– Đông Cực Thần Quân tài hoa hơn người, nhưng tiếc thế gian này khó có thể làm được thập toàn thập mỹ, cho nên ngươi mới vẫn lạc.
Hai người ở trên tế đàn đại chiến, giết đến Thiên Băng Địa Liệt, Hậu Thổ Phảng không nhanh không chậm nói:
– Thần Quân, Cửu Vĩ của ngươi hóa thành chín phân thân, cộng thêm bản thể ngươi, là thập toàn chi đạo. Chư Thiên vạn giới Thiên Đạo các ngươi có thiếu, Thiên Đạo còn khuyết điểm, mà ngươi thì thập toàn thập mỹ, bởi vậy bị trời ghét, cho nên lần trước ngươi mới có thể ở thời điểm chứng đế suýt nữa vẫn lạc. Mà ngươi ngóc đầu trở lại lại không có hấp thụ cái giáo huấn này, như trước muốn thập toàn thập mỹ, dùng cách nhìn của ta, chỉ sợ thời điểm Thần Quân chứng đế lần nữa cũng có nguy hiểm vẫn lạc, sẽ gặp Thiên Khiển. Hãy để cho ta giúp Thần Quân, lúc này trảm ngươi một lần, miễn cho ngươi lúc chứng đế vẫn lạc.
Trên tế đàn, Giang Nam nghe vậy trong lòng chấn động:
– Như Hậu Thổ Phảng Địa Ngục Ma Quân bực này, lời ấy tất nhiên không phải bắn tên không đích, vì đả kích tỷ tỷ mà miệng đầy lời thối, chẳng lẽ tỷ tỷ thật sự có nguy hiểm vẫn lạc lần nữa?
– Vạn giới Thiên Đạo không được đầy đủ, bởi vậy khó có thể thập toàn thập mỹ. Bất quá ta ý ở thành tiên, nhảy ra vạn giới, không ở trong Thiên Đạo, tự nhiên muốn thập toàn thập mỹ, để cho Thiên Đạo cũng hạn chế không nổi ta.
Thanh âm của Giang Tuyết từ trên không truyền đến, cười nói:
– Hậu Thổ Phảng, đây là tầm mắt của ngươi không bằng ta.
– Ngươi muốn thành tiên?
Hậu Thổ Phảng ngẩn ngơ, bật cười khanh khách:
– Như vậy ta biết rõ ngươi vẫn lạc hiện ra ở nơi nào rồi. Thiên Đạo không để cho ngươi khiêu thoát ra ngoài, cho nên lúc ngươi chứng đế, sẽ có Chư Thiên Bổ Thiên T