỹ bắn về phía 3 gã ma pháp sư đang đứng, nhất thời 3 tiếng nổ mạnh vang lên, hơn mười tàng cây đại thụ bị nổ nát bấy rơi xuống với khí thế hủy thiên diệt địa, nhất thời tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng, 30 người trong phút chốc chỉ còn 5, 6 người
Hồng Nương Tử lạnh lùng cười, thừa dịp cây cối đổ xuống tạo nên bụi mù mịt, thân hình nàng như tia chớp phóng đi, nàng biết Bạo phong Dong binh đoàn này, là Dong binh đoàn mang tiếng xấu nhất trong các loại Dong binh đoàn cấp A, chuyên trộm gà đánh bả chó, cướp nhà giết người không loại ác nào không làm, nhưng nếu xét về thực lực cũng không sai, chính mình một người không thể chống lại cả một Bạo phong Dong binh đoàn bọn chúng, lúc này chạy là thượng sách.
-“Giết anh em ta rồi còn muốn chạy sao?”
Chính tại lúc này, mấy người thân mang đấu khí màu Lam đậm từ không trung xuất hiện, bức Hồng Nương Tử trở về chỗ cũ. Đợi đến khi bụi mù tan hết, đã có một vòng mười mấy tên kiếm sư tạo thành một vòng tròn bao quanh Hồng Nương Tử, trong đó có 3 gã là Đại kiếm sư, phân biệt là đoàn trưởng và phó đoàn trưởng của Bạo phong Dong binh đoàn, kẻ còn lại là một tên đại hán trung niên khoảng 40 tuổi. Phía sau kiếm sư còn lại là cao cấp chiến sỹ, trung cấp chiến sỹ cùng chiến sỹ cảnh giới dưới một chút, mà phía sau còn có không biết bao nhiêu là ma pháp sư, bọn chúng đang tạo ma pháp kết giới bảo vệ cho đồng bọn, phía sau ma pháp sư còn có ma cung thủ hình thành một trận thế như vậy cho dù là kiếm thánh cũng không dễ dàng thoát được.
Hồng Nương Tử trong lòng khẽ quặn, nhưng khuôn mặt cười điên đảo chúng sinh vẫn không đổi sắc, nàng cất giọng êm ái:
-“Yêu, không phải đây chính là Bạo phong Dong binh đoàn sao? Hình thành trận thế này để đối phó một cô gái yếu ớt như ta sao?”
Nhất thời, một ít dong binh định lực không tốt đã bị nụ cười kiểu diễm của nàng làm cho mất hồn, trên mặt chúng liền biến thành vẻ si ngốc.
-“Hừ, Dư Hồng Nương, ngươi khỏi cần nhiều lời, mau đem Lôi thần thần bài củng Lôi thần nhãn châu giao ra, ta sẽ thả ngươi rời đi” tên đoàn trưởng Bạo phong Dong binh đoàn hừ lạnh một tiếng ra tay làm mấy tên vô dụng kia tỉnh lại, tên đoàn trưởng này cả đời chỉ si mê đấu khí và kiếm thuật, đối với nữ sắc không có chút hứng thú, bởi vậy không bị Hồng Nương Tử mê hoặc.
-“Thì ra các người là vì Lôi Thần Thần bài và Lôi thần Nhãn châu, vậy các ngươi tìm người khác đi, nhiệm vụ Lôi thần cấm khu này chúng ta không thể hoàn thành rồi” Hồng Nương Tử cười duyên nói, trong lòng bỗng hiện ra khuôn mặt tuấn tú mang theo nụ cười xấu xa của Long Nhất, không biết vì cái gì, trong lòng nàng tin tưởng rằng nhiệm vụ Lôi thần cấm khu này với Long Nhất nhất định có quan hệ.
-“A a, Dư Hồng Nương, ngươi tốt nhất nên nói thật, Thiểm điện Dong binh đoàn cùng Thiết Huyết Dong binh đoàn ngoại trừ ngươi đều chết hết, ngay cả Diệp Trường Li cũng không thoát được, chúng ta có lý do tin rằng nhiệm vụ Lôi thần cấm khu là do ngươi hoàn thành. Nếu thật sự không phải, vậy ngươi bỏ vũ khí xuống để chúng ta kiểm tra thân thể, nếu thật sự không có, chúng ta sẽ thả ngươi đi” tên vừa nói chính là Phó đoàn trưởng của Bạo phong Dong binh đoàn, con mắt dâm đãng của hắn không ngừng nhìn chằm chằm vào thân thể mềm mại như ngọn lửa của Hồng Nương Tử.
