Mộ Vãn Tình hé miệng cười nói:
– Con rể thăm nhạc phụ là đương nhiên, đây vốn chính là hiếu đạo.
Yêu Hoàng cười ha ha nói:
– Nếu là đính hôn, há có thể không có đồ cưới? Tịch đạo hữu, phu nhân, Yêu Thần Tông ta mặc dù không giàu có và đông đúc bằng quý tông, nhưng cũng có không ít bảo bối. Bất quá bảo bối bình thường sợ rằng còn không vào được pháp nhãn hai vị, tiểu đệ mang đến đồ cưới, chính là Bách Hiểu Lâu.
Hắn khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói:
– Nếu hôn sự này định ra, Tử Xuyên không chỉ là rể hiền Yêu Hoàng ta, hơn nữa còn là Bách Hiểu Lâu lâu chủ!
Hai vợ chồng Tịch Ứng Tình cùng Mộ Vãn Tình không khỏi động dung, Huyền Ẩn Đạo Nhân chúng Thái Thượng Trưởng Lão lại càng kinh hô một tiếng, liếc mắt nhìn nhau, cùng lộ ra sắc mặt vui mừng.
Bách Hiểu Lâu là nơi phát tình báo ra nổi danh nhất thiên hạ, không chỗ nào không biết, không chỗ nào không hiểu, chỉ một tình báo chính là một khoản tài phú khổng lồ khó có thể tưởng tượng!
Yêu Hoàng cười nói:
– Trong thiên hạ, đắt tiền nhất là cái gì? Không phải là pháp bảo, không phải là công pháp, cũng không phải là nhân tài, mà là tình báo. Có tình báo địch nhân, là có thể trước đó làm tốt phòng bị cùng đối sách, bày mưu nghĩ kế. Có tình báo bảo tàng, là có thể xu lợi tránh hại, nhận được vô cùng tài phú. Bách Hiểu Lâu ta hội tụ thiên hạ tin tức, ở trên tình báo, không người nào có thể vượt qua. Hơn nữa, Bách Hiểu Lâu ta hàng năm bán tình báo mà lấy được tài phú cũng là kinh người, Mị Nguyệt, ngươi cùng chư vị nói một chút.
Mị Nguyệt lâu chủ gật đầu, đứng lên nói:
– Năm ngoái Bách Hiểu Lâu bán tin tức, lợi nhuận tám nghìn vạn cân Linh Dịch, năm trước 7500 nghìn cân, ba năm trước đây lợi nhuận hơn một ức cân…
Đám người Huyền Ẩn Đạo Nhân không