Giang Nam bất đắc dĩ, tung người dựng lên rơi vào trong trận đồ, đột nhiên chỉ thấy dãy núi dưới chân càng lúc càng lớn, địa vực càng lúc càng rộng, một cái sông lớn gào thét bôn lưu, từ vùng đất xa xôi chạy chồm mà đến, chạy nhanh hướng nơi xa, chảy vào trong một mảnh đại dương mênh mông.
Chỉ một sông lớn này, liền dài đến vạn dặm!
Mà núi non trùng điệp cộng thêm biển lớn mênh mông, không gian trong trận đồ này vô cùng to lớn!
– Thực lực Chưởng giáo, thật sự là sâu không lường được!
Trong lòng Giang Nam lẫm nhiên.
Bàn tay của Tịch Ứng Tình khe khẽ rung lên, chỉ thấy bức họa này bá một tiếng triển khai, càng lúc càng lớn, chiếm diện tích càng lúc càng rộng, một chỗ khác của bức họa ầm ầm đụng vào trong hư không, biến mất ở chỗ sâu trong hư không!
Đám người Mộ Yên Nhi nhìn lại, chỉ thấy một chỗ khác của bức họa này không có vào hư không, như cũ chấn động không nghỉ, không ngừng hướng chỗ sâu bành trướng, hiển nhiên ở trong hư không còn đang không ngừng chấn động đi về phía trước, không biết sưu tầm cái phương vị gì!
Đây là nhảy qua không gian!
Bọn người Mộ Yên Nhi từng nghe nói bản lãnh của chưởng giáo Chí Tôn cấp cường giả, có thể đánh vỡ hư không, rút ngắn không gian, đem vạn dặm, trăm vạn dặm lộ trình hóa thành một bước, chẳng qua là không biết Tịch Ứng Tình muốn đem Giang Nam đưa ra đâu.
– Phía dưới chính là Cửu U Minh Giới, thế giới của Ma Tộc, đến nơi đó, ngươi phải cẩn thận làm việc, không nên bị Ma Tộc giết.
Thanh âm của Tịch Ứng Tình từ trên cao truyền vào trong tai Giang Nam, trong lòng Giang Nam cả kinh:
– Cửu U Minh Giới?
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tịch Ứng Tình hai mắt giống như hai Minh Nguyệt treo trên cao, ngay sau đó bức họa kịch