Trong mắt Giang Nam tinh quang bạo phát:
– Bất quá, Thiên Cung chi bảo mài không ra thần binh, trọng tâm của Trấn Ma Điện không chừng có những địa phương tương tự khác, hơn phân nửa là pháp bảo trấn giáo chi bảo, thậm chí dùng thần minh chi bảo tới trui luyện thần kiếm!
Có thể khẳng định chính là, luyện bảo thất tương tự trong Trấn Ma Điện chỉ sợ cũng không ít, dù sao Trấn Ma Điện có ba thanh thần kiếm, nếu như có thể tìm được những bảo khố này, đây tuyệt đối là một khoản tài phú vô cùng khổng lồ!
– Đại trận rèn luyện thần binh này cũng không như bình thường, sau khi bố trí thành, mặc dù chủ nhân không có ở đây cũng có thể tiếp tục trui luyện pháp bảo, thậm chí uy năng so với thần minh chi bảo bình thường mạnh hơn!
Giang Nam trên dưới đánh giá gốc kim cọc, mặc dù kim cọc sử dụng tài liệu không bằng Ngũ Sắc Kim, nhưng cũng là một loại Thần kim cực kỳ cao đẳng, trải qua đại trận hơn một trăm vạn năm trui luyện, tinh hoa trong kim cọc hết thảy bị đánh nhập vào trong thần kiếm chi phôi, còn dư lại gốc kim cọc, chỗ dùng đã không lớn.
Từ hoa văn trên kim cọc, muốn thôi diễn ra ảo diệu của đại trận rèn luyện thần binh, cần tốn hao thời gian thật dài.
– Ta hiện tại thiếu nhất chính là thời gian!
Giang Nam lấy tay bắt được gốc kim cọc này, cánh tay phát lực, sinh sôi đem gốc kim cọc nắm lên, nhét vào trong Tử Phủ, ngay sau đó xuyên qua hư không, sưu tầm những bảo địa khác.
– Sau này, ta tất nhiên sẽ đi thế giới khác, truy tìm cảnh giới cao hơn, nếu có thể nghiên cứu thấu triệt thần binh rèn luyện đại trận này, có thể dùng tới tạo phúc đời sau cho thánh tông đệ tử!
Hắn nhanh chóng chạy về phía trước, chỉ thấy Trấn Ma Điện bốn phương thông suốt, cất dấu vô số hư không tiết diện, bất