Những đệ tử Thánh tông kia, chính là dẫn dắt nguyên lực tinh thuần trong năm Thái Dương kia, lấy những nguyên lực này đến tu luyện thần thông. Bất quá, có người tu vi cao có người tu vi thấp, tu vị cao dẫn dắt nguyên lực liền thêm nữa, tu luyện thần thông tự nhiên càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Càng làm cho Giang Nam hiếu kỳ chính là, ở địa phương càng thêm xa xôi, còn có thể chứng kiến từng khỏa tinh thần, không biết là tinh thần chính thức, hay là bố trí khác của Nguyên Khí Đại Điện.
– Một đệ tử vừa mới tu thành ngoại cương, rõ ràng cũng có thể tiến đến tu luyện?
Có người phát hiện Giang Nam, không khỏi khẽ nhíu mày.
Một người bên cạnh lắc đầu cười nói:
– Ngoại cương cảnh, chỉ có tinh thần ý niệm mà không có Thần Niệm, mơ tưởng dẫn dắt xuống bất luận nguyên khí gì, không công lãng phí công lao mà mình dốc sức liều mạng lợi nhuận đến.
Giang Nam mắt điếc tai ngơ, cũng tự khoanh chân ngồi xuống, tâm niệm vừa động, một đạo Thần Niệm phóng lên trời, đâm vào bên trong kim sắc mặt trời, lập tức một đạo kim sắc nguyên lực trút xuống!
– Thần niệm?
Vừa rồi mấy đệ tử Thánh tông chú ý tới Giang Nam kia không khỏi ngẩn ngơ, bọn hắn vốn cho rằng Giang Nam chỉ là Ngoại Cương cảnh, không cách nào dẫn dắt đến nguyên khí bên trong Ngũ Luân Liệt Nhật, không nghĩ tới Giang Nam vậy mà ở Ngoại Cương cảnh cũng đã luyện thành thần niệm, hơn nữa nhìn cường độ thần niệm của hắn, so với nhóm người mình không nhược chút nào!
– Tu vi không cao, thần niệm lại mạnh đến nỗi đáng sợ, có ít người Thần Thông nhất trọng nhị trọng, thần niệm thậm chí còn không bằng hắn!
– Khó trách Ngoại Cương cảnh liền dám bước vào Nguyên Khí Đại Điện, nguyên lai gần kề là tu vi Ngoại Cương cũng đã tu t