Thậm chí ngay cả hắn cũng cảm giác được khí huyết bản thân rục rịch, cơ hồ chỉ điểm trong kiếm sụp đổ!
Oanh…
Một Địa Ngục Ma Quân khác giết đến, một đại thương đâm thủng Hỗn Độn giới vực của Giang Nam, công hướng Giang Nam. Giang Nam quay kiếm đẩy ra đầu thương, lại có hai Ma Tôn đánh tới, vây chiến Giang Nam, Đại Anh nữ thần chủ cũng đánh tới, bốn người quay chung quanh Giang Nam chuyển động, bao quanh chém giết.
Nguyên Chỉ Đại Tôn nhẹ nhàng thở ra, chỉ cảm thấy chỗ ngực lạnh lẽo, cúi đầu nhìn lại, liền thấy một kiếm vừa rồi kia của Giang Nam phá vỡ khôi giáp của hắn, cơ hồ đâm rách da của hắn, cái trán không khỏi chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh.
– Về!
Hắn triệu hồi Hỗn Nguyên Thiên La Tán, xoay người sát nhập chiến đoàn, cùng một Ma Quân khác cùng Đại Anh nữ thần chủ, Phương Thù Ma Tôn,… chung một chỗ vây công Giang Nam.
Sáu người giết đến long trời lỡ đất, hai đại Ma Quân, tam đại Ma Tôn cấp cường giả liên thủ, rốt cục đem Giang Nam bức tới hạ phong, nhưng mà Giang Nam một thanh kiếm tung bay như mưa, công kích của bọn hắn rơi xuống, cho dù là đế bảo cấp bậc công kích, cũng bị Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm hóa đi.
Mà Tố Thiên Hầu các Thần Tôn Thần Chủ vọt tới, lại bị Địa Ngục cường giả khác ngăn trở, Tố Thiên Hầu hai tay ra tay áo, hàng tỉ đạo ngũ sắc hào quang bắn ra, sáng lạn dị thường, mà bảy Thánh Vương càng là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, thẳng hướng chư cường giả vây công Giang Nam.
Bọn người Nguyên Chỉ Ma Quân, Già Phật Ma Quân lập tức hai mặt thụ địch, lại có mấy Ma Quân vọt tới, cùng bảy Thánh Vương bao quanh chém giết chinh chiến, lưỡng quan tầm đó, hỗn chiến ngập trời.
Giang Nam thoát thân, ngẩng đầu