Giang Nam lời vừa nói ra, nhất thời toàn bộ núi ồ lên, sắc mặt đám người Lam Sơn Đạo Nhân càng thêm khó coi.
Giang Nam đã không đem đệ tử của bọn họ nhìn ở trong mắt, ngược lại lên tiếng hướng bọn họ những thế hệ trước thánh tông này khiêu chiến, rõ ràng là ngay cả bọn họ cũng không nhìn ở trong mắt!
Bất quá Giang Nam cũng không phải là tự đại thành cuồng, hắn dám nói ra lời này, đúng là có tiền vốn kia, chỉ là bốn mươi đạo kiếm sơn, tám tòa Đại Ngũ Hành Kiếm Trận này, liền đủ để cho hắn ở ngang hàng cảnh giới cúi xuống nhìn quần hùng!
– Đệ tử của ta tuy nhiều, nhưng ở Thần Luân cảnh, chỉ sợ không một người có thể là đối thủ của hắn…
Đám người Thương Lạc Đạo Nhân yên lặng liếc mắt nhìn nhau, thầm nghĩ trong lòng:
– Tiểu tử này ở Thần Luân cảnh, đã thẳng đuổi theo đệ tử chưởng giáo, mạnh mẽ biến thái, nếu như kết quả đổi lại là ta, chỉ sợ cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn…
Giang Lâm hoan hô một tiếng, nhìn dáng dấp phảng phất thắng không phải là Giang Nam, mà là nàng, hướng Hàn Phương ríu ra ríu rít nói:
– Sư tôn, ngài không phải nói ca ca ta phần thắng không lớn sao? Còn có, công lao của ta sư tôn cũng đừng quên!
Hàn Phương nói quanh co một câu, có chút xấu hổ thành giận, lúng ta lúng túng nói:
– Vi sư nhìn sai rồi, không nghĩ tới ca ca của ngươi tu vi lại vượt xa cùng thế hệ…
Tu vi của Giang Nam đúng là mạnh đến nổi không hợp thói thường, một thân cương khí chẳng những vô cùng sâu nhiều, hơn nữa chất lượng cũng cao đến dọa người, đạt đến