Hoa Trấn Nguyên thản nhiên nói:
– Ta là Thần Thể, hắn cũng là Thần Thể, thường có người cầm ta cùng hắn tương đối, nói Thần Thể của ta, nếu so với hắn là Đế Hoàng Thần Thể thua kém một bậc. Còn nói Hạo Thiếu Quân đã có Đế Hoàng chi tướng, tương lai tất thành Thần Đế. Hắc hắc, nếu như sớm liền có thể nhìn ra ai là Thần Đế như vậy, mọi người còn tranh giành cái gì? Trực tiếp để cho hắn làm Thần Đế, mọi người đàng hoàng về nhà cưới vợ sinh con là được rồi!
Diệu Đế tiểu hòa thượng mắt xem mũi mũi nhìn tâm, hai tay hợp thành chữ thập nói:
– Ngã phật từ bi. Chư thiên vạn giới, Thần Đế hưng suy, nhưng còn không có một vị Phật Môn Chí Tôn trở thành Thần Đế, đây là cái đạo lý gì? Ai nói Thần Đế tiếp theo, không thể bắt đầu từ Phật Môn ta ra đời.
– Con lừa ngốc, ngươi đây là muốn cùng ta tranh đoạt đế vị phải không?
Hoa Trấn Nguyên hung hăng trừng mắt hắn, tiểu hòa thượng không muốn tranh cãi, hai người mắt to trừng đôi mắt nhỏ.
Giang Nam thấy buồn cười:
– Hai vị đạo hữu, Quang Vũ Thần Đế vẫn lạc, chư thiên vạn giới, không biết bao nhiêu Thần Ma mơ ước Thần Đế vị, trong đó không thiếu Thần Tôn Thần Quân, cho dù Quang Vũ Thần Đế có thể sống thêm hai trăm năm, các ngươi có thể trong hai trăm năm thời gian tu thành Thần Tôn Thần Quân sao? Không tu thành Thần Quân Thần Tôn, há có thể có thực lực gia nhập vào trong Đế cấp chiến đấu?
– Điều này cũng đúng.
Hai người lúng ta lúng túng nói.
Hoa Trấn Nguyên thở dài nói:
– Thật hy vọng Quang Vũ Thần Đế có thể sống lâu một nghìn năm, như vậy ta liền có đầy đủ thời gian tu luyện, trong Đế chiến cũng có một chỗ ngồi của Hoa Trấn Nguyên ta.
– Đế Hoàng Thần Thể không phải chuyện đùa, lại có thể ở trong tay bạch y nữ Thần Chủ đuổ