NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Phong Lưu Pháp Sư

Chương 88: CHIẾM CHÚT TIỆN NGHI

Tác giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chọn tập
Ads Top

 

Đêm đã về khuya, vầng trăng non mới nhú chiếu xuống mặt hồ, phản xạ lên ánh sáng bàng bạc lạnh lẽo.

Từ một góc hồ bao phủ xung quanh bởi lớp lớp những cây dây leo, âm thanh đùa giỡn với nước cùng tiếng cười vui như chuông reo truyền ra ngoài. Được những bụi cây đó che chắn, thân thể mềm mại xích lõa của Lộ Thiến Á và Ny Tạp thoải mái ngâm trong nước, để lộ ra hơn phân nửa ngọc nhũ trắng như tuyết, nhũ tiêm đỏ hồng ẩn ẩn hiện hiện dưới làn nước.

“Công chúa, người kể tiếp đi, vừa rồi đang nói tới đoạn các người bị quân đoàn vong linh bao vây. Sau đó thì sao?” Ny Tạp hào hứng truy vấn.

“Sau đó mọi người đều sắp không trụ nổi, hai chiến sĩ đã toàn thân đẫm máu, bản thân muội không còn cả sức để đứng vững nữa. Khi đó, muội thực sự nghĩ rằng chúng ta chết chắc rồi. Đột nhiên, một trận cuồng phong nổi lên, trời đất tối sầm lại, Long Nhất vô thanh vô tức xuất hiện giữa không trung, chỉ nghe chàng hét một tiếng giận dữ, từng vòng từng vòng kim quang từ trong miệng chàng tán phát ra. Quân đoàn vong linh từng lớp từng lớp một ngã xuống. Thế là chúng ta được cứu.” Lộ Thiến Á hoa chân múa tay, mặt mày hớn hở, đơn giản là biến Long Nhất thành một vị thần.

Ny Tạp che chiếc miệng xinh xắn lại, đôi mắt lấp lánh như ánh sao, nàng lẩm bẩm nói: “Hắn thật lợi hại đến vậy à? Từ miệng mà có thể phát ra kim quang ?”

“Đương nhiên, chàng là nam nhân của muội mà.” Lộ Thiến Á tự hào mỉm cười duyên dáng. Thực sự trong thâm tâm nàng, Long Nhất chính là thần, vị thần duy nhất của lòng nàng.

“Rồi sao nữa? Sau đó lại thế nào ?” Ny Tạp vồn vã hỏi.

“Hôm nay không nói nữa, ngày mai tiếp tục đi. Ai, Long Nhất ở trong phòng đã mấy ngày rồi.” Lộ Thiến Á thở dài một hơi, tâm tình lập tức trở nên nặng nề.

“Hì hì, công chúa, mới có hai ngày thôi mà, người đã không chịu nổi rồi.” Ny Tạp trêu đùa.

“Hai ngày là lâu lắm rồi. Nếu có thể, muội một khắc cũng không muốn rời xa chàng, không có chàng kề bên, trong lòng luôn chẳng thấy vui.” Lộ Thiến Á không hề che dấu tâm trạng buồn bã sâu kín trong lòng, dường như giữa nàng và Ny Tạp căn bản không hề tồn tại một bí mật nào cả.

“Công chúa, người hạnh phúc thật.” Ny Tạp khẽ cười nói, nàng thực lòng cảm thấy vui mừng cho Lộ Thiến Á.

“Ny Tạp, rồi sau này tỷ cũng sẽ hạnh phúc như muội thôi. Trong tộc chẳng phải có rất nhiều người theo đuổi tỷ sao? Đã nhắm được ai chưa?” Lộ Thiến Á cười hỏi.

Ny Tạp lắc lắc đầu nói: “Bọn họ đều rất tốt, nhưng vẫn chưa thấy cái cảm giác tim đập thình thịch, toàn thân tê đi như người nói đâu.”

“Không cần phải vội đâu, rồi tỷ cũng sẽ gặp thôi.” Lộ Thiên Á cười nói.

“Mmm. Đến lúc đó nhất định sẽ gặp được người còn hoàn hảo hơn cả Long Nhất đấy.” Ny Tạp cười nhẹ một tiếng, thân thể mềm mại lướt trôi về phía sau, cả thân người ngửa nổi lên mặt nước, bộ ngực no tròn vun cao lộ ra toàn bộ, quyến rũ mê người.

“Cái này có lẽ khó đó, muội nghĩ trên thế giới này không có khả năng tìm thấy được một Long Nhất như thế nữa đâu.” Lộ Thiến Á nói với Ny Tạp đang bơi về phía sau.

“Chưa chắc đâu, chúng ta cứ chờ xem. Á…” Ny Tạp đang nói đột nhiên kêu lên một tiếng kinh hoàng, hai tay ôm lấy ngực tức tối nhìn Lộ Thiến Á.

“Ny Tạp, ngực của tỷ lớn thiệt là lớn à nha.” Lộ Thiến Á cười gian nhìn Ny Tạp nói.

