Oanh…
Quân Nhai thành đột nhiên kịch liệt chấn động, nhiều Thần Ma trên đầu thành hộc máu, bay ra ngoài, đập sập từng mảnh cung điện kiến trúc trong thành. Đới Anh Đới Dần huynh đệ trong lòng cả kinh, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ngoài Quân Nhai thành có vô số cổ trùng lẫn cắn nuốt, hóa thành một Ma Thần đỉnh thiên lập địa.
Thân thể dữ tợn, đứng ở ngoài thành, khí diễm ngập trời, mạnh đến nổi kinh khủng, quả thực có thể sánh ngang Thần Chủ!
Lại có vô số cổ trùng bay tới, tạo thành biển côn trùng rộng lớn mấy vạn dặm, đem trọn Quân Nhai thành vây quanh đến nước không lọt, hình thể Ma Thần nhỏ lại đứng ở trong côn trùng. Người mặc Huyết Bào, trong lỗ chân lông cùng thất khiếu có vô số cổ trùng tiến vào chui ra.
Cười lạnh nói:
– Thánh Thiên Đại Tôn? Chém giết ta? Khẩu khí thật lớn!
– Cổ Vương Thần Chủ?
Hai người Đới Dần, Đới Anh sắc mặt kịch biến, đi lên đầu tường, mấy trăm Thần nhân vờn quanh, cao giọng cười lạnh nói:
– Cổ trùng Thần Chủ, Thiên Đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới! Thánh Thiên Đại Tôn đang tìm ngươi, ngươi liền đưa tới cửa, hôm nay Quân Nhai thành liền là tử kỳ của ngươi! Mời Đại Tôn!
– Mời Đại Tôn! Mời Đại Tôn!
Nhiều Thần Ma quát lên, cuồng nhiệt reo hò, giống như tín đồ vô cùng tiều tụy.
Giang Nam không khỏi khẽ cau mày, trước mắt những Thần Ma này cuồng nhiệt như thế, để cho hắn cảm thấy có chút không đúng lắm, Thần Ma là hạng người tâm cao khí ngạo, nhưng mà vị Thánh Thiên Đại Tôn này lại làm cho nhiều Thần Ma đối với hắn khăng khăng một mực như vậy, thậm chí tin phục hắn tín ngưỡng hắn!
– Đây là… Trọng Tố Kim Thân!
Trong lòng Giang Nam cả kin