Phúc Vân Thần Tôn cau mày, trầm giọng nói:
– Thánh Thiên Đại Tôn cùng vị chủ thượng kia, không phải muốn giúp bọn ta vượt qua trường hạo kiếp này, mà là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, vì chính mình kiếm vốn liếng ah!
Mấy Thần Tôn khác cũng cùng một chỗ nhíu mày, Nguyên Tôn Pháp Vương trầm giọng nói:
– Không cần phải xen vào hắn, tốt xấu những sinh linh kia cũng không chết ở dưới hai quân chinh chiến, cuối cùng bảo trụ một tánh mạng! Chư vị, tình thế nguy hiểm đã giải, là thời điểm chúng ta chém giết, hôm nay cùng Địa Ngục đại quân, quyết nhất tử chiến!
Mà ở đối diện, Hủy Diệt Ma Tôn cũng cau mày, mắt nhỏ híp lại, hắn cũng là chủ quan rồi, cho rằng cường giả của Chư Thiên vạn giới nhiều nhất là tiêu diệt trăm tỷ sinh linh này, lại không nghĩ rằng đột nhiên toát ra Thánh Thiên Đại Tôn, chẳng những đem trăm tỷ sinh linh này thu đi, thậm chí ngay cả mấy chục vạn Ma Thần dưới trướng hắn cũng một phát lấy đi, để cho hắn ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có!
– Thần thông người này thoạt nhìn không giống chính đạo, Địa Ngục đại quân ta lâm cảnh, Chư Thiên vạn giới rõ ràng còn có Thần Ma cuồng loạn nhảy múa, từng người vì từng người tranh danh đoạt lợi!
Hủy Diệt Ma Tôn cười lạnh một tiếng:
– Chư Thiên vạn giới, như thế nào bất bại? Truyền hiệu lệnh của ta, công thành!
Đông, đông, đông!
Tiếng trống rung trời, trong Viễn Cổ ma hạm phun ra Diệt Thần Ma quang tính bằng đơn vị hàng nghìn, ở dưới Diệt Thần Ma quang yểm hộ, Địa Ngục đại quân như là thủy triều hướng tiền môn dũng mãn