Ny Tạp đỏ mặt lên, tà nhãn nhìn về phía ngọc nhũ của Lộ Thiến Á nhẹ buông một câu: “Không có đâu, người mới lớn lên nhiều đó. Ta nhớ lúc người bỏ đi chúng ta từng so với nhau nhau, người so với ta đích thị còn nhỏ hơn. Hiện tại đã lớn hơn ta một vòng rồi, có phải ở bên ngoài được gì đó nuôi dưỡng tốt hơn không?”

Lộ Thiến Á cười hì hì. Nàng kề tai Ny Tạp thì thầm gì đó thần bí.

“Tử nha đầu, những lời như vậy mà cũng nói ra được.” Ny Tạp mặt đỏ như gấc, xưng hô từ công chúa đã biến thành tử nha đầu.

“Thật mà, muội không lừa tỷ đâu. Điều này là Long Nhất nói đấy, tỷ có phải muốn thử không nào, muội giúp cho.” Lộ Thiến Á cười to nhào tới Ny Tạp.

Hai nàng hòa thành một vòng tròn trong làn nước, hai người thân thể trên dưới đảo lộn với nhau. Khung cảnh thực là đầy vẻ cuốn hút, tiếc rằng chỉ có mặt trăng tít trên cao mới thưởng thức được.

Huyên náo một hồi, hai nàng thả mình trôi trên mặt nước thở hổn hển.

“Công chúa, người thực sự đã để cho Long Nhất sờ mó ngực rồi hả? Vậy thì xấu hổ lắm a.” Chẳng bao lâu, Ny Tạp nhịn không được đã đỏ mặt hỏi.

“Có gì mà xấu hổ chứ, muội cùng Long Nhất đến cả cái đó đó cũng đều làm rồi. Cả người cũng là của chàng, ngực thì sao chứ, huống hồ Long Nhất vuốt ve thoải mái vô cùng.” Lộ Thiến Á dịu dàng nói, mắt lộ vẻ xuân tình phơi phới, hiển nhiên nàng đang nhớ tới một giai đoạn vốn không dành cho độ tuổi thiếu nhi.

Ny Tạp nhìn cặp mắt đắm chìm trong sự mê ly Lộ Thiến Á, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ việc nam nữ luyến ái lại thực sự thoải mái đến như vậy sao?

“Công chúa, người nói xem cái cảm giác đó là thế nào vậy. Ta nghe người ta nói lần đầu tiên sẽ đau lắm, có phải vậy không?” Ny Tạp dùng khủy tay khẽ huých Lộ Thiến Á đỏ mặt hỏi.

“Mmm. Khi bắt đầu sẽ đau một chút, sau đó thì không còn đau nữa.” Lộ Thiến Á ghé vào bên tai Ny Tạp nói, thanh âm càng ngày càng nhỏ, dần dần không thể nghe thấy nữa.

o O o

Ánh sáng của bảy loại ma pháp lưu chuyển bên ngoài cơ thể Long Nhất rồi dần dần nhập vào trong cơ thể, hai mắt chậm rãi mở ra, con ngươi đen tuyền như một vực sâu tỏa ra lực hấp dẫn trí mệnh, không ai có khả năng nhìn ra chỗ sâu nhất của nó.

Nhẹ nhàng thổ ra hoàn toàn một hơi trọc khí, Long Nhất nhảy lên không, thân thể nhẹ nhàng như chim én. Hắn giang rộng cả hai tay quay tròn, xương cốt toàn thân phát ra tiếng kêu răng rắc.

“Sảng khoái thật. Ngạo Thiên Quyết sắp đột phá tầng thứ hai rồi.” Long Nhất lẩm bẩm nói, tựa hồ mỗi lần kinh mạch thụ thương mà phục hồi lại công lực lại tinh tiến thêm một ít.

Cảm giác được trên người nhớp nháp vô cùng khó chịu, Long Nhất quyết định đi tắm, nhưng phòng hắn không có nhà tắm. Đột nhiên, Long Nhất chợt nhớ ra bên ngoài có một hồ nước nhỏ, đã khuya thế này chắc không có ai ra đó, chi bằng tới đó tắm rửa một cái.

Long Nhất chân điểm nhẹ, thân như đại bàng bắn vụt lên không trung. Chỉ vài bước nhảy, Long Nhất đã đến trên khoảng không trên hồ. Nội tức vừa thu lại, trọng lực kéo thân thể rơi thẳng xuống lòng hồ.

“Phanh” một tiếng, Long Nhất bắn vào lòng hồ như một quả đạn pháo, nội lực vừa chấn động, y phục liền biến thành nát vụn.

Lúc đó ở tại vùng hồ được những bụi cây cách ly, Lộ Thiến Á cùng Ny Tạp đang thì thầm nói chuyện thì bị tiếng ầm của nước làm giật nảy mình. Hai người cùng nhau bơi về phía những bụi cây bới những cành nhỏ ra thành một cái lỗ nhìn ra ngoài, xem xem rốt cuộc là ai mà khuya thế này còn hứng thú tới đây ngoạn thủy.

