Phó Duyên Tông trong lòng căng thẳng, cũng bận rộn phân phó đệ tử trưởng lão Triều Thánh Tông, đi tiếp những quốc gia kia.
Mọi người bận rộn làm một đoàn, Thiên Phủ bát tẩu hướng Giang Nam cáo từ rời đi nói:
– Hôm nay Thiên Phủ ta hoàn lại ân tình của Giang chưởng giáo, cũng đã thành công, lúc này từ biệt.
Giang Nam hoàn lễ:
– Liên luỵ hai vị tiền bối bỏ mạng trong tay địch thủ, Tử Xuyên trong lòng băn khoăn.
– Tứ đệ, Thất đệ cách chúng ta rời đi, tự mình chịu chết, chẳng trách người bên cạnh.
Thiên Phủ bát tẩu mang theo Thái Phi Ngư rời đi.
Đám người Dương La, Diêm Phù giờ phút này cũng xuất phát, trở lại Cửu U Minh Giới, lần này đám người Dương La mang đến cao thủ Minh giới Thần Tộc, Dương Di Thần Tộc cùng Diêm La Vương tộc cơ hồ bị đánh cho tàn phế, tổn thương cực kỳ thảm trọng.
Giang Nam tiến lên, hướng ba người cảm ơn, Dương La có chút lãnh đạm nói:
– Ta đến báo đáp sư dạ, bọn người Diêm Phù là đến báo đáp ân cứu mạng của ngươi, cần gì phải cảm ơn? Giang sư đệ, ngươi hôm nay thân là đứng đầu một phái Nhân Tộc, mà ta là Thần Tộc hạ nhiệm tộc trưởng, ta và ngươi chính là kẻ thù truyền kiếp, chúng ta từ nay bất tương lui tới!
Giang Nam nghe hắn như cũ xưng mình là “Sư đệ”, trong lòng biết hắn mặt lạnh tim nóng nói:
– Sư huynh, chư vị, sau này có khó khăn cứ mở miệng, Tử Xuyên xông núi đao biển lửa, quyết không chối từ!
Ánh mắt Dương La không hề giống như trước lạnh lùng như vậy nữa, ngay sau đó mặt lại băng lạnh, trầm giọng nói:
– Chúng ta đi!
Đối với cướp sạch Thái Huyền Thánh Tông kéo dài tới mấy ngày, lúc này mới đem nhiều bí cảnh của Thái Huyền Thánh Tông hết thảy đào đi ra ngoài, thậm chí có người trực tiếp khiêng Linh sơn đi.
Giang Nam cũng t