– Người nào? Thái Huyền Thánh Nữ đi tuần, còn không lui ra?
Giang Nam đang muốn đường vòng mà đi, đột nhiên chỉ nghe một tiếng quát thanh thúy truyền đến, chỉ thấy trong hương xa mấy vị thiếu nữ đẹp đẽ bay ra, cất cao giọng nói:
– Vị đạo huynh này, Thánh Nữ đi tuần, kính xin tránh lui, tránh cho đụng vào Thánh Nữ!
Giang Nam đang muốn để cho Thần Thứu Yêu Vương đi đường vòng, đột nhiên một thiếu nữ liếc thấy khuôn mặt của hắn, nhẹ kêu một tiếng nói:
– Ngươi là Huyền Thiên Thánh Tông đệ tử? Xin hỏi là sư huynh Huyền Thiên Thánh Tông nào đi ngang qua.
Giang Nam khom người, trầm giọng nói:
– Lĩnh Tụ Phong môn hạ Giang Nam Giang Tử Xuyên, vô tình đi ngang qua nơi đây, quấy nhiễu thánh giá của cung chủ.
– Giang Nam?
Đột nhiên, trong hương xa truyện tới một thanh âm già nua bén nhọn, chỉ thấy bức rèm che mở ra, một vị lão ẩu lao ra hương xa, tóc trắng bay múa, ánh mắt như điện hướng Giang Nam quét tới:
– Ngươi là đệ tử của nữ ma đầu Lạc Hoa Âm Giang Nam? Cùng Phụ Văn Cung, đại náo Bách Ma Quật, giết vô số đệ tử, trưởng lão Thái Huyền Thánh Tông ta, đem Ma La Thập thích phóng đi ra chính là ngươi?
Nàng đằng đằng sát khí, sắc mặt bén nhọn, cười nói:
– Khá lắm Giang Nam Giang Tử Xuyên, không hổ là hảo đồ đệ của nữ ma đầu dạy dỗ, ở Nam Hải giết hơn ba mươi vị đệ tử của Thái Huyền Thánh Tông, thậm chí ngay cả Tôn nhi Thần Sơn của ta cũng bỏ mạng! Lão thân hỏi ngươi, Thần Sơn có phải bị ngươi giết chết hay không?
Giang Nam trong lòng máy động, ban đầu ở ngoài Nam Hải đánh một trận, Thần Sơn đuổi giết hắn ở phụ cận Thiện Tâm Đảo, chết ở trong tay Vô Tướng Thiền Sư, không nghĩ tới Thần Sơn này có lai lịch lớn, là cháu của lão ẩu này.
– Chủ công, cái này nguy rồi, tốc độ phi hành của ta mặc dù mau,