“Long Nhất…” Lộ Thiến Á buột miệng nói. Mặc dù nhìn không được rõ ràng cho lắm, nhưng mái tóc đen của Long Nhất có thể khẳng định cho thân phận của hắn vì hiện tại cả tinh linh sâm lâm chỉ có một người tóc đen mà thôi.

“Á, chúng ta mau mau đi mặc y phục vào đi.” Ny Tạp thầm thì nói.

“Gấp cái gì chứ, không bằng chúng ta gọi hắn qua đây tắm cùng nhau đi.” Lộ Thiến Á tinh nghịch nói.

“Người cùng với hắn ở chỗ này mà uyên ương dục (tắm. ND) đi, ta không thể bồi tiếp đâu.” Ny Tạp đỏ mặt nói lí nhí.

“Uyên ương dục?” Lộ Thiến Á đầu óc ngây ra, dường như đề nghị này cũng có phần đúng a.

“A…a, công chúa, người hôm nay nên để cho hắn giúp người xoa nắn một chút, nói không chừng lại có thể trở nên lớn hơn nữa đó.” Ny Tạp thấy Lộ Thiến Á mơ màng, nghịch ngợm bóp vào nhũ hoa của nàng một cái.

Lộ Thiến Á giờ này đang có chút xuất thần, đột nhiên nơi ngực bị đánh lén, không khỏi á lên một tiếng.

“Ai?” Long Nhất đang bơi lội sảng khoái, đột nhiên nghe thấy từ hướng những bụi truyền đến một tiếng kêu sợ hãi, theo phản xạ phá nước xông lên, kích một chưởng về phía trước. Chỉ nghe “oanh” một tiếng, cả một khoảng dây leo đan tầng tầng lớp lớp bị bạt hết ra .

Ách, Long Nhất vừa nhìn thấy Ny Tạp cùng với Lộ Thiến Á đang ôm ngực ngâm mình trong nước bèn ngây ra phát ngốc.

“Ngươi quay đầu lại ngay!” Ny Tạp mang theo âm thanh như sắp khóc hét lên.

Long Nhất không dám phản ứng gì lại, lập tức chuyển thân quay về đằng sau, đầu bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Chỉ nghe bên cạnh một loạt âm thanh sột sột soạt soạt mặc quần áo, sau đó lại nghe được một tiếng bước chân chậm rãi đi ra xa.

“Được rồi. Long Nhất, chàng có thể xoay người lại rồi đó.” Lộ Thiến Á gọi.

Long Nhất bối rối mau chóng tẩy rửa sạch sẽ, phi thân lên bờ, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một bộ y phục để thay, vừa chuyển thân quay lại liền đối diện ngay với nhãn thần vừa mừng vừa giận của Lộ Thiến Á.

“Ta không cố ý mà, ta còn tưởng có người nhìn lén ta tắm, nàng cũng biết, phu quân của nàng luôn luôn thủ thân như ngọc, thế nào lại để cho người khác rình coi chứ.” Long Nhất hắc hắc cười gian hai tiếng.

“Loạn ngôn, chàng nói thật đi, vừa rồi chàng đã nhìn thấy gì?” Lộ Thiến Á cong môi hỏi.

“Ta cái gì cũng không thấy hết, nhân danh Quang Minh thần.” Long Nhất đưa tay lên thề. Thực ra hắn đích xác cũng không nhìn thấy gì nhiều, chỉ nhìn thấy một chút hút, chỉ có một chút chút thôi.

“Thiếp thật không tin, tặc nhãn của chàng lợi hại lắm, có lẽ đêm này Ny Tạp ngủ không yên rồi.” Lộ Thiến Á liếc mắt lườm Long Nhất.

Long Nhất ngay cả cái nháy mắt cũng không chằm chằm nhìn Lộ Thiến Á, sau khi tắm rửa xong dưới ánh trăng nhìn nàng thập phần mê hồn, một nửa mái tóc ướt xỏa ngang lưng, làn da nõn nà, đôi mắt to tròn chớp chớp, cổ áo tựa hồ mở rộng quá, có thể thấy một cái khe sâu hút hồn người tại đó.

“Chàng dùng bộ dạng đó nhìn ta làm gì?” Lộ Thiến Á mặt đỏ lên, xấu hổ pha lẫn vui sướng hỏi lại.

“Bởi vì nàng câu dẫn ta a, ta như thế là để phối hợp với nàng.” Long Nhất nghiêm trang trả lời, tiến tới nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn tinh khiết của Lộ Thiến Á.

Đại thủ của Long Nhất kéo lại, ôm nàng vào lòng.

“Chàng muốn làm gì?” Lộ Thiến Á lí nhí như muỗi kêu.

“Ta đang nghĩ cùng với nàng ân. làm một chuyện.” Long Nhất cười gian nói, bế xốc Lộ Thiến Á lên, biến mất trong màn đêm thâm sâu mê người.

 

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer