Hắn đi thật lâu, thấy tình hình đều là như vậy, tựa hồ gặp được vô số mình, nhìn thấy vô số người bình thường cùng sinh mệnh như hắn ở trong hạo kiếp giãy dụa cầu sinh, loại tình hình này, cùng mình khi còn nhỏ chạy trốn ra Trung Thổ phế tích có gì khác nhau?
– Gặp chúng sinh, trước thấy chính mình.
– Tỷ tỷ cũng từng nói qua mở ra thần nhãn gặp chúng sinh, nhìn thấy chính mình là một thành viên bên trong chúng sinh, khi đó ta sẽ lĩnh hội Thiên Nhân Hợp Nhất, tâm tình vĩnh viễn không lùi, khám phá mê chướng trong lòng, phủi nhẹ sương mù trước mắt.
– Vạn giới trầm luân ở bên trong hạo kiếp, cho ta xem đến mình là một thành viên trong chúng sinh, cái này nên là thiên nhãn theo như lời Huyền Đô cổ tiên, cũng là thần nhãn theo như lời tỷ tỷ đi à nha? Gặp chúng sinh theo như lời tỷ tỷ, ta còn không có lý giải cao siêu hơn…
– Những Địa Ngục Ma Thần quát tháo sát nhân ăn người kia, tạo thành vạn giới hạo kiếp, cũng là chúng sinh sao?
Trong mắt Giang Nam còn có mê mang, bất quá hai con ngươi của hắn dần dần tràn đầy thần thái, hắn mở ra thần nhãn gặp chúng sinh, gặp được chính mình, rốt cục để cho tâm cảnh của mình đạt tới một độ cao trước nay chưa có, thậm chí hắn còn có thể cảm giác được Thiên Đạo vận hành rõ ràng.
Hắn có thể cảm giác được, bên trong Thiên Đạo của Chư Thiên vạn giới có tư, đó là đại đạo của Bổ Thiên Thần Nhân xen lẫn ở bên trong Thiên Đạo, quấy nhiễu Thiên Đạo vận hành, nhưng đồng thời bổ toàn bộ Thiên đạo.
Hắn còn có thể cảm giác được Thiên Đạo của Chư Thiên vạn giới suy yếu, sợ hãi, chống cự Thiên Đạo hai đại vũ t