Sau đó, Bất Tử Minh Vương liền thấy được một kim nhân khác, Huyền thai kim nhân trong Tử Phủ của Giang Nam.
– Thần tính?
Bất Tử Minh Vương thất thanh kêu lên:
– Ngươi làm sao cũng có thể có thần tính?
– Thần tính?
Giang Nam hơi ngẩn ra, Huyền thai kim nhân mở miệng, thanh âm oanh ùng ùng, ở trong Tử Phủ lay động:
– Ngươi nói Huyền Thai của ta là thần tính?
Tôn kim nhân kia của Bất Tử Minh Vương là thần tính của hắn, thần tính là thần hồn của Thần Ma, tu luyện tới Thần Ma cảnh giới, thần hồn hóa thành thần tính, đoạt xá người khác chỉ cần thần tính bay vào trong cơ thể đối phương, đem thần hồn của đối phương mạt sát là được.
Thần tính, là một cửa ải mà tất cả tu sĩ khó vượt qua nhất, Thái Hoàng lão tổ thân thể thành thần, pháp lực thành thần, nhưng mà như cũ không có trở thành thần minh chân chính, là bởi vì hắn còn chưa đem thần hồn ngưng tụ thành thần tính.
Vì vậy Thái Hoàng cần một cuộc đại chiến ma luyện, để cho thần hồn của mình lột xác, tu thành thần tính, thành tựu thần minh.
Mà Bất Tử Minh Vương đoạt xá sống lại, cũng là thần tính vào thân thể người khác, cướp lấy quyền nắm thân thể trong tay, vì vậy sau khi đoạt xá thành công, thân thể mới của hắn liền có thần tính, tự nhiên tu luyện làm ít công to, thật sớm tu thành thần minh!
Chẳng qua để cho hắn không ngờ chính là, hắn ở trong Tử Phủ của Giang Nam, lại thấy được thần tính của Giang Nam!
– Ngươi rốt cuộc là ai chuyển thế?
Sắc mặt Bất Tử Minh Vương kịch biến:
– Hoặc là, ngươi rốt cuộc là vị Thần Ma nào, dẫn đầu đoạt xá thân thể này?
Một con kiến hôi, mới vừa tu luyện tới Linh Đài Cảnh, lại có thần tính, hắn căn bản không tin tưởng loại chuyện này, xuất hiện tình huống như thế, chỉ có hai khả năng, thứ nhất Giang Nam là một vị Thần Ma chuy