Giang Nam mỉm cười nói:
– Lão ca ca, ta và ngươi gặp lại, tiểu đệ không cho rằng là kính, nhưng là khách vẫn phải mời vào đấy.
Ma La Thập con mắt sáng ngời, nhìn nhìn bọn người Phó Duyên Tông trong xe, cười hắc hắc nói:
– Ta nói tiểu huynh đệ ngươi như thế nào ở trong xe dấu mấy người trong chính đạo, nguyên lai là muốn mời khách. Đã như vầy, ta liền không khách khí!
Vị lão ma đầu này lấy tay đem Phó Duyên Tông một phát bắt được, cười nói:
– Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh của ta đã sớm khát khao khó nhịn rồi!
Phó Duyên Tông bị hù đến hồn phi phách tán, thầm nghĩ một tiếng mệnh ta xong rồi. Giang Nam thầm nghĩ một tiếng không xong, Ma La Thập tu luyện Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh, dựa vào thôn phệ tinh khí của Thiên Địa vạn vật đến đề thăng tu vi, hắn theo như lời mời khách là tiêu diệt những người khác, thôn phệ tinh khí cùng khí huyết của những người kia!
– Chậm đã! Lão ca, ta theo như lời mời khách, là chân chính trên ý nghĩa mời khách, ngươi trước tiên buông Phó tiền bối ra.
Giang Nam lấy ra hơn vạn cân thịt rồng, cười nói:
– Tiểu đệ tuy không giống lão ca ngươi có bản lĩnh như vậy, nhưng cũng nhận được một ít vật hi hãn, hôm nay hai huynh đệ ta không bằng thừa dịp Thái Dương chiến xa này có Liệt Hỏa, nướng thịt rồng ăn, chậm rãi tiến về Thái Huyền Thánh tông, để tình cảm huynh đệ càng sâu.
Ma La Thập lưu luyến liếc nhìn Phó Duyên Tông, lúng ta lúng túng nói:
– Huynh đệ, ta còn tưởng rằng ngươi là đem tiểu tử này mời khách nữa chứ, nguyên lai là thật mời khách… Ồ? Đây là Thiên Cung nhị trọng cảnh giới Thiên Long chi nhục, xem ra ngươi hoàn toàn chính xác đạt được không ít thứ tốt… Cái hương vị này, phảng phất là Tổ Thánh kia. Ta đã từng cùng hắn có gặp mặt một lần, biết rõ hương vị của hắn