Mồ hôi lạnh trên trán Tô Triệt cuồn cuộn mà xuống, thầm nghĩ:
– Nếu phụ hoàng biết rõ cây cung này rơi vào trong tay người khác, cái thái tử vị này khẳng định không có phần của ta, thậm chí nói không chừng ngay cả ta cũng bị đày vào lãnh cung…
Mấy ngày nay, Cảnh Đức hoàng đế triệu tập tất cả Thần Luân Thần Thông cường giả của Kiến Vũ quốc, thương nghị một chuyện tiến vào núi lửa luyện đan, Tô Triệt một mực ở bên cạnh, để ngừa Tô Hoảng đến đây tranh thủ tình cảm, bởi vậy không có được tin tức.
Giờ phút này Cảnh Đức hoàng đế đã cùng bọn người Tề vương, Mộc vương đàm tốt điều kiện, Tô Triệt cũng nhẹ nhàng thở ra, không nghĩ tới lại nghe được tin tức này, đối với hắn mà nói quả thực chính là một tin dữ!
– Triệt tiểu tử, Triệt tiểu tử, ngươi nói hiếu kính ta đồng nam đồng nữ đâu?
Tô Triệt đang lúc không làm sao được, đột nhiên chỉ thấy một đầu Bạch Hạc so với con voi còn muốn khổng lồ mở ra móng vuốt đi tới, kêu lên:
– Ta đói bụng, mau mau xuất ra đồng nam đồng nữ đến!
Tô Triệt lườm lườm đầu Bạch Hạc kia, tròng mắt đi lòng vòng, lập tức đến chủ ý, thấp giọng nói:
– Hạc công, tiểu chất có một chuyện muốn nhờ.
Đầu Bạch Hạc kia buông đầu xuống, ánh mắt như chén ăn cơm nhìn chăm chú Tô Triệt, Tô Triệt lặng lẽ nuốt xuống một miếng nước bọt, thấp giọng nói:
– Hạc công, ta ngày bình thường thường xuyên hiếu kính ngài một ít đồng nam đồng nữ, cung cấp ngài ăn, hôm nay tiểu chất gặp nạn. Phụ hoàng ban thưởng cho ta Nhạn Minh Cung kia, hôm nay bị người chiếm đi, nếu phụ hoàng ta biết được việc này, chỉ sợ tiểu chất ta…
– Nhạn Minh Cung bị người chiếm?
Trong mắt Bạch Hạc kia hiện lên một tia tinh mang, tế thanh tế