Thần Ma thi thể diện mục dử tợn, rối rít từ trong nước nhảy ra, hướng lão tăng kia liên tục xuất thủ, nhưng thủy chung bị sào trúc này đỡ, không thể tới gần một bước.
– Tam Đồ Hà này rốt cuộc mai táng bao nhiêu Thần Ma?
Mọi người thấy mà kinh hồn táng đảm, chỉ thấy thuyền lớn kia dần dần tới gần, khoảng cách bên bờ còn có gần trăm dặm, sào trúc liền từ trên thuyền thăm dò, chỉ thấy sào trúc càng ngày càng dài, hóa thành một trúc cầu khoác lên giữa bờ sông cùng thuyền lớn.
– Chư vị thí chủ, tiểu tăng hữu lễ!
Một tiểu hòa thượng mi thanh mục tú sải bước chạy nhanh, từ trên cầu trúc chạy tới, đứng ở trên cầu hướng mọi người hợp thành chữ thập thi lễ, tiếp theo tay bày một cái kim bát hướng mọi người cười hì hì nói:
– Sư tôn ta phụng Thần Đế chi mệnh ở chỗ này đưa đò, cả đời không được cặp bờ, nếu không chính là không tuân theo Thần Đế chi mệnh. Bất quá đưa đò là một việc cố hết sức, còn muốn làm phiền chư vị thí chủ chấp thuận, cho chút tiền nhang khói. Không cần nhiều, chư vị thí chủ riêng phần mình lấy ra ngàn vạn cân Linh Dịch là đủ.
Mọi người sắc mặt tối đen, có người cả giận nói:
– Hành Chân Phật Đà đưa đò liền thu mấy ức cân Linh Dịch, khoản mua bán này so sánh với đoạt còn có lời!
Tiểu hòa thượng kia cười tủm tỉm nói:
– Đoạt rất phiền toái, chư vị thí chủ tự động đưa tới cửa chẳng phải là tốt hơn sao? Hơn nữa còn có danh tiếng tốt.
Mọi người không khỏi chửi thầm, hết sức không tình nguyện lấy ra ngàn vạn cân Linh Dịch để vào trong kim bát kia, cũng có người không bỏ được Linh Dịch, tính toán lẫn vào trong đám người, thừa dịp loạn lên thuyền.
Tiểu hòa thượng kia thoạt nhìn tuổi còn nhỏ, nhưng tu vi thực lực nhưng cực kỳ c