Tử Uyển nháy mắt mấy cái, thấp giọng nói:
– Lan tỷ, chẳng lẽ giáo chủ không biết những người đó phần lớn là cường giả trong Thiên Cung tám cảnh, mà hắn chẳng qua là Động Thiên cảnh viên mãn cường giả sao? Lấy Động Thiên cảnh liền có thể cùng những nhân vật nghịch thiên kia chạy song song, hắn còn có cái gì không hài lòng?
Lan tỷ nhún nhún vai, thấp giọng nói:
– Ta xem chừng, giáo chủ hơn phân nửa đã quên mình là Động Thiên cảnh, mà người ta là Thiên Cung tám cảnh.
Động Thiên cảnh liền có thể cùng tuổi trẻ cường giả trong chư thiên vạn giới tranh phong, nằm trong một ngàn cường giả có chiến lực cao nhất, thành tựu của Giang Nam thật khiến người ghé mắt.
– Lan tỷ, về Vọng Tiên Đài, ngươi còn biết những thứ gì?
Giang Nam hỏi.
– Vọng Tiên Đài ta biết đến cũng không nhiều.
Lan tỷ lắc đầu nói:
– Bất quá ta từng nghe qua một chút tin đồn, nghe nói đó là một mảnh phúc địa, đặt chân tấm phúc địa kia, liền có hy vọng thành Tiên. Danh sách Vọng Tiên Đài có hạn, ngàn năm mở ra một lần, bởi thế quần hùng Chư Thiên giao tranh, mà Trung Thiên thế giới ta, nội tình vượt xa thế giới khác, thế gia, Thánh Địa giống như không trung đầy sao, cho dù là Hắc Bạch nhị sứ cũng không rõ trong Trung Thiên thế giới rốt cuộc đản sinh ra bao nhiêu thiên tài, cho nên cần chọn lựa, người nhận được lệnh bài, chỉ sợ không dưới ngàn người, mười dặm chọn một trong trăm có một, cuối cùng có thể thành hàng, sợ rằng không tới trăm người.
Giang Nam gật đầu, Trung Thiên thế giới thật sự quá lớn, người nhiều lắm, Yêu, Ma, Quỷ, Quái, Phật, Huyền, Thiên, Địa, ở chỗ này đều có được truyền thừa cực kỳ cường đại, cao thủ xuất hiện lớp lớp, đúng là cạnh tranh thảm thiết.
– Đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, ta lập tứ