Đột nhiên, đám mây độc bắt đầu khởi động, lại có một đầu đại xà xuất hiện ở trong mây mù, đại xà bích thanh, quay quanh ở chung một chỗ, cũng có vạn dặm chu vi, đỉnh đầu giơ lên, một cái đầu lưỡi màu đỏ tươi giống như dĩa ăn, ấp a ấp úng.
Lại có một đầu đại ngô công vạn dặm hiện lên ở trong mây mù, toàn thân kim quang, giống như làm bằng hoàng kim, hiển nhiên thân thể cứng rắn vô cùng, một tiết thân thể giãy dụa, mơ hồ có thể thấy được các chân tính bằng đơn vị hàng nghìn.
Lại có một đầu bò cạp toàn thân đen nhánh nhảy ra khói độc, ở giữa không trung nhanh chóng du tẩu, tốc độ nhanh như thiểm điện, cái đuôi móc câu bành bạch lay động.
Lại có một đầu thạch sùng, toàn thân xích đỏ như lửa, quanh thân cũng dấy lên hỏa độc hừng hực, gục ở trong sương mù.
Con ngươi Giang Nam co rút nhanh, năm đầu độc vật này to lớn không gì so sánh được, xác da hiện ra một mảnh đạo tắc dài hẹp thô to vô cùng, rõ ràng là yêu vật Thần Chủ cấp kịch độc!
– Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi nhìn vài đầu bảo bối của ta như thế nào?
Một thần nhân đỉnh thiên lập địa đột nhiên xuất hiện ở trên đám mây độc, quanh thân ôn dịch quấn quanh, hóa thành đám mây độc, vạn vật suy vong, tràn ngập khí tức quỷ dị.
Ngũ đại độc vật bò lổm ngổm ở dưới chân của hắn, dịu ngoan vô cùng.
– Ôn Độc Thần Chủ?
Giang Nam dừng bước lại, cất cao giọng nói.
Trong tay Thần nhân kia nắm một cái túi, cười lạnh nói:
– Chính xác, chính là lão tử! Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi ở Thần Đô giết đồ nhi t