Khuôn mặt tươi cười quyến rũ của Hồng Nương Tử thu lại, sắc mặt biến chuyển cực nhanh làm người khác ngỡ ngảng không thôi, nàng biết lần này không phải tốt đẹp gì, nếu buông vũ khí thì khác nào tự chui đầu vào lưới, nhìn ánh mắt tên Phó đoàn trưởng này sẽ biết, nếu bị bọn họ bắt được khẳng định là bị chúng lăng nhục đến chết, mà nàng nếu có chết cũng phải kéo theo một đám chết chung.
-“Bắt ả, bất kể sống chết” tên Đoàn trưởng vung tay phát ra mệnh lệnh công kích.
-“Tốt nhất là bắt sống, nếu ả chết thật đáng tiếc a” tên Phó đoàn trưởng cười dâm đãng.
—————-
Long Nhất cung Man Ngưu sóng vai đi phía trước, cùng thảo luận việc Man Ngưu tu luyện Phục ma côn pháp và Kim chung tráo đã gặp một ít vấn đề, hôm nay hai loại công phu đó Man Ngưu tu luyện coi như đã đại thành, coi như là đạt đựoc đỉnh điểm, có muốn tu luyện nữa cũng không thể tiến lên thêm được.
Long Nhất cẩn thận tự phân tích, chỉ cho Man Ngưu như thế nào đối diện với kinh nghiệm lần đầu tiên đạt đến đỉnh điểm một loại công phu. Thực lực Man Ngưu hôm nay so với kiếm thánh bình thường cũng khó phân cao thấp, Lục Ngọc tài quyết trong tay hắn cũng là một loại vũ khí cấp 1 của Cuồng thần, huống hồ trong truyền thuyết có nói bên trong nó phong ấn tinh thần lực của Cuổng thần lưu lại, nếu Man Ngưu bộc phát hoàn toàn năng lượng tiềm tàng của Lục Ngọc tài quyết, không biết hắn có thể trở thành Cuồng thần đời kế tiếp hay không, Long Nhất tưởng tượng như thế.
Đi phía sau hai nam nhân là một đoàn tuyệt thế mỹ nữ, mà chỉ cần bình thường một người xuất hiện cũng đủ khiến cho thế gian điên đảo rồi.
-” Linh nhi, muội xem con mắt của muội kìa, từ sáng tới giờ chưa hề rời khỏi người Phu quân, tối hôm qua động phòng hoa chúc có phải là rất ngọt ngào a” Lãnh U U nhìn thấy mắt phượng của Phong Linh như dính vào thân thể Long Nhất, không khỏi ghé môi sát bên tai Phong Linh thì thẩm trêu ghẹo.
Phong Linh mặt ửng hồng liếc mắt nhìn Lãnh U U đáp:
-“Đó là đương nhiên, phu quân ôn nhu như thế nào chứ? Tỷ đang ghen sao”
Lãnh U U cười nhẹ nói:
-“Ghen? Có đôi khi cũng nghĩ đến, nhưng là ta sớm đã nghĩ thông suốt rồi, Phu quân không phải người bình thường, những người bên cạnh chàng đều là hồng nhan cả, chúng ta mọi người hòa thuận cùng chung sống cũng tốt rồi, không nhất định phải độc chiếm”
-“Nếu lúc nào có thể cùng Phu quân và cả bọn tỷ muội du lịch khắp đại lục, dấu chân in lên cả Thương Lan Đại lục thì tốt quá” Phong Linh than nhẹ một tiếng lẩm bẩm nói.
-“Sẽ có một ngày như vậy, ta tin tưởng vào Phu quân” Lãnh U U vừa cười vừa giữ chặt bàn tay Phong Linh.
Lời hai người bọn họ tất nhiên cũng đã lọt vào tai của Ti Bích, Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt, chúng nữ đầu bắt đầu có ảo tưởng, có lẽ sẽ thật sự có nmột ngày như vậy. 75 (ND: cũng y như trên, pó tay tác giả, không hiểu 75 có nghĩa là gì nữa ), chính lúc này, 3 thần thú đang chạy nhảy vui đùa tán loạn đều nhất thời dừng lại, lỗ tai vễnh lên hiển nhiên đã phát hiện ra cái gì.
Long Nhất nhíu nhíu mày, hắn vốn không nghĩ sẽ xen vào chuyện của người khác, nhưng là lần này hắn cảm nhận được một tia dao động năng lượng quen thuộc. Chân hắn nhẹ nhàng điểm xuống, thân hình như đại bằng vút lên trời cao, vửa kịp lúc nhìn thấy một đạo hồng mang xẹt qua.
-“Xích huyết cung, là Hồng Nương Tử” đồng tử Long Nhất co rút lại, hướng tới một người đang thủ thế phía dưới, như chớp phóng tới trung tâm.