Sắc mặt ba người Chúc Nguyên Lãng biến hóa, đột nhiên lại nghe được một tiếng cười to truyền đến:
– Bốn đánh ba mặc dù tốt, nhưng không đồ sộ bằng sáu đánh ba! Hiên Vi tiên tử, nếu như ngươi cũng tham dự mà nói, cái kia chính là bảy đánh ba rồi.
Sắc mặt ba người Chúc Nguyên Lãng kịch biến, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Âu Tùy Tĩnh, Thiệu Thiên Nhai cùng Thi Hiên Vi dắt tay nhau đi tới, đem ba người bọn họ vây khốn ở chính giữa.
– Tam Khuyết giáo chủ, đã lâu không gặp.
Thi Hiên Vi đôi mắt đẹp chớp động, cố ý đem Tam Khuyết Đạo Nhân cùng Giang Nam nói đến cùng nhau, hợp lại chính là Tam Khuyết giáo chủ, ý ở châm chọc Giang Nam thất đức, cười dài nói:
– Gặp lại ngươi còn vui vẻ, không có đem mình đùa chơi chết, tiểu muội liền yên tâm.
Trong lời nói của nàng có gai, nhưng Giang Nam cảm thấy trong lòng ấm áp, nữ nhân này như cũ nhớ chuyện tình mình thân chịu trọng thương, mặc dù lời nói của nàng không tốt nghe, tràn đầy châm chọc, nhưng kỳ thật là quan tâm.
– Thất đức Đạo Nhân, làm sao trên người ngươi đeo một cụ Thần Thi? Đây là đại thần thông gì?
Âu Tùy Tĩnh cùng Thiệu Thiên Nhai lộ ra vẻ kinh sợ, vây xoay quanh Đạo Nhân mập, thỉnh thoảng lấy tay đi sờ Thần Thi này, nhưng đều không thể chạm đến Thần Thi, liên tục hô to “Quỷ dị”.
Sắc mặt Tam Khuyết Đạo Nhân xám ngoét, vội vàng nói:
– Hai vị tiểu tổ tông, chớ có chơi, nếu các ngươi chọc giận hắn, hắn sẽ liếm cổ của ta!
– Hắn hiện tại vẫn đang liếm cổ ngươi.
Thiệu Thiên Nhai hiếu kỳ nói:
– Nơi nào lấy tới vậy? Ta cũng muốn lấy một cái.
Tam Khuyết Đạo Nhân liên tục nói:
– Ngươi nếu như thích, thì đem hắn bắt đi đi!
Ba người Chúc Nguyên Lãng thấy bọn họ tán gẫu, đang muốn lặng lẽ chạy đi, đột n