Chỉ thấy một nữ tiên nhanh nhẹn mà đến, chẳng biết lúc nào hàng lâm đến bên trong Huyền Thiên Kim Khuyết. Cái nữ tiên kia có ngôn ngữ khó có thể hình dung, có khí khái văn chương khó có thể vẽ ra vũ mị, thiên kiều bá mị như bông hoa trong gió, chập chờn sinh tư.
– Quỷ giới Quỷ Tiên?
Trấn Thiên Thần Đế khóe mắt nhảy lên, trong nội tâm thầm nghĩ một tiếng không ổn.
Quỷ Bà Thiên cười khanh khách nói:
– Hoa tiểu nha đầu, ngươi đừng dọa hắn, lão thân mới vừa nói hắn còn có tám trăm ba mươi bảy năm thọ nguyên, nếu ngươi hù chết hắn, thể diện lão thân hướng chỗ nào đặt?
Nữ tiên kia tha thiết hạ bái, khẽ chào nói:
– Bà bà.
Quỷ Bà Thiên rất là đắc ý, hướng Trấn Thiên Thần Đế cười nói:
– Vị này là năm đó tiễn đưa lão thân một chén sủi cảo nhân rau hẹ Quỷ Tiên Hoa Thanh Nghiên, lão thân cũng không có lừa ngươi a?
Trấn Thiên Thần Đế cẩn thận từng li từng tí, toàn bộ tinh thần mà chống đỡ, tùy thời chuẩn bị bạo lên, nói khẽ:
– Nói như vậy, căn rau hẹ trong miệng bà bà ngươi kia quả nhiên là hơn một tỷ năm trước?
– Phi! Ngươi thật đúng là tin?
Quỷ Bà Thiên nhếch miệng, lộ ra hàm răng lơ lỏng, cười hắc hắc nói:
– Tự nhiên không phải, nếu rau hẹ phóng thời gian dài như vậy, đã sớm hoá đá rồi. Đó là lão thân trước đó không lâu thèm ăn, chính mình làm rau hẹ sủi cảo. Trấn Thiên tiểu quỷ, ngươi không nên hành động thiếu suy nghĩ, hôm nay Hoa nha đầu đã là Chân Tiên, tuy thực lực đại tổn, nhưng một trăm ngươi đi lên cũng không đủ nàng giết. Hoa nha đầu, ngươi tới nơi này làm chi?
– Một là tới cứu bà bà, thoát ly Đế Huyền ma chưởng.
Quỷ Tiên Hoa Thanh Nghiên cười nói:
– Hai là muốn hỏi bà bà một câu, tương