Cổ Thần Các chủ không khỏi tức cười, bật cười nói:
– Ngu xuẩn! Chúng ta là Ma Đạo, Ma Đạo ngươi biết không? Cổ Thần các chúng ta, lúc nào nói lời giữ lời qua? Đợi tiểu tử này đi ra, các ngươi đừng tìm hắn nói nhảm, cùng tiến lên, trực tiếp đuổi giết!
Chư cường giả Cổ Thần các yên lòng, nhao nhao cười hắc hắc nói:
– Chúng ta vừa rồi cho rằng Các chủ thay đổi tính tình, thật sự muốn thả tiểu tử này chứ.
Bọn họ là dùng thần thức trao đổi, thần thức chấn động liền có thể làm cho đối phương cảm ứng được ý nghĩ của mình, bởi vậy cũng không cần lo lắng bị Giang Nam nghe được.
– Cổ Thần Các chủ quả nhiên nhanh nói nhanh ngữ!
Trong Môn hộ truyền đến thanh âm của Giang Nam nói:
– Vậy ta liền đi ra, hi vọng các ngươi hết lòng tuân thủ hứa hẹn, thả ta ly khai.
Cổ Thần Các chủ tinh thần chấn động, cười ha ha nói:
– Yên tâm, Cổ Thần các ta nói là làm, già trẻ không gạt!
– Đã như vầy, ta đây đi ra.
Giang Nam cười nói.
Cổ Thần Các chủ hướng mọi người nháy mắt, mọi người nhe răng cười liên tục, cười nói:
– Các chủ yên tâm, cho dù tiểu tử này biến thành con kiến đi ra, cũng sẽ bị chúng ta trực tiếp đuổi giết!
Sau một lúc lâu, trong môn hộ im ắng, không thấy có người đi ra.
Mọi người Cổ Thần các lại đợi thật lâu, Giang Nam còn không có từ trong môn hộ đi ra. Cổ Thần Các chủ trong nội tâm thầm giận, trầm giọng nói:
– Giang Tử Xuyên, ngươi đến cùng còn muốn lề mề tới khi nào?
– Nhanh, nhanh thôi.
Giang Nam cười nói.
Sắc mặt Cổ Thần Các chủ trầm xuống, thấp giọng nói:
– Tiểu tử này đoán chừng là phát hiện cái gì, trốn ở bên trong không dám ra. Dông dài như vậy cũng không phải biện pháp, xem ra chỉ có ta t